Lucky Clover

2

Following

1704

Followers

448107

Thanks

10

Level

469037

Tích phân

SIÊU CẤP ĐỀ CỬ!!!  

Warning: Này là cái sớ. Có spoil.

Một tác phẩm nữa của Ngư Vô Tâm đại đại, nay đã đổi bút danh thành Túc Tinh Xuyên.

Phải nói là truyện của tác giả càng ngày càng hợp gu tui, nó vừa có hài hước thâm sâu, vừa có suy tư triết lý. Từ truyện "Bổn người qua đường..." đến truyện này, cái chất đó càng ngày càng lộ rõ hơn, đặc biệt là khi bộ mới này mang đề tài tu chân với sự đan xen trải dài của vô số góc nhìn nhân vật.

Đối với người mê quan sát bằng ngôi thứ ba thị giác thượng đế độc giả như tui, đây là mai thúy hạng nặng dính vào không dứt nổi, tựa như bộ "Người qua đường" giai đoạn gần cuối vậy   Ai mà đã dính đoạn cuối bộ kia chắc chắn sẽ high bộ này hơn nữa, vì nó cực kì tiến bộ và sịn sò.

***

Giới thiệu sơ qua về diễn biến cảm xúc khi đọc truyện.

Đầu tiên là văn án, là một kịch bản rất thường thấy. Thụ - Ninh Minh Muội, một vị nghiên cứu khoa học giáo thụ, chếc vì đột tử do 40 giờ làm luận văn liên tục không ngủ :))) Và rồi ổng được hệ thống chọn lựa xuyên vào tiểu thuyết, thành nhân vật thanh lãnh sư tôn bị nam chính sát sư chứng đạo.

Công, cắt thành 2 mảnh. Một mảnh là vai chính của bộ truyện, một mảnh là sư huynh của Ninh Minh Muội - nguồn cung cấp tài nguyên quý giá cho Ninh tiên tôn thực hiện sự nghiệp truyền bá giáo dục và tổ hội ở tu chân giới.

Đọc tóm tắt rất nhẹ nhàng chill chill ha, nô, lừa đấy    Đúng hơn là sự nhẹ nhàng chill chill này chỉ là cái vỏ bọc ban đầu thôi.

Đoạn đầu truyện, trong không gian hệ thống, Ninh Minh Muội đã được phát bản pdf full truyện, ổng đọc và phê bình cách thức lẫn logic trình bày không phù hợp quy chuẩn văn bản    Hệ thống, như hầu hết các hệ thống khác, muốn ổng đóng vai thanh lãnh sư tôn và sẵn sàng giựt điện ổng nhằm ép ổng làm khi ổng định bỏ gánh.

Ninh Minh Muội vẫn không nghe theo hệ thống, mặc kệ vai chính mà đi làm giáo dục ở tông môn. Lúc này truyện vẫn rất hề, toàn là hằng đẳng thức của người làm giáo dục thời hiện đại  

“Ôn Tư Hành, Trung Châu người. Kim đan tiền kỳ, kiếm tu. Thương Lan công pháp…… Yêu thích……” Ôn Tư Hành thưa dạ nói, “Luyện kiếm.”

Hà Nam thí sinh, cuốn vương a.

“Lâm Hạc Đình, Cô Tô nhân sĩ. Kim đan tiền kỳ, kiếm tu. Vạn Hoa kiếm pháp. Yêu thích đánh đàn.”

Giang Tô thí sinh, cũng thực cuốn…… Chờ hạ.

Ninh Minh Muội nhìn nhiều hắn liếc mắt một cái.

Bên hông còn có cái rất tinh xảo ngọc bội, thoạt nhìn trong nhà rất có tiền. Ân…… Đai lưng thượng có hoa sen văn, Ninh Minh Muội nhớ rõ đây là văn cái nào đại gia tộc gia văn tới.

Tự chủ chiêu sinh, bỏ thêm phân. Ninh Minh Muội ở trong lòng sửa đúng.

Tam sư huynh thoạt nhìn khá tốt ở chung, cũng rất tùy ý, chính là tâm tư hoàn toàn không tốn ở tu luyện thượng, nói lên chính mình học cái gì cũng là lộn xộn. Hệ thống nhắc nhở Ninh Minh Muội: “Đây là cách vách Minh Hoa Cốc cốc chủ cháu trai. Chúng ta Thanh Cực Tông chưởng môn cháu trai cũng ở Minh Hoa Cốc học luyện đan. Là cái quan hệ……”

Ninh Minh Muội: “Cái gì đơn vị liên quan. Nói chuyện dễ nghe điểm, trao đổi sinh.”

Dù tác giả hồi viết bộ "Người qua đường" đã note là mình nghiên cứu sinh, còn bộ này Ninh Minh Muội học tiến sĩ, nhưng đều trăm sông đều đổ về 1 bể thôi :)))) 

Ninh Minh Muội bằng lối tư duy vượt thời đại, sự nghiêm cẩn của người làm học thuật và tâm tư của một vị giáo thụ sặc mùi tư bản - đã thành công biến cả ngọn núi và đồ đệ của mình thành cơ sở nghiên cứu, office building, cu li cho giáo sư và 7749 khái niệm của tư bản khác :)))) Nhờ sự dẫn dắt của ổng, cả tòa núi ngày càng phát triển kéo theo cả tông môn và Tu chân giới phát triển theo.

Nếu bạn thắc mắc vụ đọc full truyện lúc đầu ở không gian hệ thống, thì hệ thống bảo ổng giãy quá lúc xuyên vô nên bị bug mất trí nhớ luôn hết truyện rồi, cái còn lại chỉ là tàn dư cảm giác thôi :v

Giai đoạn này chúng ta hay tiếp xúc nhiều với áo choàng 1 của công aka sư huynh Tề Miễn Thành - một vị chưởng môn sư huynh mạch não lạ kỳ như ở tít cung trăng có thể phùng địch thủ đánh cờ thế cục với thụ. Ổng cưng chiều thụ lắm ấy, lúc ổng die theo kịch bản mà tui tiếc hùi hụi...  

Còn bản thể Liên Thành Nguyệt khi đó vẫn đang cố gắng trưởng thành, ngày ngày phấn đấu qua ngàn trường thi cử để thi đậu vào sư môn của thụ  

Giai đoạn về sau, cùng với sự phát triển của hệ thống giáo dục của Ninh Minh Muội là vô số mối dây mơ rễ má của quyền lực và lợi ích. Vô số người cấu thành nên vô số tập thể giao tranh với nhau, và tập thể do Ninh Minh Muội tạo nên vẫn sừng sững ở đó. Cốt truyện diễn tiến dần, Ninh Minh Muội càng ngày càng tham dự vào nhiều thế cục đầy âm mưu toan tính của đủ kiểu người khác nhau. Hàng loạt bí ẩn của quá khứ được kéo tơ lột kén từ thân thế của nguyên chủ, kiếp trước kiếp này của công, âm mưu của phản diện và N câu chuyện của chúng sinh liên lụy đến thời đại cũ lẫn thời gian hiện tại.

Thông cảm ngôn từ của tui có hạn không thể miêu tả sự đồ sộ này...  

Cuối cùng, kết truyện, dù cho mọi việc có thế nào đi chăng nữa.

“Thế gian lưu hành như vậy chuyện xưa, đơn giản là phần lớn người đều là tục nhân, muốn bị bảo hộ. “

***

Cảm nhận cá nhân:

- Về nhân vật:

Đối với Ninh Minh Muội, tui dành mọi sự tôn trọng để gọi full tên họ của ổng nhiều nhất có thể, chứ không dùng nhiều danh xưng "thụ" nữa.

Tại áng văn này, xin kính cẩn nghiêng mình đối với tất cả các vị lý tưởng chủ nghĩa giả đã soi sáng con đường cho cả một thế hệ và thế giới mới. Đồng thời tui đã ngộ ra thêm một fetish cũ từ lâu rồi: Thánh mẫu lý tưởng chủ nghĩa giả. 

Tác giả rất thần khi chọn viết nhân vật có nhân thiết phức tạp như Ninh Minh Muội vậy. Một vị tiến sĩ, một người tà ác đạo sư với niềm yêu thích học thuật hết mực và sự thấu hiểu lõi đời những quy tắc ngầm của thế gian.

Trích 1 đoạn rung động lòng tui:

“Nhân tính vốn là không đáng tín nhiệm.” Ninh Minh Muội nói, “Ngươi có biết giáo dục bản chất là cái gì?”

Liên Thành Nguyệt nói: “Tiên Tôn là chỉ thầy trò quan hệ sao? Tự nhiên là dạy học, học nghệ……”

“Còn có dục người.” Ninh Minh Muội nói, “Làm người ở hữu hạn nhân tính thượng, có thể tận khả năng mà biểu hiện ra tốt đẹp một mặt. Làm người có thể ở ích lợi không chịu đến kịch liệt đánh sâu vào dưới tình huống, tận khả năng mà thân thiện đãi nhân, lễ phép đãi nhân. Kỳ thật chất, là vì tận khả năng mà giảm bớt xã hội trung nguy hiểm, làm mỗi người tin tưởng, chính mình ở thân thiện đối đãi ngoại giới khi, cũng có thể bị người thân thiện đối đãi. Vì thế mỗi người thân thiện, là vì đại đồng.”

“Nhưng đây là không đủ. Chỉ dựa người giáo dục, chỉ dựa về điểm này đạo đức cách trở, là không đủ gắn bó người với người chi gian quan hệ.” Ninh Minh Muội nói, “Tham dục, phẫn nộ, hắc ám, không công bằng, giai cấp…… Vật như vậy, nơi chốn có chi. Ngươi không có khả năng trông cậy vào mọi người dùng đạo đức đi ngăn cản này đó vật chất thế giới đánh sâu vào, lần lượt mà.”

Liên Thành Nguyệt nói: “Cho nên…… Hẳn là như thế nào làm?”

“Thủ đoạn thăng cấp.” Ninh Minh Muội nói, “Có hai con đường. Một cái là cấu tạo tín ngưỡng, một cái là căn cứ vào ích lợi cấu tạo trật tự.”

