Lucky Clover

2

Following

1714

Followers

452198

Thanks

10

Level

473253

Tích phân

Truyện rất ổn, ngạc nhiên là từ lúc nhúng đến giờ mới chỉ có chưa đầy 1k view, nhưng mà đọc cái văn án thì tui có thể hiểu cho tâm tình của mọi người, vì nói thật là văn án khó hiểu thật. Nhưng mà truyện khá là đáng đọc, nên được review để mọi người biết.

[ Có spoil ]
Bắt đầu giải thích từ văn án thì đây là một câu chuyện về 2 thế giới song song, cùng một vũ trụ, cùng một hệ mặt trời, cùng địa cầu, nhưng khác văn minh:

- α vũ trụ: Văn minh tinh tế. Đây là vũ trụ gốc của cả công lẫn thụ. Công là Tịch Ân, 5 năm trước thời không gió lốc gây tai nạn làm cho cha mẹ trên phi thuyền gần đó lâm vào ngủ đông. Do vậy mà công từ quân nhân nhảy vô làm nghiên cứu. Thụ là Thần Thời Sinh, hacker, đang ở trên phi thuyền trốn chạy khỏi Hỏa tinh, cũng bị cuốn vô tai nạn.
- β vũ trụ: Hiện đại thời không. Chỉ được tác giả viết dưới dạng diễn đàn Tấn Giang. Liên lụy giữa 2 thế giới gây ra thời không gió lốc, thân thể thụ ngủ đông ở tinh tế, còn tinh thần thể chia làm 2 phần ở 2 thế giới, nhưng ở thế giới thụ chỉ có thể tồn tại trên mạng. 5 năm sau, một cô nương bên này trong mơ mơ thấy công, đăng hình tượng lên diễn đàn và mời mọi người cùng sáng tác truyện (thịt) để đọc.

Qua cơ hội này thụ thấy được khả năng thức tỉnh lại mọi người ngủ đông sau tai nạn, vậy nên thụ làm một trò chơi, dựng dàn giáo cơ bản, nhưng cốt truyện lại là do N vị người đọc trên diễn đàn tổ hợp thành. Trò chơi phát hành trên tinh tế, thụ mời công chơi và bảo là: Khi hoàn thành cốt truyện chủ tuyến thì mọi người đều sẽ tỉnh lại.

Oái oăm ở chỗ vì công là nam chủ trong thiệp, mà còn là thiệp vì mục đích lái xe ăn thịt, nên bị sáng tác đủ các loại tình huống đầy vấn đề. Thụ thì vì cứu vớt trinh tiết công lẫn bạn bè người thân mà làm đủ trò, từ cắt điện cắt mạng shutdown máy tính đến báo cáo giáo viên phụ huynh.  Còn mấy tình tiết cốt truyện đã bị đăng thì tùy tiện tạo mấy cái hình mẫu đi cốt truyện cho qua.

Cốt truyện của trò chơi có giả thiết hoàn chỉnh độc đáo, thế giới được dựng đầy chân thật, logic mà người không thông minh lắm như tui cũng hiểu nổi, vai ác boss quả thật là boss, người chơi quả thật là một đường đi đều có boss đẩy tay. Đến lúc cốt truyện hoàn thành thì thụ làm cầu nối giữa hai thế giới, hoàn thành việc dẫn đường tinh thần thể của mọi người trở lại, sau đó được công kéo về. Mọi người tỉnh lại. Happy ending.

Về diễn biến tình cảm trong truyện thì hơi ít, nhưng vẫn đủ. Công thụ đều rõ ràng cảm tình của mình với đối phương, nhưng đều hiểu ngầm mà không nói, vì thụ cần có chấp niệm níu kéo để hoàn thành mục đích ban đầu của mình. Sau khi mọi chuyện đã thành thì cả hai lập tức tỏ tình kết hôn, thụ làm nhân viên nhà nước, công thì nhờ thành quả nghiên cứu trong trò chơi, thành công ứng dụng phương pháp tu luyện tinh thần lực, lấy làm lợi thế để thúc đẩy cải thiện luật pháp tinh tế.

Vậy kết luận là truyện rất ổn cốt truyện rất đẹp nhân vật xây dựng rất hoàn thiện. Đề cử.
Chúc mọi người đọc vui vẻ.

Muốn review truyện lâu rồi nhưng giờ truyện hoàn phiên ngoại rồi mới có thể review. Huống chi có người đăng mới full, mà bản cũ 4,4k lượt xem tui lại thấy phí hoài nên nhất định phải bù đắp lại, phải lên bảng rating mới được, không đọc quả thực là lãng phí.  

Truyện tự công tự thụ, chủ thụ, nhiều CP, nhân vật chính là Bạch Túc, đỉnh cấp lưu lượng. Một ngày nọ, người đang nằm nhà, nồi từ trên trời rơi xuống, một người y hệt mình, ở bên ngoài say rượu, ẩu đả,... làm cho chính mình bị hắc liêu bay đầy giời. Vị đấy là Bạch Túc từ một thế giới song song khác.

Trong truyện tổng cộng có 5 Bạch Túc, theo lời tác giả thì: Bao gồm vai chính ở bên trong, toàn văn trước sau tổng cộng sẽ xuất hiện năm cái bất đồng thế giới Bạch Túc, hai cái yêu đương, hai cái làm sự, còn có một cái cuối cùng viên chuyện xưa, chỉ có 01 sẽ lưu lại.

Giới thiệu từng vị một theo thứ tự thời gian xuất hiện:
1, Bạch Túc: Thụ, nhân vật của văn án đây, đỉnh cấp lưu lượng, nhân thiết là lạnh nhạt tiên tử. Thực tế lộ ra sau này là phúc hắc ngầm, vừa mềm vừa ngọt, lại còn thích đùa dai.
2, 01: Bạch Túc số 2, công, con người ẩu đả say rượu trong văn án ấy. Đến từ tang thi thế giới, bị tang thi cắn và đồng hóa virus trở thành một thể loại từa tựa tang thi vương, thể chất, sức mạnh tăng vọt. Sau khi xuyên thì xuất đạo với Bạch Túc, bù đắp một cuộc đời tốt đẹp, bao gồm cả thi đại học.

3, Hoàng tử: Bạch Túc số 3, vị diện cổ đại, là Thất hoàng tử. Sau khi xuyên làm tử trạch, phát sóng trực tiếp chơi game.
4, Kiêu: Bạch Túc số 4, sát thủ hoặc đặc công gì đấy, hình tượng chính là công cụ hình người, cái loại được huấn luyện toàn bộ để xử lí mục tiêu (bao gồm cả sắc dụ) ấy. Sau khi xuyên thì đi đâu là rắc tai họa đến đấy, bị đánh N lần vẫn không chừa, phụ trách nấu ăn cho cả nhà.

5, Thanh Thuật: Bạch Túc số 5, vị diện tu chân, là trận sư, cũng là con người gây ra toàn bộ sự kiện xuyên tứ tung này, do huyết mạch đột nhiên trục trặc, lúc được lúc không lúc linh lúc hỏng nên làm cái trận để triệu hồi chính mình trong tương lai để giải quyết và 4 lần lặp lại sau đó nhận ra sai lầm để xuyên tới giải quyết.

Như vậy, có thể thấy CP chính là 1 và 2 aka Nhất Túc, hai vị yêu đương; CP phụ là 3 với 4, hai vị này là để làm sự và 5 (vị này là để sửa nồi) với 6 (xuất hiện ở phiên ngoại). Và.... Toàn bộ đều là tự công tự thụ. Theo lời tác giả là: Bạch Túc bản thân liền tự thành một cái giống loài, cùng những người khác đều có sinh sản cách ly. Ha ha  

Các bạn chỉ cần vượt qua rào cản tự công tự thụ thôi, mình đảm bảo hố này nhảy vào không bao giờ muốn ra nữa. Tác giả mới thần thánh làm sao, em chưa từng biết đường trên đời lại có nhiều hình thức đến thế, từ đường cát đến đường trắng đường phèn, vân vân và vi vân... Cả truyện toàn đường, chương nào cũng có đường, CP phấn nhai đường đến mê sảng luôn cũng được. Truyện không chỉ có mỗi đường đâu, các vấn đề của nhân vật cũng được giải quyết tốt nữa. Từ việc xuyên qua, đến tranh quyền đoạt đích ở cổ đại, hay là việc xử lí huyết mạch của Thanh Thuật nữa. Không ngược, chỉ có ngọt, làm cho bạn thêm yêu cuộc đời tươi đẹp hơn.  