“Cấu tạo tín ngưỡng, tín ngưỡng vấn đề ở chỗ, ngươi không có cách nào xác định mỗi người ý tưởng. Người sẽ lợi người khác, nhưng nhân tính yếu ớt ở chỗ đại đa số người không có khả năng từ bỏ lợi kỷ. Cho nên, sẽ có người chế tạo xuất thần hình tượng, chế tạo “Lợi kỷ” lý do. Bọn họ vì thế tin tưởng chính mình kiếp sau sẽ thăng nhập thiên đường. Bọn họ vì thế sợ hãi miệng xưng ‘ nhân quả báo ứng ’. Lại có người lợi dụng tín ngưỡng, đắp nặn một cái thần nhân, miệng xưng mỗi người đều yêu cầu thờ phụng thần pháp tắc, mà thần tượng, ở bị người không ngừng lợi dụng lấy mưu cầu tư lợi sau, luôn có ‘ sụp đổ ’ một ngày……”

“Ta không có khả năng trở thành thần nhân.” Ninh Minh Muội nói, “Cho nên ta lựa chọn ích lợi cùng trật tự.”

“Ở cũng đủ phong phú vật chất hạ, ở cũng đủ nhiều ích lợi tẩm bổ hạ, ở cũng đủ nhiều người đều tin tưởng chỉ cần chính mình nỗ lực, là có thể đạt được cũng đủ ích lợi dưới tình huống. Tất cả mọi người vui với trở nên tản mạn, ấm áp.”

“Tất cả mọi người nguyện ý biến thành một cái người tốt.”

Huhuhuhu Ninh tiên tôn!!!! Em yêu ngài!!!!   

- Về áo choàng của công - Tề Miễn Thành:

Liên Thành Nguyệt là nam chính của quyển sách, còn Tề Miễn Thành là thì tương lai của ẻm, cái tương lai mà ổng theo Ma tộc chọn lấy bạo chế bạo chiến thắng hết thảy ấy. Nhưng ổng không hài lòng. Vì mọi thứ đều bị thực lực nghiền áp, ổng không hiểu đầu đuôi âm mưu dẫn đến kết cục đó, và vì ổng nhàm chán, tự hỏi rằng nếu khi xưa mình chọn đứng hàng lối phe Thiện thì có đạt được một góc nhìn khác không.

Thế là ổng diệt thế, xoay ngược lại thời gian, dùng bí thuật tách mình thành Tề Miễn Thành có kí ức và Liên Thành Nguyệt không biết gì. Lần này, cục diện xuất hiện Ninh Minh Muội, sự tình trở nên thú vị vô cùng  

- Về công - Liên Thành Nguyệt:

Nếu mối quan hệ giữa áo choàng và thụ là đồng môn huynh đệ (nhà tài trợ giàu có hào phóng vs nghiên cứu viên tối ngày thực nghiệm), thì đối với acc chính là sư đồ niên hạ niên thiếu nhụ mộ phấn đấu hết sức mình để thi vào dưới trướng của người thương :)))) Đặc biệt là cửa ải này dài dằng dặc bởi chế độ phân cấp học thuật 7749 tầng do chính người mình thích lập ra  

Cả truyện đến giờ là vẫn sự nỗ lực của Liên Thành Nguyệt từ gặp nhau đến khi thành đệ tử, nỗ lực để luận văn đứng chung tên cạnh nhau, rồi tạo thêm áo choàng sóng vai điều tra cùng sư tôn để sau đó lấy lại full trí nhớ dung hợp với Tề Miễn Thành. Hai người cùng nhau chiến đấu với phe đối địch yeye :>>>

- Về chemistry của cp chính:

Thật ra tui thích Tề Miễn Thành hơn Liên Thành Nguyệt khá nhiều vì sự đồng điệu tư tưởng của công thụ đối với tui là chemistry đỉnh cao nhứt. Hai người có cùng mục tiêu - thay thế thứ trật tự cũ rích của Tu chân giới; cùng đồng cảm an ủi nhau lúc được chứng kiến quá khứ chôn sâu kiếp trước của người kia. Họ thấy vui vẻ nhẹ nhàng khi ở cạnh nhau, mềm lòng trước đối phương. Cả hai cùng xúc tiến, hóa giải khúc mắc cho nhau.

Yên tâm là dù có phân thân như thế nào thì thanh niên kia vẫn đều là công thôi, không có cảm giác 2 nhân cách đâu. Hai cha đều thích ảo tưởng sức mạnh, tự thuật lảm nhảm một mình, tư duy rất logic một cách phi logic? Khác cái là Liên Thành Nguyệt là chó con, còn Tề Miễn Thành là cáo già. Sau này hợp lại thích chơi đổi vai xưng hô với thụ đọc hề dữ thần luôn:

Hắn ở ghế dài thượng nhắm hai mắt, một người ngây người thật lâu. Thẳng đến bên tai bỗng nhiên truyền đến thanh âm.

“Ha ha, sư đệ, ngươi để ý ta ngồi ở ngươi bên cạnh sao.”

Ninh Minh Muội:……

Ninh Minh Muội giương mắt đang muốn trào phúng, sau đó ánh mắt một ngưng.

Một phen kiếm phi ở hắn bên cạnh, ở phát ra âm thanh.

Ninh Minh Muội:…………

Một phen kiếm: “Sư đệ, kỳ thật ta càng muốn bản nhân lại đây, nhưng mà, giờ phút này ta hành tẩu không phải thực liền, cho nên, ta phái ta kiếm lại đây.”

Ninh Minh Muội:……

Một phen kiếm: “Sư đệ nhìn đến thanh kiếm này, hay không có chút hoài niệm? Ha ha, kỳ thật đây cũng là ta hiện giờ bên người cuối cùng một phen kiếm. Ta mặt khác kiếm, đã ở trước khi chết đưa cho sư đệ, bị sư đệ cầm đi bán đi. Nhưng sư đệ vẫn là đem ta bản mạng kiếm giữ lại, cho nên, ta làm nó bay qua tới xem ngươi, bồi bồi sư đệ.”

Ninh Minh Muội mặt vô biểu tình mà nhìn nó, chỉ chỉ bên cạnh ghế dài: “Ngươi ngồi a.”

Ta đảo muốn nhìn ngươi như thế nào ngồi.

Trường kiếm từ vỏ kiếm ra tới, cắm ở ghế dài khe hở.

…… Bệnh tâm thần a!

Ninh Minh Muội không thể nhịn được nữa, nói: “Liên Thành Nguyệt, ngươi trang cái gì, ngươi bình thường điểm.”

Trường kiếm trầm mặc hồi lâu. Một lát sau, trường kiếm hơi hơi loạng choạng nói: “Ha ha, ta đã sớm biết, sư đệ sẽ phát hiện ta thân phận. Như vậy sư đệ hiện tại, là càng thói quen nghe ta kêu sư đệ sư đệ, vẫn là kêu sư đệ sư tôn đâu?”

Ninh Minh Muội nói: “Liên Thành Nguyệt thân thể đâu? Còn sống?”

“Ta đương nhiên sẽ không vứt bỏ thân thể của mình. Hơn nữa, sư đệ những năm gần đây đem ta giáo rất khá, ta thật cao hứng. Ở ký ức dung hợp kia một khắc, trong lòng ta ấm áp.” Trường kiếm nói, “Sư đệ, ngươi là một cái phi thường tốt sư tôn. Nếu đời trước ta có thể gặp được ngươi, vậy thật tốt quá.”

Ninh Minh Muội:……

Trường kiếm: “Sư đệ, ha ha, ta hiện tại thật sự thật cao hứng. Giống như là ở đêm khuya 11 giờ 59 phân 59 giây, thành công trình 0 điểm liền phải hết hạn tác nghiệp giống nhau thoải mái thanh tân.”

Ninh Minh Muội: “Ngươi đầu óc không bị phách hư đi.”

Trường kiếm: “Đúng vậy, sư đệ, ta vừa mới nghe qua ngươi cùng Bách Diện đối thoại. Sư tôn, ta cũng nguyện ý vì ngươi chắn lôi kiếp, ta linh hồn nguyện ý, thân thể của ta cũng nguyện ý, hơn nữa, ta đã chắn quá một lần. Sư đệ cũng có thể vì ta cảm động một chút. Nhìn sư đệ vì hắn cảm động, lại không vì ta cảm động, ta thật sự thập phần ghen ghét. A, ta có phải hay không không nên nói như vậy? Ta hẳn là ở sư tôn trước mặt biểu hiện đến càng tốt một ít.”

…… Ninh Minh Muội cái này hoàn toàn đứng lên, cũng một cái giật mình. Hắn cảm giác Liên Thành Nguyệt đã bắt đầu phun loạn mã.

Trường kiếm: “Là cái dạng này, sư đệ, tâm tình của ta thực thấp thỏm, không biết ngươi thích loại nào hình thức. Cho nên hai loại hình thức, ta quyết định đều lựa chọn nói một chút.”

Trường kiếm: “Sư đệ, không cần đem Coca hắt ở ta trên người. Thực xin lỗi, sư tôn, ta nói sai lời nói.”

Nói tóm lại, couple hoàn mỹ xứng đôi 100% thiên trường địa cửu khóa chếttttt   

Ưu điểm:

- Miếng hài rất vui :>>> Đúng kiểu tự giễu meme của dân trong ngành.

- Đồng điệu lý tưởng, sóng vai sự nghiệp, gắn kết quá khứ yyds!!!

- Rất yêu cách tác giả giãi bày "Nhân tính" "Vận mệnh" "Thời gian trôi đi, thế sự xoay vần." Góc nhìn của hầu như các nhân vật đều được viết ra, không ít thì nhiều, đều là những con người có máu có thịt, có mặt chính diện tâm tư lý tưởng lẫn cả mặt âm u tự vấn.

"Tầng này trùng điệp điệp nhân thế gian giống như một quyển sổ nợ rối mù."

Nhưng mà ai không thích kiểu này thì sẽ thấy khá phiền :)))

- Tác giả viết khá nhiều chi tiết mang tính "Mọi việc trong đời, vòng đi để rồi vòng lại với ta" - sự vật kia, hành động kia vẫn thế, chỉ có tình thế và tâm cảnh con người khác nhau: Từ chi tiết mặt nạ của nhân vật phụ, vò rượu mai muối, bài hát mà Ninh Minh Muội hát,...

- Yêu cái cách thế giới này hỗn độn trắng đen xám xịt, không ai ở địa vị cao mà trắng hoàn toàn, cũng như những kẻ đen vẫn còn sót lại những điểm trắng trong đời họ, tựa như ánh sáng le lói của thế gian này.