Vô cùng đề cử!     
Chúc các bạn đọc vui vẻ!

Thấy tới 5 Bạch Túc, hơi rắc rối tính cho qua  thì thấy review này. Cảm ơn bạn trẻ, t đi đọc đây

để đọc thử, hay sẽ review tiếp

Cặp Hoàng Tử với Kiêu tui hơi bối rối không biết ai công ai thụ 

Truyện chủ thụ, thụ là Vương Uý, công là Tiền Lỗi.

Mở đầu là bối cảnh bà thụ mất, nhà chỉ còn thụ và 2 cô cô không thể giúp đỡ quá nhiều. Thụ phải đi làm kiếm tiền, bị quỵt tiền lương, cuối cùng lấy mấy đồng cuối cùng mua trúng vé số. Công là cảnh sát, có duyên gặp và giúp đỡ thụ.

Sau khi có tiền, thụ dọn dẹp đến thành phố nơi mình học. Gặp người nhà của công và được công nhờ gửi gắm giúp đỡ. Vị ấy cũng là tình địch sau này của công.

Nói thật, ban đầu truyện vẫn khá ổn, nhưng được phân nửa bắt đầu có vấn đề. Thụ mắc u não, thể chất yếu, làm việc quá áp súc thời gian, đã thế lại còn bị bắt cóc liên luỵ do công. Thằng bắt cóc lại còn chơi trò bắt công chọn giữa quả bom và thụ. Ừ thì ai cũng biết là chọn bom rồi, do trách nhiệm của một người cảnh sát. Thụ vẫn được cứu, mất máu hôn mê, vào viện khá hơn thì phải phẫu thuật u.

Rồi thì mâu thuẫn giữa công với tình địch nổ ra. Công lánh mặt thụ, thụ biết công không chọn mình thì muốn cắt đứt. Bla bla... Sau khi phẫu thuật xong thì cuối cùng cũng hoà hảo.

Nói thật là, phần đầu không sao, từ cái đoạn bệnh bùng bắt cóc hai nam tranh 1 thụ là bắt đầu muốn chửi. CẨU HUYẾT LÒI CẢ MẮT!!!!

Motip cũ rích lại còn cưỡng ép! Thực sự không nói nhưng mà cả hai đều cần suy nghĩ lại, một bên làm việc không biết nghỉ ngơi trong khi thân thể thì suýt ba lần bảy lượt vô viện, một bên thì không để ý gì hết cả là thế nào!!! Cả anh tình địch kia, anh tranh người thì làm ơn giải quyết vấn đề giữa công việc và người mình thích tử tế đi được không! Anh làm em đọc truyện mà thấy anh toàn chọn giải pháp vẹn toàn cho công việc của bạn thụ là như thế nào! Tôi tưởng thân thể mới là tiền vốn chứ!

Tóm lại, nếu bạn không chê cẩu huyết, thì bộ này không sao. Nhưng nếu có thì nói thật là đọc xong nghẹn hết cả người.

 

Tử Dạ Thập

Nhan Lương Vũ

Mochi

visibility24229 star 13

Nói thật, câu chuyện của hai anh trong truyện quả thật là bài học giáo dục con người về mối quan hệ yêu đương khi có tình yêu mà vẫn kết thành chia ly.

Như văn án bảo vậy, Đường Lẫm sau khi được Phạm Bội Dương dùng đạo cụ "Hoàn hảo như lúc ban đầu" chữa khỏi bệnh nan y thì cũng mất đi phần kí ức về mối quan hệ yêu đương giữa hai người.

*Spoil* 
Lý do mất trí nhớ rất dễ hiểu, đạo cụ phán định phần kí ức ấy là "thương", cũng hoàn nguyên cho nó biến mất.
Không phải là hai người không đủ yêu nhau, mà phải nói những thứ cần nhất trong một mối quan hệ lại thiếu hụt. Thiếu hụt câu thông, ma hợp, đòi hỏi, nhường nhịn, thay đổi cả bản thân lẫn người kia. Một mối quan hệ luôn là song phương, không thể một bên nhường nhịn bên kia là sẽ hạnh phúc lâu dài.
Ải 2/10 chia tay là đúng, phải có đập đi mới xây lại được. Hai bên đều sai, không ít thì nhiều, nhưng cũng chẳng thể trách cứ gì. Trước khi mất trí nhớ lúc yêu nhau thì Đường Lẫm nghẹn quá nhiều, muốn ăn sinh nhật thì mập mờ mời đi xem phim mà lại không nói. Yêu đương kiểu gì mà vừa thảm thương vừa nghẹn khuất vậy. Phạm Bội Dương thì đầu như một khúc gỗ, ý tứ như kiểu chú ý lượng đồ dùng cá nhân của người yêu trong phòng vơi dần mà cũng đếu nhận ra thì tôi cũng phục, cái đầu anh có mỗi khi đi làm là có tác dụng thôi à.   Đáng bị chia tay thế còn gì.

Theo lẽ thường tình thì thể nào ký ức cũng sẽ được lấy lại dù sớm hay muộn thôi, đó là cần thiết, vì dù sao thiếu hụt ký ức cũng như thể thiếu mất một phần của bản thân vậy, sẽ không hoàn thiện được. Đây sẽ là bài học cho cả hai người, để sau này tiến bộ, thay đổi bản thân lẫn người kia để sau này có thể hạnh phúc.

Còn phần sấm quan, vẫn là: Không có kì ba nhất, chỉ có kì ba hơn. Mấy cái tổ đội ở đây mỗi tổ đều là một bông hoa sắc màu ha. Chỉ có điều là mỗi quan đều dài cả ba bốn chục chương... Chắc kết bộ này cũng phải tầm gần 400 chương mất...

Kết luận: Truyện này hay ở phần xét kí ức ải 2/10 ấy. Làm cho người đọc suy ngẫm lại về cách xử lí một mối quan hệ, đặc biệt là giữa người yêu với nhau.

Tử Dạ Thập

Nhan Lương Vũ

Mochi

visibility24229 star 13

Linh môi

Phong Lưu Thư Ngốc

Eternal

visibility1092958 star 923

Truyện mới 90 chương đã tận hơn 2 tỷ tích phân, quả thật là hàng thật giá thật, tiền nào của nấy, đọc sảng vô cùng. Có linh cảm bộ này hoàn có khi lại trên cơ bộ vả mặt cuồng ma mất. 

Linh môi, theo truyện: 
" Không biết ngươi nghe không nghe nói qua, trên thế giới có như vậy một loại người, bọn họ cũng không cần bất luận cái gì thực chất tính tiếp xúc, chỉ cần một tia linh quang hoặc một cái ý nghĩ chợt loé lên, là có thể được biết rất nhiều đồ vật.
Bọn họ đôi mắt có thể xuyên thủng qua đi, rõ ràng hiện tại, kham phá tương lai. Bọn họ có thể xuyên thấu qua ngươi mắt thấy gặp ngươi chỗ thấy, cũng có thể xuyên thấu qua ngươi mũi ngửi gặp ngươi chỗ nghe, cũng có thể xuyên thấu qua ngươi lưỡi nếm gặp ngươi chỗ nếm, thậm chí có thể xuyên thấu qua ngươi tâm nhìn trộm ngươi chỗ tưởng.
Loại người này, bị ngoại giới xưng là —— linh môi."