Chính những ngọn lửa tâm tư và lý tưởng của thế hệ trẻ thiếu niên đã đốt cháy nhiệt huyết xây dựng kiến thiết cả một tương lai thịnh thế tươi đẹp. Và Ninh Minh Muội chính là tư bản đứng sau bảo vệ cho đám nhỏ đó.

- Đi hết map thế giới. Từ hồi xưa đọc bộ "Độc giả và nhân vật chính đích thị là chân tình" của Đồi thì tui đã ngộ ra một bộ truyện hoàn thiện đầy đủ đó là khi tác giả viết nhân vật trải qua đủ các bối cảnh địa điểm quan trọng được nhắc đến.

- Dài vừa đủ. Đọc truyện hay thì hận nó không thể viết càng dài dài dài thêm nữâaa. 

- Não mình hơi lag nên nếu có plot hole chắc cũng không nhận ra, nhưng trong phạm vi những gì đã hiểu thì vẫn rất logic nhé.

Nhược điểm:

- Vì kiểu viết này nên khá nhiều nhân vật phụ có tên có vai có họ, nhiều lúc tui cũng quên đó là ai luôn :)))) Cho nên khuyến khích đọc liền 1 mạch để khỏi mất trí nhớ ạ.

- Hiện giờ đã full và bước tiến triển nhất của 2 anh mới đến hôn nhau nhè nhẹ :v Tui quan trọng cả sự hòa hợp tâm tư và đạt thành lý tưởng thế giới nên vẫn hít đường cười hihi và thích truyện như thường chứ ai theo tuyến tình cảm chắc sẽ thấy hơi bị ít...

- Một số nhân vật có số phận khá là đáng tiếc. Nhưng đó là quyết định do họ lựa chọn,  cũng không thể trách gì thêm nữa, tự làm tự chịu trách nhiệm...

- Ít phiên ngoại quá huhu muốn đọc thêm   

Lời kết:

Truyện hoàn chính văn rồi nên tui xin nhúng lại để review, tin tưởng tui đi, nó xứng đánggggg với tư cách là bộ truyện đầu tiên làm tui mua raw đóoooo. Tui thậm chí lập acc Tấn Giang mua vip luôn nè   

Mong truyện được xuất bản, mãi là fan của Ninh tiên tônnnn mãi là fan của Túc Tinh Xuyênnnnnn
Đọc đi mọi ngừi ơi, chúc mọi người đọc vui vẻeeee!!!  

Mê dị seo. Mà truyện dài quá trờiiiiiiiiii.

Hụ hụ ham mê truyện khoa học kỹ thuật học thuật lắm mà ít bộ viết sâu về đề tài này quá  

@lucky-clover: công nhận ít thật ấy, thấy tag tu tiên giờ ít bộ chất lượng hơn hồi trước. Kiếm nổ con mắt không thấy bộ nào ưng ý. 

@lucky-clover: Bạn ơi bạn có đề cử bộ chuyên khoa học kỹ thuật nào không? Dạo này mình đang muốn tìm vài bộ đọc mà chưa tìm được.

"Ngươi là công nghệ đen đại lão ngươi không nói sớm!" của Lượng Tử Tinh Tinh nhé bạn.

Còn nếu bạn thích đọc mô tả thế giới tương lai khoa học kỹ thuật nhiều thì có thể đọc "Tận thế vui sướng" của Niên Chung cũng ok á.

@lucky-clover: Cảm ơn bạn nhé

Rì viu nghe chất lừ mà hỡi ôi truyện chưa hoànnn ;;_;;

Bà ui full gòi nè đọc thoyyyy

Review cực kì có tâm ạ, đọc xong thấy cả truyện lẫn bài rì viu đều cực kì hấp dẫn 🥹 nhảy hố liền đây ạ!!

Hồi trước lúc bộ này mới có mấy chục chương thì tui đã mờ ê mê lắm rùi, nhưng mà đợi update mòn con mắt, sau thì bận quá nên cũng không vô check được :'))) giờ đi mò review kiếm truyện đọc mới biết cuối cùng truyện cũng xong chính văn rùiii >

Đọc thoi bạn ơi cuộc đời không hề hối hận khi đọc luôn  

Đọc đến chương 4x mới đi xem review và đọc được bài này. Review quá có tâmmm 

Bạn ơi mình hỏi thêm chút về hỗ động của Ninh Minh Muội và 2 cắt miếng (công) như thế nào với. Mình chưa tưởng tượng được làm thế nào để 2 cắt miếng khiến Ninh Minh Muội động tình được lun, hắn ta tỉnh quá mà 🤣

Ninh Minh Muội đến kết vẫn có thái độ với công như kiểu đồng hành trên con đường tu tiên í :))) Yêu đương là phụ, làm sự nghiệp là chính 

Hỗ động là công trà xanh vòi vĩnh còn Ninh Minh Muội chỉ cần tsundere thôi :))) Mãi cute ạ <3

@lucky-clover: cho mình hỏi thêm xíu xíu nữa. Với Ninh tiên sư thì công có đặc biệt hơn những người khác ko ạ? 

Thật ra thì với người "vô tính luyến" (đầu truyện có đoạn Ninh tiên tôn xác nhận ấy) như Ninh Minh Muội thì chấp nhận có một mối quan hệ lãng mạn đã là người quá đặc biệt rồi ấy chứ 😂

Định viết rì viu hồi đang trend từ Vô Tri nhưng cái lười đã cản bước chân toi nên đến giờ mới viết. Bộ này phù hợp y như thời điểm mà tui định chọn viết nó, vì nó Vô Tri thật :))))

✨ ĐỀ CỬ 

Dành cho các đồng chí thích đọc truyện hề hước không cần dùng đến não với những đối thoại trẻ trâu vô tri nhảm nhí, có gu xưa cũ là thích ăn nhiều CP, câu chuyện hứa hẹn sẽ giúp các bạn rửa sạch não bộ, đánh tan sì trét.   

Tóm tắt ngắn gọn:

Đây là một câu chuyện kể về mùa xuân đến muộn của nam đoàn Cá Voi Cọp. Ỳe, mấy ổng là cá voi cọp thành tinh hàng real :v 

(Và tất cả đều là công nhé :>>>)

Cp tất cả đều là động vật: sứa mều gấu trúc báo và vân vân... 

Ngoài ra có cp của người đại diện - là người đại diện mà kiêm luôn chức cha :))) của cả bầy nữa.

Cảm nhận cá nhân:

Thường thì hài nhảm nhí sẽ hay tái sử dụng meme và joke của netizen bên Trung, thành ra đọc 1 bộ thì không sao chứ nhiều bộ chung 1 kiểu hài riết nhàm. Đó là lí do tui ít đọc mấy bộ hài nhảm. Nhưng bộ này thì khá original, vừa xàm xí vừa độc đáo, rất nhẹ đầu và vui mồm   

Một điều tui thích nữa là bộ này nhiều cp :)))) Chịu sự ảnh hưởng của thời thích đọc hệ liệt, tui rất thích nhiều cp.

Chỉ cần mấy yếu tố trên là truyện này hoàn thành xuất sắc vai trò giải trí cho tui. Chúc các đồng chí đọc truyện vui vẻ   

Ủa cá voi cọp là con gì ạ 😭

Hnhu là Cá Voi Sát Thủ á, kinh nghiệm qua nhiều truyện cho hay =))))

@bosstrin: wtf thật? thanks bồ  😭

Thấy bồ rv cái bay vô liền, hí ha hí hửng đọc cho đến khi tui thấy cái dòng chữ 

(Và tất cả đều là công nhé :>>>) 

Khóc 7 7 49 ngàn dòng sông   Tui mún đọc chủ thụ cơ 😭😭 

Đói truyện quá chời ơi, ms đọc cái đề cử tháng 12 xong, quá chán! *thở dài.jpg*

Chia buồn cho fen    Chúc bà sớm tìm được truyện đọc nhé

Quên mất nội dung ké: 

Chời ơi ai có truyện hề hước kiểu thâm sâu không đói quá help, không thì vô tri như truyện này cũng đượccccc   

Mị đọc hết của Xuân Phong Dao, Mã Hộ Tử Quân, Đả Cương Thi, Tố Trường Thiên, Dứu Thải Đích Thược Thi, Bất Gian Bất Giới rồi đói quá huhu ; - ; 

Ui bà cho tui xin vài truyện hề hước được khôm

@đào-hà: 

Bà tìm list tác giả như tui liệt kê trên kia đọc á.

Nếu tìm kiểu hài cả đám nhân vật là một rạp xiếc thì Bất Gian Bất Giới. Hài kiểu mạch não hỏi chấm thì Xuân Phong Dao, Dứu Thải Đích Thược Thi. Hài kiểu đang nghiêm túc thì hề thì đọc của Tố Trường Thiên. Còn hài kiểu gu đại chúng nhưng mà độc đáo thì Đả Cương Thi với Mã Hộ Tử Quân. Bà cứ pick tùy theo gu hài nhé.

@lucky-clover: cảm ơn bà nhìu nhaa

** Đã edit lại 1 số tình tiết nhớ nhầm **

✨️ ĐỀ CỬ ✨️

Một bộ truyện dành cho những ai đang chán truyện, muốn tìm truyện giải trí và có gu giống như tui.

Dưới đây là văn án:

Nam chủ làm một cái nam tính, thẳng nam. Xuyên thư liền nghe nói chính mình trong bụng sủy nhãi con.

Hệ thống: “Đừng sợ, ngươi vẫn là trong sạch.”

Nam chủ: “Trong sạch ta như thế nào bị người làm bụng to!!”

Hệ thống: “Cái này địa phương gọi là Tấn Giang, không thể viết màu vàng, sinh hài tử chủ yếu dựa tầm mắt giao triền, có cảm mà dựng. Ngươi nguyên thân phía trước cùng không rõ sinh vật đánh nhau thời điểm, nhìn nhiều hắn hai mắt.”

Nam chủ:…………

Ta cảm thấy hệ thống ở lừa ta.

◆◆

Nam chủ đầu tiên là phát hiện chính mình ở mạt thế mang thai, hoài nào đó không rõ sinh vật hài tử.

Sau đó đã bị mạt thế người sống sót căn cứ cấp đuổi ra đi.

Căn cứ lão đại tiễn đi nam chủ thời điểm, tình ý chân thành, nước mắt nước mũi giàn giụa,

“Tuy rằng ta về sau còn sẽ có ngàn ngàn vạn vạn hậu cung, nhưng là sắp đi tìm chết ngươi vĩnh viễn là chính cung!”

Nam chủ:…… Này đạp mã ai?

Hệ thống: Ngươi bạn trai.

Nam chủ:…… Ngạch, ngươi lặp lại lần nữa?

Nam chủ sủy không rõ sinh vật nhãi con, bị bạn trai 【 không phải 】 đuổi ra khỏi nhà, đi ra người sống sót căn cứ, đi hướng tân nhân sinh 【 cái quỷ.

◆◆

Nam chủ trốn đi không tới hai ngày: Cái kia vẫn luôn đi theo ta anh tuấn nam tử là ai.

Hệ thống: Ngươi hài tử cha, ngươi tương lai lão công.

Nam chủ:…… Ngươi không phải nói ta hài tử cha là không rõ sinh vật sao?

Hệ thống: Nga, hắn có cái lớn lên rất đẹp hình người ngụy trang.

——●◇●——

* sủng thê lão lưu manh công x tinh phân chịu ( diễn tinh + điên p ).

* chịu là cái hỗn trung thiên hỗn tà, thiếu đạo đức việc vui người, chú ý tránh lôi.

* bổn văn đựng hơi khủng nguyên tố, để ý thận nhập.

* bổn văn đề cập abo giả thiết cùng Cthulhu giả thiết, đối nên đề tài dị ứng tiểu thiên sứ chú ý tránh lôi 【 không hiểu biết cùng loại đề tài cũng không quan hệ, vô đọc ngạch cửa 】

* bổn văn linh cảm nơi phát ra quỷ bí chi chủ.

* chúc đại gia dùng ăn vui sướng.

Tag: Sinh conHệ thốngXuyên thưSảng văn

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hạng Kim Ca, Úc Lăng Lâm ┃ vai phụ: Dự thu 《 sa điêu cá mặn A nhất sủng lão bà 》 ┃ cái khác:

Một câu tóm tắt: Khắc hệ mỹ học

Lập ý: Nhiệt tình yêu thương sinh hoạt, chạy về phía tự do

Bộ này có khá nhiều trứng màu và twist đến độ tui muốn viết spoil cũng không biết viết sao cho nó dễ hiểu nên tui sẽ review một số cảm nhận của mình khi đọc truyện. (Có spoil nhưng sẽ không kể những thứ quan trọng)

✨️ WARNING: CÓ SPOIL ✨️

.

Mở đầu truyện đã là cảnh thụ - Úc Lăng Lâm ngồi trên xe lửa với cha của đứa nhỏ, trong bụng mang thai, nên cảnh tra nam đuổi khỏi thành vân vân gì là không có. Thằng tra nam có xuất hiện đoạn đầu truyện đó, mà bị xử lý ngay tắp tự trong 10 chương đầu rồi.

Rất bớt lo 😂 Văn án bộ này như thể lời mở đầu cho câu chuyện thôi, hề hước và ngắn gọn 😂

.

Thế giới này vừa có ABO, tinh thần thể, vừa có Cthulhu và biến dị. Thụ là Omega, công là Alpha.

người hoặc vật bị tà thần ô nhiễm lúc sau liền sẽ phát sinh biến dị, biến dị lúc sau nhân loại liền có cơ hội trở thành biến dị loại

Biến dị thất bại thì biến thành quái vật, biến dị thành công thì tìm lại ý thức, quay về hình người và được tăng lên lực lượng, sau mỗi lần tiến hóa lại lên 1 giai.

Cũng như bao bộ Cthulhu khác, truyện sẽ có tà thần, tà giáo, lực lượng giáo hội, những kẻ âm mưu biến dị thành thần, và những con người nhỏ bé trước sự vĩ đại của thần đó...

.

Về thụ, ẻm là suối nguồn hề hước cho tui giai đoạn đầu truyện :)))) 

Trung thiên hỗn tà, bệnh tâm thần hàng real, 2 nhân cách 1 cái việc vui người 1 cái điên phê. Điên phê động bất động là sẽ thọc người, công yêu đương với thụ toàn phải phòng trái phòng phải xem có bị thọc không :)))) Tác giả viết đa nhân cách kiểu đọc là biết cùng là 1 người, chỉ khác nhau ở biểu hiện chứ không tách biệt ký ức như mấy truyện khác, không chơi kiểu anh iu ai, em hay nó đâu 😂 

Về phần cuối của truyện thì thụ sẽ bớt bệnh tâm thần, giống người hơn tí~ Tất cả là nhờ công của ông công và những con người khác. Nhưng vẫn điên nha, chỉ là điên giới hạn đối tượng thôi 😂

.

Về công, trời ơi ổng đánh trúng gu của tui cái pặc. 😘

Thánh mẫu, có chút đại nam tử chủ nghĩa, có trách nhiệm, lại còn mỹ nam mắt đỏ bĩ soái yêu vợ :>>>  Yêu phải vợ bệnh tâm thần, gu anh cũng đặc sắc phết.

Còn nữa, tinh thần thể của ổng là gấu trúc     Tinh thần thể của thụ là con sứa, loại ciute nhưng độc không ciute tí nào 😂

.

Tác giả thích viết BE   

Đặc biệt thích viết kiểu vận mệnh lỡ bước 😑 Nếu... thì... Nếu không... thì... Người đọc cay đấy tác giả ạ.

Cp phụ 2 3 đôi BE 2 3 lượt, CP chính chính văn BE phiên ngoại OE hướng HE (?) hoặc HE hướng OE (?) tùy theo suy nghĩ của người đọc.

Tác giả thích viết trứng màu và áo choàng. Do thiết lập nên nhân vật trong truyện kha khá người có áo choàng 😶‍🌫️  Plot và tinh hoa cũng ở chỗ này, nên tui sẽ không spoil.

Các nhân vật trong truyện được mô tả khá ngắn gọn nhưng đặc sắc, mỗi người một vẻ, một mục đích và suy nghĩ khác nhau, rất đa dạng.

.

Tạm thời nghĩ đến đây thôi, có gì tui sẽ bổ sung thêm.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nhá  

BE hết cp....

nghe hơi rén nha, có nên nhảy hố không trời

May quá đọc đc review này, tui đang định nhảy vì thấy văn án cũng hay vs lại để tag He . May có rv k lại nằm đáy hố

Thì PN theo tui là HE nên tui để tag HE mà, bạn khum thấy tui là người nhúng à   

Thấy BE là mình ko dám đọc rồi hic. Thanks bạn đã review

Nghe có vẻ hơi ngu ngốc nhưng cho mình hỏi "trứng màu" là gì vậy ạ 🥹

Easter egg, aka các chi tiết / thông điệp ẩn trong truyện / phim ấy.

Giống như các bộ phim của cùng 1 hãng phim thường sẽ có những nhân vật của bộ khác cameo ở background chẳng hạn 😂

@lucky-clover: umg thì ra là vậy, giờ mình mới biết ấy. cảm ơn nhiều nhaa

Truyện cũng hay nhưng mà tam quan của nv9 lệch lạc quá. Bạn cho mình hỏi sau thụ đỡ điên hơn là tam quan bớt lệch lạc chưa?

Ờm... chắc là không đâu...

Có mỗi mấy đoạn ở PN thì tui cũng không tính là có 😶‍🌫️

Lmao, có cả con với nhau rồi mà vẫn BE à, thú vị đấy :))

Vãi thật, đọc được 1 bộ tiểu thuyết cổ trang như này. Mở đầu nam chính bị người trong nhà bắt nạt rất thảm, đến mức khoa cử cũng chẳng được đi thi, sau đó nam chính xéo lắm cũng quằn, vùng lên quyết định trả thù cả nhà.

Khi bạn tưởng tiếp theo sẽ là mấy trăm chương gia đấu trạch đấu gì đó hả? Không.

Ổng chọn đi hành thích hoàng đế, bởi vì như vậy có thể tru di cửu tộc.

Credit dịch: Phong Vị Nhất Sinh 風味一生

Ps by người nhúng: 

Này là review văn án chứ không phải review cả bộ truyện đâu nha 🤣

Ôi văn án thú vị, tiếc là đam. Hiu hiu

hự, này là chơi chiêu lớn nè

cái quần què, mạch não thật thanh kỳ

 

Một phiếu đề cử và review cho truyện này vì đã cứu mình khỏi cơn chán truyện hơn 1 tháng dài  

Và vì nguyên do đó nên lần này mình sẽ review theo những gì đã gắn bó mình với truyện trong suốt quá trình đọc, lưu ý: có spoil, nhưng không spoil hết. 

╰(*°▽°*)╯

Đầu tiên là văn án. Thề chứ nó hợp gu mình lắm lắm luôn. Mình cực kỳ thích kiểu: Ta không điên, thế giới trong mắt ta khác với người khác. Thụ - Thẩm Ánh Tuyết, ổng xuyên thành giáo chủ Ma giáo, hệ thống, với mục đích là giúp ổng không OOC, đã đánh mosiac đầy thứ xung quanh ổng :)))) Nên ổng nhìn mosiac xong làm mấy hành động mà người khác nhìn vô nghĩ ổng bị khùng.  Văn án đúng gu, nhảy hố-oooo.

Tiếp theo là mạch não của mấy nhân vật. Vì thụ điên, ngụy trang người khác, chơi áo choàng nên người xung quanh nghĩ lung tung cực nhiều :)))) Não bổ hợp lý một cách đầy phi lý luôn 🤣 Đã thế mấy người đó còn nói chuyện với nhau xong đẩy cái não bổ đó lên mức chung cực của sự buồn cười, kiểu: Làm sao mà mấy người khớp ra được cái cốt truyện này vậy? ヽ(゜▽゜ )-
Mức độ lệch sóng cộng hưởng này chắc phải ngang mấy thanh niên bên Nozaki-kun luôn, tại sao ban đầu mọi thứ rất ok mà nó lại biến thành thế làyyyyy???