Truyện chủ thụ, thụ là Phạn Già La, theo mở đầu thì thân thể là vật chứa như nuôi cổ, các phó nhân cách cứ sinh ra và mất đi, chém giết tranh giành thân thể, còn chủ nhân cách ngủ say, chờ lúc cắn nuốt hết và thức tỉnh. Cho tới giờ Phạn Già La vẫn còn rất nhiều bí mật, về thân thể, mục đích, linh hồn,... Nhưng với tư cách là một người đọc, thì em phải nói thật là anh là một linh môi quá xuất sắc, anh có năng lực nhưng không thờ ơ lạm dụng, có lòng trắc ẩn, suy xét lâu dài, biết mà không nỡ đành, hiểu mà không kiêu ngạo, quý trọng sinh mệnh lẫn hy vọng cứu rỗi, trao cơ hội và khả năng quyết định cho vô số người, rất là có chất người trong khi có được khả năng vô tận.

Công hiện tại chưa rõ, vả lại danh sách nhân vật phụ vẫn có 1 cái tên lạ hoắc là Tống Ân Từ. Cá nhân em mà nói thì em đang thiên về Tống Duệ. Nhưng chắc chắn phải có chân lý, đó là: Phạn Già La muôn năm! 
Công của anh là ai em không biết, nhưng trăm phần trăm hào quang của anh chiếu khắp truyện này tựa như bản thân anh chiếu khắp nhân gian vậy!
Truyện vô CP cũng không sao! Chỉ cần có anh là được! Truyện không có bàn tay vàng đâu! Cả người anh đều là vàng rồi còn gì! 

Đọc truyện chỉ muốn quỳ xuống dưới chân nhân vật chính kêu baba  thôi, anh bá v linh hồn (:3<)

Anh bá thì bá thật nhưng mấy NVP cứ tìm đường xuất hiện, hết đám này đến đám khác vu oan, giá hoạ.... đủ loại để giết anh, đọc mà tui tức a! 

Linh môi

Phong Lưu Thư Ngốc

Eternal

visibility1092958 star 923

Sau đây tui xin review quả bom khủng bố nhất trong cuộc đời đọc đam của tui, cũng là lí do khiến tui cạch mặt luôn tác giả, bởi vì bộ này lôi vô cùng tận, mỗi lần nhớ đến là muốn chửi.
Thực ra đoạn đầu cũng không có gì, nhưng từ khi công bị hôn mê (do mất hồn hay gì ấy), thụ đi kiếm hồn để công tỉnh lại. Vấn đề là, em nó cũng không ngu mà tại sao lại cho thằng nv phụ rape nó chỉ để lấy lại hồn cho công, thậm chí cái kế hoạch phải nói là trăm ngàn chỗ hở. Và ĐM tác giả H cặp chính thì kéo rèm còn lúc bị rape thì ai mượn bây mô tả làm gì hảaaaa.(Sau này thằng pháo hôi công ấy lại còn sống cơ, thậm chí còn có cả CP nữa). Đến lúc công tỉnh, nó nhớ lại kí ức của nó với kiếp trước của thụ yêu nhau nhưng thụ hi sinh vì đại nghĩa phản bội nó (đoạn này không nhớ rõ lắm). Việc đầu tiên nó làm sau khi nhớ lại là làm thụ (nói thật là không khác gì rape cho lắm), thụ van nó cho thụ quay mặt lại nhìn nó thôi mà nó không nghe.
Xong rồi thì ngược, thằng công làm mưu đồ xâm chiếm (chẳng hiểu để làm gì, trả thù chăng), giam lỏng thụ. Thụ trốn lần đầu thì được người cứu, xong công diệt gần hết làng đấy, lại giam thụ lại. Thụ ngày càng ốm yếu, tâm bệnh rồi suy nhược. Mà tôi không hiểu là thằng công nó yêu thì mẹ nó giải quyết đi mày cứ giấu mặt đi ngắm nó làm gì mà mày hận thì dứt khoát dùm cái, không thụ nó sắp chết bỏ mợ rồi.
Một chỗ lôi khác ở đây nữa là nữ phụ cố tình lấy tinh trùng của thụ để mang thai con nó, xong bạn biết công làm gì không, ổng lợi dụng bả để bả sinh con của công với thụ, còn bả chỉ là cái khay nuôi thôi, tí thì bị thằng con hút khô mà chết (mà thực ra sinh xong cũng chết ấy mà).
Còn một đoạn nữa, thụ gặp lại người cứu mình khi mà bỏ trốn lần đầu (sau khi công tí thì diệt sạch cả làng thụ tự nguyện quay về để ân nhân không bị giết). Trời đất ơi cái bầu không khí làm tôi muốn chửi tác giả.
Kết cục là thụ quay về hiện đại với công qua cái trận pháp mà kiếp trước của thụ lập coi như một đường ra khác cho kiếp sau của mình với công. Lúc đấy tôi còn kiểu ??? Ớ thế còn vụ công đi tai họa thế giới thì sao, nó giết người, làm người khác lầm than xong cứ thế xuyên qua hiện đại mà sống? What? Bây bỏ hổng tội lỗi xuyên qua là xong? Đùa nhau đấy à?
Còn về thụ, cá nhân mình thấy tội ẻm, kiếp trước mang hào quang vạn nhân mê, kiếp này đi gánh nợ trả cho kiếp trước. Ừ thì cuối cùng HE, nhưng mà thật sự trả giá quá nhiều.
Vậy nên mọi người tránh xa cái của nợ này ra, mà tại sao hồi trước tôi có thể đọc hết cái mớ này nhỉ, tốn thời gian lẫn dung lượng não.