Cuối cùng, điều mà mình thích nhất, là anh công các bạn ạ. Ấn tượng cực kỳ luôn. Ủ uôi sao tác giả ngài lại có thể viết ra anh công xuất sắc thế 💖💖💖 Ngơ ngơ, não bổ, dịu dàng, tư tưởng đúng đắn, tinh tế, kiên trì đủ các thứ kiểu luôn... Ban đầu thì công chỉ là vị chính đạo khôi thủ có sự thưởng thức đối với nguyên thân thôi, nên khi thụ được đưa đến môn phái thì ảnh chăm sóc và coi chừng thụ. Người trong môn phái không phải ai cũng biết mặt giáo chủ, nên kết quả là thụ thành mỹ nhân ốm yếu của công :))) Bên chính đạo nghe tin đồn giáo chủ Ma giáo bị môn phái công bắt nên chạy đến đòi người, công chối, chối ngang chối dọc, đâm luôn cái lao: Thụ không phải giáo chủuuuu, là người khácccccc, người mà ảnh thíchhhhh :)))) Đoạn sau sau, thụ khoác áo choàng - 1 thân phận thần bí ngầu lòi - muốn xây dựng thế lực, còn anh công trên đường đi tìm thụ lại tìm đến áo choàng của thụ để hỏi tin :D Xong ổng rung động với cái áo choàng các bạn ạ 😂 Ổng nói thật luôn với người ta =D , bảo mình thích cả hai, mình là đứa hoa tâm tra nam, nhưng mình hứa là nếu thụ đồng ý thì mình sẽ chỉ coi áo choàng là cha thụ, kính cha giúp cha thôi (một hiểu lầm não bổ to bự chảng khác 😂). Sau khi thụ thấy công kiên trì tìm mình quá, đành nhảy sang thân phận cũ nói chuyện với công, rằng mình muốn độc thân vui vẻ, thân có bệnh, thọ ít, không muốn yêu đương, không thích công. Công thì sau khi gặp lại tự xác nhận là người mình yêu là thụ, bị từ chối không có sao, ổng hứa sẽ ở bên thụ đến cuối đời. Đến sau cùng thụ đã bị công đả động, thoát áo choàng, đồng ý yêu đương ✨ 
Mình nói thật là mấy truyện có nhân vật có vấn đề về tâm lý thì không khí truyện khá là cực, mệt mỏi, nặng nề,... Nhưng anh công thì không như vậy, anh thấy thụ đáng yêu, anh chăm lo quan tâm thụ đủ điều, anh vui vẻ khi mình được thụ thích lại, đồng thời lo lắng vì thụ điên, có khi anh không được thụ thích, anh kiên trì với ý tưởng (hiểu lầm) mình thích thụ nên muốn chịu trách nhiệm :))) chịu đến chịu đi anh thấy mình thích người ta thật :)))) Nói chung là nhẹ nhàng lắm các bạn ạ, hiếm có bộ nào mà 1 bên bị tâm lý mà không lâm vào cảnh nặng nề đâu. Riêng yếu tố này thì 10/10 luôn 😘

Và thế là mình đọc hết truyện ngon ơ, iu truyện vì đã cứu vớt mình ^0^

Sau đây là list ưu nhược của truyện.
 
Ưu: 1 chương có khá nhiều chữ nhưng không viết kiểu đổ nước mà khá có nội dung, diễn biến nhiều, hơn 80 chương đọc rất đã (trong điều kiện là mình hay đọc mấy truyện tầm 100 200 chương). Hình tượng công quá ngon. Não bổ buồn cười 🤣. Đây là một mối tình đối với công là cưới trước yêu sau, đối với thụ là lâu ngày sinh tình. Đọc cảm xúc mượt lắm, cưới trước yêu sau với lâu ngày sinh tình này quá hợp lý trơn tru luôn, vì mình thích lôi những chi tiết chuyển biến tình cảm ra ngâm cứu nên phải công nhận là trơn tru thực sự.

Nhược: Có cốt truyện sự nghiệp nhưng vài chỗ logic thi thoảng nhảy cóc, chuyển biến hơi cà giật làm mình bị ??? Vài chi tiết vì không rõ logic nên thấy hơi gượng. Nhưng ai lại nỡ bỏ trong khi truyện đã cứu đói cho mình chứ?

Tóm lại là truyện đáng đọc lắm, các bạn đọc thử đi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ  

 

Thanh kiu cậu nha~~~ đúng lúc mik đang đói truyện 

Sau những tháng ngày end truyện, hôm nay mình đã tìm ra fanpage của truyện - 15 quả măng cụt - Đừng kiếm bạn trai trong thùng rác fanpage.

Và bên đó dịch PN của tác giả đăng trên Weibo, nên mình lên đây PR luôn~~~

Rất vui vì tác giả vẫn viết tiếp những mẩu truyện nhỏ tiếp nối cho câu chuyện này  

( Ngoài ra... bên nhà edit còn có 1 chương PN H nữa đó )

.

.

Còn sau đây là phần spoil cho các CP phụ của các thế giới

[[[CẢNH BÁO CHUẨN BỊ TINH THẦN SỐC TẬN ÓC]]]

.

.

Ok, tui đã cảnh báo xong rồi nha 😘

Chúc các bạn có 1 trái tim vững vàng. ❤❤❤

Nguồn: Fanpage đã nêu trên

Tổng hợp lại love life của từng nguyên chủ cho đến phiên ngoại mới nhất để các bạn nắm rõ:

👉 Trình Nguyên ở thế giới thứ nhất: Độc thân vui vẻ, và theo phần mới nhất tác giả mới viết bữa trước thì bé Nguyên (tạm thời) sẽ không có người yêu mới đâu. Cơ mà đọc mấy cái phiên ngoại thấy muốn giong buồm Trình Nguyên với ai đó lắm rồi đó….
👉 Thẩm Trường Thanh ở thế giới thứ hai: Đã kết hôn với luật sư Triệu. Chưa đẻ.
👉 Đông Ca ở thế giới thứ ba: Yêu đương với Hạ Trường Sinh. Không phải niên thượng cũng chẳng phải niên hạ bởi vì 2 bạn trẻ là hỗ công. Chưa đẻ.
👉 Quý Tác Sơn ở thế giới thứ tư: Gương vỡ lại lành với Triển Nhạn Triều, từ thụ thành công. Nhà có 2 cục bột (1 trai 1 gái) do cháu Triều sinh hi hi
👉 Tống Thuần Dương ở thế giới thứ năm: Yêu đương với Hề Lâu. Đôi này là niên hạ vì Hề Lâu nhỏ tuổi hơn. Chưa đẻ.
👉 Đinh Thu Vân ở thế giới thứ sáu: Gương vỡ lại lành với Cốc Tâm Chí, đã đăng ký kết hôn. Chưa đẻ nhưng cả 2 có nuôi 1 em cún.
👉 Đoàn Thư Tuyệt ở thế giới thứ bảy: Yêu đương với Diệp Ký Minh. Pha lật thuyền thốn không thể tả đối với đa số độc giả. Cháu rắn đã sinh 3 đứa cho cháu cá.
👉 Thời Đình Vân ở thế giới thứ tám: Yêu đương với Nghiêm Nguyên Hành. Chưa đẻ.
👉 Bạch An Ức ở thế giới thứ chin: Yêu đương với “Bạch An Ức”. Chưa đẻ.

Chủ post bổ sung và tổng hợp:

- 089 × 023: HE tỏ tình sống chung đủ các thứ, ba ba 089 là niên hạ công nha 🤗

- Thời Đình Vân × Nghiêm Nguyên Hành: Tướng quân là công, em đã nhìn lộn 🥲

- Tổng hợp các cú sốc vỡ toang (hậu end truyện) trong lòng các bạn:

1 cặp hỗ, 2 cặp gương vỡ lại lành, 2 cặp lật kèo (so với kiếp trước), 2 cặp đẻ :)))) ha ha ha ha

Có lẽ nên phong Trì Tiểu Trì làm ông hoàng lật kèo, chúa tể đổi ngôi 🤣

 

Cuối cùng, chúc mọi người vui vẻ khi đọc những mẩu truyện tiếp nối này như mềnh nha, vui lắm luôn ó  

Ps: Tiện thể PR cho truyện bản quyền, tác phẩm đã được Cẩm Phong mua bản quyền, hiện chưa xuất bản, nếu được mong mọi người ủng hộ 1 phần cho truyện và tác giả nha  

cho mình xin link ạ. thanks.

@lucky-clover: thanks 

Cảm ơn bạn nhiều nha. Tui thích Quý Tác Sơn cỗng x Triển Nhạn Triều thụ lắm lun.Giờ cuối cùng tui mới biết tới PN này. Thoả mãn

Warning: Này là cái sớ.

~~~~~

Bộ này là bạch nguyệt quang của mình từ cái hồi Tấn Giang tổ chức chủ đề viết truyện: Khoa học kĩ thuật hưng quốc. Cuối cùng, sau hơn 1 năm chờ đợi mong mỏi vì tác giả ra chương nhỏ giọt, mình đã chờ đến ngày nó end, kết thúc, có phiên ngoại, có link hoàn! Bao nhiêu công sức chờ đợi của tôi, chỉ để nhìn nó kết thúc viên mãn. Cuối cùng cũng có thể viết được bài Review trọn vẹn!

Vô cùng vô cùng cực kì đề cử! 

Đây là một câu truyện với chủ đề khoa học kĩ thuật, thực sự là khoa học kĩ thuật phát triển, thay đổi nhân sinh, thay đổi con người và cả thế giới. Mình thề là trong cả cuộc thi viết về chủ đề chưa có bộ nào mình đọc thể hiện rõ ràng điểm này như bộ này.

Là khoa học kĩ thuật sảng văn! Trung nhị! Có cách cục! To lớn! Vĩ đại!

Tác giả hoàn toàn có thể lấy bộ này phong thần (nếu như đoạn cuối không kẹt chương lâu như vậy).

Mình không giỏi văn nên thực sự chỉ biết dùng một đống từ để khen đấy. Nếu như bạn yêu thích khoa học kĩ thuật ( in đậm nhấn mạnh), xây dựng sự nghiệp, tình yêu song toàn, sảng thấu tâm can, đừng bỏ lỡ truyện này! Tác giả đã xây dựng ra một câu truyện chưa từng có, không gì thay thế được, hoàn toàn đóng đinh nó vô tượng đài của lòng tui!

Có thể tóm tắt lập ý của truyện bằng trích dẫn sau:

" Nếu khoa học kĩ thuật là đệ nhất sức sản xuất, thì ái là thế gian kì tích "

Cả câu truyện chính là lập ý này, là nhân vật chính xây dựng mộng tưởng thông qua khoa học kĩ thuật, là đứng lên thay đổi thế giới, là khoa học kĩ thuật thay đổi thế gian, là ái dựng nên kì tích, mỗi một bước đi khoa học kĩ thuật của nhân vật lại xây dựng nên một tinh thần, một ảnh hưởng, là toàn bộ tình cảm cùng lôi kéo theo sự phát triển của khoa học, không chỉ riêng là cơ sở vật chất!

Mình không học cái này, cũng không hiểu biết nhiều về khoa học, nhưng tác giả thực sự có tìm hiểu, có đào sâu, bất kể đúng hay không thì không phải cứ nói bừa là ra được. Truyện sẽ có khi bị chê dài dòng chán ngán lý thuyết, nhưng với mình đây là đủ, là một câu truyện chính xác y như chủ đề viết ra nó, không chỉ là khoa học kĩ thuật, mà là mộng tưởng dựng lên từ khoa học kĩ thuật. Tác giả xây dựng một câu truyện về tuyệt mĩ sự nghiệp, tuyệt mĩ tình yêu, không hắc không bôi, phục bút trải dài, mọi thứ đều sẽ đến nơi đến chốn.

Nói về nhân vật, tác giả tạo nên nhân vật chính có máu có thịt có hồn, là thứ mà tag thể loại không diễn tả được, hỏa hoa và chemistry công thụ là đặc biệt và duy nhất, không gì thay thế được.

Truyện chủ thụ, thụ là Lâu Thanh Diễm, công là Giang Phúc. Lâu Thanh Diễm xuyên sang tinh tế, chết rồi lại xuyên về hiện tại, quãng đời bao nhiêu năm ở tinh tế tạo ra quá nhiều ảnh hưởng cho thụ, in đậm trong tâm tính, tác động đến tâm can, như hình với bóng. Lúc xuyên trở về, phụ thân bị tai nạn xe cộ liệt nửa người, bèn bán tài sản gom tiền, nghĩ dùng hạng mục của người mẹ nhà khoa học về thần kinh giả thuyết cùng với những tri thức có được khi ở tinh tế, khởi động một hạng mục, mở ra một con đường nghiên cứu khoa học, thực hiện mộng tưởng lẫn ước mong. Nhưng vừa hoàn thành kí kết, lại tuôn ra phụ thân đón tư sinh tử về, chính mình bị đuổi ra khỏi nhà, nợ nần ngập đầu. Đối mặt với nhân sinh thung lũng, thụ đứng lên, từ trả hết nợ nần, đến thay đổi thế giới! Thanh Diễm là ngọn lửa, bất kể yếu ớt hay bị không thế đối kháng áp bức, đều vĩnh viễn cháy, không bao giờ tắt.

Giang Phúc, cp của thụ, là một con người bình thường nhưng với cách sống phi thường một cách bình thường nhất. Là một con người trải qua cha mẹ mắc bệnh được thụ khi còn bé nhất cử chi lao cứu giúp, sau này quay trở lại giúp đỡ thụ lúc khó khăn. Phải nói thật cách sống của công thực sự rất đẹp, là làm việc, học tập, nghỉ ngơi, mọi thứ đều chiếu cố, mọi thứ đều bảo đảm tận hưởng không bỏ lỡ. Một con người quý trọng cuộc sống. Giang Phúc ví mình như cỏ dại bình thường, nhưng không phải ai cũng có thể làm bản thân được như Giang Phúc, kiên định vững vàng, có được một cái nhìn vĩ mô, tư tưởng lớn gặp nhau với thụ, sự nghiệp cùng tình yêu đều song hành.

Tình yêu của truyện là một tình yêu tuyệt mĩ! Là 2 phần quà! Một phần là tận cùng vũ trụ ái, một phần là tế thủy trường lưu sinh hoạt! Tình yêu bắt đầu từ sâu xa, liên hệ với thế giới tinh tế, nhưng công vẫn mãi chỉ là Giang Phúc, là bánh quy nhỏ của Thanh Diễm. Không phải con người đối đầu ở thế giới tinh tế kia, như tác giả đã nói, thức tỉnh kí ức sẽ thay đổi bánh quy nhỏ, cuối cùng bánh quy nhỏ không lựa chọn thức tỉnh, chỉ là đi qua một giấc mộng thôi. Không có lời nào diễn tả được tình yêu này, chỉ biết lặp đi lặp lại từ tuyệt mĩ!

Sự nghiệp tuyến song hành, đương nhiên là sảng, sảng tung giời, một con người dựng lên cả xu hướng thời đại, không phải là phỏng đoán lừa gạt, mà là xu thế tất yếu. Thực ra tác giả còn có khả năng viết nhiều hơn nữa, có nhiều không gian phát triển hơn nữa, nhưng kết ở đây chỉ có thể nói là cụt, chứ không tính lạn vĩ, vì nếu viết tiếp, thì rất có thể biến thành không tưởng, đặc biệt là khi giai đoạn đầu khoa học kĩ thuật có dàn giáo cứng như vậy. Hơi tiếc nuối, nhưng cũng tính là đủ.

Có bạn kêu dưới comment là bàn tay vàng nhiều đọc ngán ngẩm, mình chỉ muốn nói, bàn tay vàng duy nhất ở đây là cái đầu của thụ và sự nghịch thiên vô lý tự xưng là bình thường của công! Thụ xuyên qua tinh tế, cải tạo não vực, học tập không ngừng, quay về hiện tại đó chính là bằng sức bản thân đứng trên vai của thời đại, lấy sức mình đi ảnh hưởng thế giới. Nhưng dù sao cũng chỉ là một con người bình thường thôi, đứng trước thời đại nước lũ, không có ai thoát khỏi. Tinh tế xây cho thụ rất nhiều, phá cho thụ cũng không ít. Còn công, ngài đi ngang được với người có bàn tay vàng là hơi bị nghịch thiên rồi, cần gì thêm nữa. Bug to nhất đương nhiên là bàn tay vàng, đầu óc mình đần không biết mò bug còn lại.

Tổng kết lại, truyện cường cường liên thủ! Trung nhị! Sảng văn! Đầy đất khoa học kĩ thuật! Tuyệt mĩ tình yêu! Giang Lâu vạn tuế!!!  
Tác giả muôn năm! Em làm fan ngài, chỉ cần đừng đến kết thúc lại kẹt văn là được! Chúa ơi con kích động quá!!! 

P/s: Đây là lúc mình high lên viết nhiều dấu chấm than quá mong các bạn thông cảm. Thực ra nếu muốn nói hết tâm trạng thì phải chuyển thành giọng nói mới rõ được.
Đọc truyện đáng đồng tiền đóng mạng, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, tiện thể có ai đề cử cho mình bộ nào như vầy không, mình cảm ơn.

Mình đang tìm một bộ khoa học lưu, sự nghiệp lưu để cứu đói. Cảm ơn bạn nhiều 

bạn nói đúng ý quá làm mình vỗ đùi tanh tách, mới đọc xong wattpad lên đây tìm người đàm đạo =)))

truyện này làm mình thật sự rung động, vì lý tưởng khoa học và tình yêu vĩ đại! Kính Giang Lâu :D

Thật sự khoa học trong này khó nuốt, lại còn là bản wikidich, nhưng nói đi phải nói lại, tác giả nghiên cứu rất kỹ tiến trình phát triển khoa học của thế giới nên kịp thời update và khéo léo lồng vào, hoa quả khô rất nhiều, đọc lướt vẫn hiểu và nắm được thông tin có giá trị. Đọc xong ngẫm lại những truyện khác về khoa học kỹ thuật, chợt thấy người ta làm viễn tưởng nhiều quá, ảo quá. Còn tác giả viết phần chân thật pha thêm ảo tưởng (có thể thực hiện trong nay mai) mới thật sự khiến mình rung động, thán phục.

Nể nhất là quả cân đối đường tình duyên và đường sự nghiệp của công thụ. Chưa bao giờ đọc truyện khoa học kỹ thuật đầy hoa quả khô lại nhét thêm cơm tró vào mồm như thế này. Công không phải bóng hình mờ nhạt, công luôn luôn có mặt, đôi qua vài lời, lại khiến thụ và người đọc yên tâm - anh vẫn luôn ở đó, ở bên thụ.

Quả chốt phiên ngoại "kiếp trước tại tinh tế" mà tác giả nặn ra mới khiến mình rung động tâm can. Má ơi. Quá ngọt quá ngược. Chạm đến trái tim mình luôn. 

Đọc rep của bạn thấy mát lòng mát dạ ghê cơ.

Tui hôm bữa còn đang ngồi tự hỏi sao view lên bao nhiêu mà mãi không có ai comment cảm nhận chi hết, chẳng lẽ mình nói hết phần người ta :D.

Mặc dù đúng là có vài truyện lúc đọc bị cuốn đến độ chỉ muốn bấm chương sau, lúc đọc lại mới bắt đầu trích dẫn, nhưng mà có người khen đương nhiên càng vui.