cả một bầu trời máu cún :v né gấp, tks b

thời bây h vẫn còn tác giả viết mấy cái tình tiết máu chó vậy hả, cảm ơn chủ thớt, sẽ loại bỏ tác giả ra khỏi tất tần tật list đam mỹ đang và sẽ đọc ='=

Thụ bị rape vì cứu công xong công tỉnh dậy rape rồi còn cầm tù thụ ?

(┛◉Д◉)┛彡┻━┻

Tam quan tác giả hãm thật.

Cảm ơn ngay lập tức !

Cám ơn bạn. Máu cún quá nhiều, né gấp gấp gấp!

Sao dạo này lắm tác giả tam quan bất chính thế nhờ,  đọc mà sợ hãi

tui đọc bộ này rồi

mếu hiểu sao mk đọc được hết nguyên bộ cơ

đọc vẫn còn hoang mang quá :)))????

Đọc xong rv tui chỉ cảm thấy tội cho bạn vì đã lọt vào truyện này, cậu đã quá dũng cảm khi đọc hết để rồi viết rv cảnh báo mọi người.

Xin đại diện người đọc trao huy chương anh hùng vượt hố cho cậu.

Vừa mới đọc rv của 1 bạn khác nhưng theo hướng ngọt, tui cứ tưởng bộ này nó ngọt ngào sâu đậm lắm chứ?

Này phải coi xem trọng điểm chú ý của bạn ấy trong truyện là gì... Chứ bộ này với tui là ám ảnh vĩnh hằng rồi.

Truyện của tác giả này có cái đặc sắc ở chỗ plot xây dựng rất có hệ thống và hoàn thiện, logic đầy đủ cảm tình diễn cũng có, nhưng mà không hiểu sao 2 bộ gần đây tui đọc đều thấy nghẹn nghẹn thế nào... 
Sau đó tổng kết lại thì lý do là do bối cảnh thế giới có dàn giáo quá ổn và độc đáo, nhưng cảm tình diễn thì lệch hẳn theo đúng kiểu kịch bản thần sầu bao nhiêu thì cảm tình xây dựng giữa công thụ thông qua lời văn nó mô típ đơn giản bấy nhiêu. Tựa như plot một người viết còn cảm tình người khác viết vậy...
Nhưng nếu mọi người không vướng mắc vụ đấy thì truyện này khá ổn, đọc được. Hơn nữa bộ hiện tại tác giả đang viết mới lướt qua thì không thấy vướng mắc chi hết. Đề cử.

visibility13.7K star53 15

add
add