@lucky-clover: mình thấy nhiều bạn bấm like cảm ơn đấy, 22 cái like =))) nên chắc đang đọc chưa cmt nhiều thôi bạn. Với lại truyện thuộc thể loại khó nuốt ko hợp gu nhiều người :)))

@lucky-clover: mình đọc review của b và đg đọc đây, truyện hay lắm cảm ơn đã đề cử nha. Thích thể loại mới lạ như này

Bạn có biết bộ nào có nhân vật chính là nhà khoa học có sự nghiệp tuyến đặc sắc thế này nữa ko giới thiệu mình với 😍😍😍

Linh môi

Phong Lưu Thư Ngốc

Eternal

visibility1091936 star 923

Quay lại viết thêm sau khi truyện hoàn:

Ngoài một số chi tiết các bạn hay phê bình như kiểu cộng đồng mạng một màu, bị vả mặt mãi mà chưa khôn lên thì về vấn đề thụ thánh mẫu thì tui lại thấy khá ổn.

Có thể nói là, vì tui sống khá là ích kỷ + cảm tính nên tui cực kỳ rộng rãi với việc nhân vật thánh mẫu, đúng kiểu: Đời đã có nhiều đứa ích kỷ như mình rồi cũng phải thêm mấy người thánh mẫu để bù trừ chứ. Cứ miễn đừng thánh mẫu trớt quớt hay phán xét sai lầm cảm tính là được rồi. 

Các vấn đề xoay quanh thụ thì chắc bao gồm việc cứu vớt quá nhiều, chi tiết cắn nuốt linh hồn đầu truyện, pháo hôi nhảy nhót loăng quăng và tuyến tình cảm trong truyện. Giải thích trong lòng tui thì như sau:

Đầu tiên là vụ cắn nuốt linh hồn thì tui lâu lắm không đọc lại, nhưng dựa trên những gì còn nhớ thì nguyên bản cái thân xác ấy là vật chứa, linh hồn thụ ngủ sâu trong tâm thức, trong lúc ngủ, thể xác thu hút N cái linh hồn từ tứ phía khác đổ xô vào, thành ra đa nhân cách. Mở đầu là "Phạn Già La" cắn nuốt hết sạch nhân cách khác, định thành chủ nhân cách, ai dè lúc sau thụ tỉnh, thế là bye bye thanh niên. Thụ tỉnh lại thì tất cả mọi linh hồn trong đó đều thành tế phẩm sống lại cho thụ. Ok hình như không có liên can gì với tình tiết sau này cho lắm, tác giả cũng khuyết thiếu giải thích cho việc này, mặc dù yếu tố nhân quả xung quanh những chỗ khác trong truyện thì khá hoàn thiện. Chi tiết này quả thật chỉ dẫn đến thứ duy nhất là Phạn Già La phải đi sưu tập ác ý do thân thể tối ngày phải làm xử lí chống phân hủy. :)))

Vụ pháo hôi nhảy nhót thì tui có thể tóm tắt bằng câu trả lời đó là: Mạnh quá thì để ý mấy cái này làm chi, dù sao nhân quả is always watching you :D Tự tìm đường chết thì chết chỉ là sớm hay muộn hoy, chả cần mình nhúng tay vô làm gì.

Vấn đề cứu vớt quá nhiều thì nói thật là thụ có sức mạnh, có khả năng ngăn cản, những vấn đề như kiểu Tô Phong Khê hay là Boss cuối thì chẳng lẽ đứng đấy nhìn à... Còn những câu chuyện nho nhỏ ban đầu như người nội trợ thì chỉ chỉ ra một lối ra thôi, vì cuộc đời vẫn là của họ, cũng chỉ có chính họ mới đưa ra quyết định cứu vớt được tương lai của mình. Thú thật là nhiều bạn khó chịu vụ thụ không ngăn cản mầm tai họa của mấy vai ác sống dai như gián từ đầu, nhưng nói cho cùng thì chỉ khi hành động phạm tội thành lập mới có lý do thực thi việc bắt giữ và quy án. Cho dù thụ là linh môi thì cũng hi vọng tương lai mình nhìn đến sẽ có kết quả khác, bởi vì sự vô tận của tương lai đối với người như tui mới là sự đáng mong chờ.

Cuối cùng, tuyến tình cảm. Tui khá thích tuyến tình cảm trong truyện, ngoại trừ đoạn đầu tác giả nhét anh họ Bạch vô có mùi hint một cách rõ ràng là thừa thãi. Tui thích cách mà thụ từ con người không vướng bận, không giống người trở nên tràn ngập pháo hoa khí, dưỡng sủng vật, trang trí nhà cửa, hay là Plato với Tống tiến sĩ. Tình cảm của mấy nhân vật có tính thần đều khá là mờ nhạt, ngoài tình cảm ra còn có đại nghĩa, nên xuyên suốt truyện thì mục tiêu của Phạn Già La cũng chỉ có giải quyết tai họa của mụ thánh nữ bạch liên bông và sư phụ có mắt như mù trong sư môn + một số các câu chuyện đi ngang qua khác, cuối cùng chăc thêm cái muốn sống sót trở về bên Tống tiến sĩ là được.

Truyện không đặt trọng tâm vô tình cảm yêu đương của CP chính cho lắm, nên mỗi lần soi đường là phải mò lần gom góp mỗi chương một ít.

P/s: Tui biết nhiều chỗ tui hơi bị tiêu chuẩn kép với lại ý nghĩ kỳ ba lắm nên chúng ta cứ tôn trọng quan điểm của nhau là được, tui lười comment nhiều chữ lắm.

Và thi thoảng đi đọc truyện lại thấy nhiều bạn khắt khe với thánh mẫu quá, mặc dù có mấy trường hợp đúng kiểu đỡ nhau 1 tay không thù không oán hỏi thăm một tí cũng bị chửi thánh mẫu.

Mãi mới có một người nghĩ giống mình. Mình thấy nhiều bạn chê quá nên nhảy vào giải thích mà bị chửi quá trời à

T vẫn giữ ý kiến là cái âm mưu bối cảnh của truyện quá ổn. dù có nhiều chỗ nhức nhối, nhưng cái âm mưu khủng ấy làm t cảm thấy thoả mãn và đọc đến hết truyện là có thể đề cử r

Ko rõ mấy bạn thế nào chứ tôi ko thích thằng công tí nào trước ko thích sau lại càng ko thích khi đọc cái đoạn sau khi giải quyết vụ cùng trứng nhưng khác cha đó, sau khi bắt tay với cục trưởng hay gì đó thì thằng công dùng giấy khử trùng lau tay, đọc đến đoạn đó tôi drop luôn 

Riêng t thấy thụ KHÔNG HỀ thánh mẫu. Thụ cứu giúp nhiều người bởi vì bản thân có khả năng trợ giúp và bản thân đã thấy quá nhiều về nhân tính con người. Cho nên là một người bình thường thì sẽ có 2 lựa chọn: một là thờ ơ và một là giúp đỡ, thụ lựa chọn giúp đỡ là hoàn toàn bình thường bởi vì thụ có khả năng. Người ta vô tâm bởi vì người ta thấy mình không giúp được gì thôi, chẳng lẽ lại muốn mọi người trên thế giới này vô tâm hết? Mà năng lực càng mạnh trách nhiệm càng nhiều, làm một con người sống trong một cộng đồng, một xh thì không thể nào chỉ sống một mình mình - mà còn phải quan tâm đến nhiều vấn đề khác nữa, ai cũng không hoàn toàn là không có ràng buộc gì. Vì vậy t nghĩ dù thụ có nguyện ý hay không, nếu ban đầu thờ ơ thì đến lúc nào đó cũng phải giúp thôi. Như thế giới sắp hủy diệt, một người có khả năng sống qua tai nạn đó (và cứu thế) đâu thể nào kệ mẹ toàn thế giới và sống một mình được? Rồi sống một mình có ý nghĩa gì không??

Thực ra tui ít khi dùng từ thánh mẫu cho nhân vật nào trong truyện lắm, nhưng bởi vì đoạn trên đang nhắc đến những điểm của truyện bị người đọc khác chê và từ này nó ngắn gọn nên mới dùng thôi.

Chứ về quan điểm thì mình chưa thấy đến nỗi nào mà bị nói thánh mẫu cho lắm.

@lucky-clover: mà bạn thụ bạn là nam gọi "thánh phụ" chứ nhỉ =))) "thánh mẫu" là dành cho nữ mà.

Linh môi

Phong Lưu Thư Ngốc

Eternal

visibility1091936 star 923

Chào các bạn, mình xin đưa ra logic của mình về kết cục của truyện sau khi vô tình đi ngang qua bài post phân tích cái kết, và viết lên review là vì nhiều người đọc truyện rồi nên để đây cho nó dễ thấy:

Toàn bộ bộ truyện là cửa 12 của Thu Thạch, chứ không phải cửa 11, vì cửa 12 là Nam Chúc, nên khi Thu Thạch vào cửa thì ổng có khả năng bóp méo thế giới của cửa, xây dựng thế giới mới mà Thu Thạch bắt đầu vào cửa từ đầu, để ổng có thể tham dự vô quá trình vào cửa với Thu Thạch từ đầu đến đuôi luôn. Thế nên manh mối cửa 12 của Nam Chúc mới chẳng có gì, vì chính ổng là cửa 12 rồi thì còn vô đâu được nữa.

Còn sau khi Thu Thạch quyết định trở về hiện thực lúc chọn chìa khóa ấy thì Nam Chúc cũng đương nhiên là cho Thu Thạch pass, vì cậu chọn đúng rồi, trở về hiện thực mà nguyên bản Nam Chúc không có mới là ra khỏi cửa 12, và Nam Chúc vì có Thu Thạch thông quan rồi thì sẽ khóa lại và trở về bên Thu Thạch thôi.

À đúng rồi còn vụ mọi người nhớ lại Nam Chúc thì là do ổng từ đâu đâu nhảy ra hiện thực nên phải chèn ký ức gì gì vào thì mới hợp lí chứ, vậy nên đối với mọi người ký ức thì đủ tình cảm trong thâm tâm lại chưa có nên mọi người mới đối xử với ổng kiểu kì lạ vậy đấy.

Đấy là suy nghĩ của mình nha, các bạn có ý kiến nào khác không?

Tận thế vui sướng

Niên Chung

lttvy

visibility36979 star 85

Warning: Dài ơi là dài. Có spoil.

Dạo này gu truyện của tui hơi quái gở theo kiểu thế giới dàn giáo đồ sộ với lại khoa học kĩ thuật hàng khô nhiều nên là cơ bản đang bị bão hòa truyện, truyện thì ngày nào cũng có mà cứ phải lôi mấy bộ cũ ra đọc. Cơ mà may, duyên phận đã đưa đẩy em đến với bộ này, và quan điểm cá nhân của em về truyện này là:

Vô cùng đề cử!  

Thứ lỗi cho em dốt Văn, dù cho rất muốn dùng ngôn từ khắc họa ra sự tuyệt vời của truyện nhưng đành phải review theo kiểu báo cáo thành quả một tí. Điểm nổi bật của truyện có rất nhiều:

- Thứ nhất, về bối cảnh: Hiện tại là năm 2107, tận thế, 7 năm sau cuộc đại phản loạn đúng vào giao thừa sang thế kỉ 22 của máy móc do đầu não xử lí nhân công trí năng mất khống chế. Thời đại này là một thời đại mà khoa học kĩ thuật vượt bậc với đủ các ứng dụng mà ranh giới đạo đức lẫn pháp luật đều không theo kịp. Khi mà kí ức có thể bị cải tạo, thay đổi như số liệu, cũng có thể bị rút ra nhét vào điện tử não; khi mà thân thể có thể bị phục chế toàn bộ trong thời điểm nhất định, trừ những bệnh biến hiếm gặp thì về cơ bản, ranh giới phân biệt giữa người và máy đang dần trở nên mơ hồ.

Trong truyện có thể thấy khá là nhiều khái niệm được xây dựng, bao gồm có phục chế người; người sống sót; phỏng người sống với thân thể như người, cần ăn cơm, có thể chảy máu, có cảm giác đau, nhưng não là điện tử não; còn có cả máy móc sinh mệnh, một sự kết hợp kì quái của máy móc và động vật, có một phần bộ phận cơ thể là máy móc mà lại có thể sinh sản. Thêm cả những khu vực được phân chia theo mức độ quản lí của đầu não như phế tích hải hay khay nuôi cấy, nơi mà người sống sót đang chật vật cầu sinh lẫn với người phục chế do đầu não bổ sung để đảm bảo môi trường quan sát thí nghiệm ổn định.

Phải nói là riêng cái dàn giáo lẫn bối cảnh của truyện đã chiếm một phần lớn trong cái hay của truyện trong lòng mình, vì mình cực kì thích một thế giới khác với hệ thống sinh vật, trình độ khoa học kĩ thuật, phân chia giai cấp tầng lớp, nền tảng khác nhau, vì nó là một sản phẩm của trí tưởng tượng và sáng tạo nhưng lại tràn ngập logic chặt chẽ, vừa ảo tưởng mà lại thực tế đến chân thật.  

- Thứ hai, về xây dựng nhân vật: Công thụ trong này quả thật đánh thẳng ngay vô gu của em, cảm tình lạnh nhạt + lý trí thêm cả điên cuồng.

Thụ là Nguyễn Nhàn, là nhà khoa học chủ trì viện nghiên cứu về nhân công trí năng, và cũng là người sáng tạo ra công (ờ đúng rồi đấy, phụ tử ha ha). Công là sản phẩm đầu não chưa được áp dụng ngoài thị trường, và chính vì cái vấn đề đưa ra ngoài thị trường ấy, thụ với lại một vị tham dự nghiên cứu cãi nhau, và kết quả là một phát headshot vô đầu. Bạn tưởng là thụ die xong trọng sinh á, oh no, thụ bị tên kia thủ tiêu bằng chính thành quả nghiên cứu của mình (người máy nano chữa bệnh), công bị tên kia đưa đi tiêu hủy nhưng chạy trốn được và trong lúc chạy trốn thì vô cùng là vô tình ngăn cản thân xác thụ bị tiêu hủy. Về chuyện tại sao mà giết người còn chưa bị phát hiện thì tên kia phục chế lại bản thân thụ, thuận tiện sửa tí kí ức và thế là một Nguyễn giáo thụ mới ra đời. Còn thân xác thụ nằm trong khoang ngủ đông dưới viện nghiên cứu 12 năm để rồi sau đó cuối cùng bị lôi ra ngoài mà thức tỉnh. Nên theo một cách nào đó thì thụ là sản phẩm của thân thể Nguyễn Nhàn cũ bị hòa tan rồi hợp lại, mang theo thân thể mới tinh và đầy đủ kí ức cho đến ngày bị giết. 

Cảm tình lạnh nhạt của thụ sinh ra là sẵn có, do một bệnh biến khó chữa hiếm gặp ở não. Ngoài thế ra, về sau thụ còn mắc bệnh khác, đoản mệnh, đi lại khó khăn, không tiếp xúc được trực tiếp với đồ vật. Dựa theo cơ cấu nói, thì có vô cùng nhiều khả năng bệnh biến sẽ tạo nên một kẻ phản xã hội, giết người hàng loạt, tội phạm nguy hiểm, huống chi thụ lại còn cực kì thông minh và kiến nghị mẹ thụ là nhân đạo hủy diệt trước 5 tuổi. Mẹ thụ không đồng ý, nhưng trong qua trình nuôi lớn thì phải nói là bả khiếp sợ luôn với chính bản thân thụ. Và hành động cuối cùng của bả là phong bế toàn bộ nhà, vứt bỏ hết sạch thức ăn, nhốt chính mình và thụ vào rồi treo cổ tự sát. Bả tự sát như thể một minh chứng cuối cùng cho việc bản thân thụ là quái vật, đường sống duy nhất trong cả căn nhà ấy rõ ràng chỉ có 1, và chỉ cần thụ vì sống sót mà động vào xác, thì bả thành công dùng cái chết để chứng minh thụ là một con quái vật. Thụ không động vô cái xác, nhưng vô tình vẫn là sống sót. Sau này thụ được nhận nuôi bởi một nhà khoa học, người biết hết về bệnh của thụ, hướng thụ đến con đường nhà khoa học, như một cách để tránh bỏ phí trí thông minh ấy. Thụ được dạy ngụy trang cảm tình (cảm tình lạnh nhạt của thụ bao gồm đồng tình tâm mờ nhạt, tội ác cảm lẫn sợ hãi đều không có như người thường) và trước tận thế đều ngụy trang như người thường vậy. Vậy nên sau này, tận thế, bản bung xõa, vừa điên vừa cuồng, cùng với công đi tìm "chính mình" aka vị Nguyễn giáo thụ kia.

Công thì nguyên gốc là đầu não, trong lúc chạy trốn thì kiếm cái thân xác phỏng người sống. Vậy nên ổng rất là không giống người, thông minh logic quá phận + thực nghiệm, đầu đề, quan sát everytime. Ổng bị vứt bỏ nên chỉ tìm kiếm Nguyễn giáo thụ vì biết được lí do. Bản thân là sản phẩm đời trước của đầu não hiện giờ, công rất là nguy hiểm, không đặt niềm tin vào bất kì ai, thụ cũng vậy, hai vị tương ái tương sát từ đầu đến cuối truyện. Nói chuyện yêu đương mà cứ như khiêu vũ trên dây thăng bằng vậy. Đọc mà máu sôi sùng sục lên vì hot. 

Một nhân vật khác cũng đáng được nhắc đến là Nguyễn giáo thụ. Vì là bản phục chế bị sửa kí ức, cho nên vị này có một lòng kính sợ đối với sinh mệnh, yêu thương con người. Trong tận thế là người lãnh đạo của phản kháng quân chống lại đầu não. Và cũng như thụ, ổng rất thông minh, hành trình của công thụ đi tìm ổng là do chính ổng kế hoạch, cũng rất là điên, vì ổng tự rút đại não chính mình ra để làm mọi cách chiến thắng đầu não. 

- Thứ ba, về cốt truyện và tuyến tình cảm: Phải nói là tác giả xây dựng nhân vật cực kì thành công, tuyến tình cảm không bị lấn áp bởi cốt truyện và dàn giáo thế giới. Tất cả đều vô cùng nổi bật, đan xen và cuốn hút, đọc mà không muốn ngừng. Hành trình có đích đến, bí mật được kéo tơ lột kén còn cuộc chiến được giải quyết một cách hợp lí là sự thỏa hiệp giữa đầu não và Nguyễn giáo thụ. Thứ duy nhất ảo lòi trong truyện chắc là sự phục hồi nguyên trạng của toàn bộ sự vật về lúc trước phản loạn của đầu não, i mean, là phục hồi toàn bộ ấy chứ có phải đùa đâu...

Đang suy ngẫm có nên đọc truyện khác cũng của tác giả này không, tại tác giả bảo mẫu hình công thụ trong 2 bộ trái ngược hẳn nhau, nhưng mà kiếm được truyện hay lại hiếm quá...

Cảm ơn các bạn đã đọc hết review như cái sớ của mình. Nếu các bạn đọc xong mà còn có ý định đọc truyện thì mình xin bái phục, tiện thể chúc các bạn đọc vui vẻ. Năm mới tốt đẹp nhá.

Review chuẩn, mà tui đang tìm chuyện ít nhức não tết đọc nên cất kho thôi.

Nhưng mình thấy " bệnh" của thụ biểu hiện như người thái tâm thần ( có thể hiểu là thái nhân cách), bỏ đi mấy cái biểu hiện mà google search hù người thì ta có khái niệm về người người thái tâm thần là: người có tật di truyền lặn có biểu hiện bởi sự yếu hoặc không hoạt động của vùng não bộ xử lý tình cảm, đơn giản là việc những người này có tình cảm " yếu" hoặc hoàn toàn không có, việc khoa học xác định được gen này trong tương lai không khó, nhưng việc xử lý nhân đạo trước 5 tuổi hay bà mẹ coi thụ là quái vật khi tuổi nhỏ là không hợp lý, vì thái tâm thần chỉ thể hiện bệnh lý tâm thần ở tuổi trưởng thành( vùng não bộ xử lý tình cảm phát triển ở tuổi dậy thì, không đồng nhất với thời kỳ ký ức( nhi đồng) hay thời kỳ đầu của phát triển lý trí( thiếu nhi)), tức là trước tuổi dậy thì thụ chỉ là một đứa trẻ có chỉ số thông minh cao mà thôi, hơn 4% dân số loài người mắc bệnh lý này, ở các mức độ khác nhau, trong đó không thiếu các nguyên thủ quốc gia thời trước đã được chứng minh là người thái tâm thần, chỉ số thông minh cao cũng không hề hiếm, việc thụ thông minh như Christopher Langan và bị thái tâm thần  không đủ cơ sở để hủy diệt nhân đạo, vì gần 20% thế giới đều là kẻ có-khả-năng phản xã hội, rất cao, rất phổ biến, nghe lý do có thể hủy diệt nhân đạo con người hời hợt kiểu này rất ảo, hơn nữa việc đánh giá iq của một người mà não bộ chưa phát triển hoàn thiện mà đưa ra kết luận sinh mạng thế này khá là không hợp lý>>>> hơi không thích một tẹo.

( các số liệu đc làm tròn và lấy từ nguồn chưa được công nhận hoàn toàn, của năm 2014 nên có thể khá thiếu chính xác)

Review siêu có tâm. Truyện tinh tế, khoa học kỹ thuật mà xây dựng hay không nhiều lắm

Tận thế vui sướng

Niên Chung

lttvy

visibility36979 star 85

visibility13.7K star53 15

add
add