Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.
add

visibility star

Mới đọc được 26 chương, cảm thấy tác giả viết khá ổn nhưng mình cứ không nhịn được suy nghĩ sao tác giả không đem thụ sửa thành nữ rồi viết ngôn tình luôn nhỉ.

Không phải tác giả xây dựng hình tượng nhân vật thụ ẻo lả giống nữ hay gì đó mà chỉ là khi đọc mình cảm thấy nếu thay nhân vật nữ vào cũng rất khớp, không nhất thiết phải là nam. Hơn nữa công và thụ định vị mối quan hệ của họ là "phu thê", thụ là "tiểu thê tử", nhiều lần đọc phải mấy từ này mình lại nghĩ tác giả viết ngôn tình luôn đi cho rồi. Chắc tại dù mình đọc cả đam mỹ và ngôn tình luôn nhưng vẫn thích ngôn tình hơn nên mới thế.

Thụ không nương nên mình thấy đọc vẫn ổn. Bởi vì công là đồ cổ, sống thọ cùng thiên địa rồi nên tư duy cũ kỹ chút có thể thông cảm được. Công từ lúc yêu thụ bắt đầu thay đổi từ từ, như công ghét chụp hình, vì chiều ý thụ mới selfie. Còn vụ thê tử thì dễ hiểu, hai người cưới hỏi đàng hoàng, công lại dạng đàn ông truyền thống thành ra gọi vợ thế mình cũng không ghét ^_^

Mình nghĩ rằng do thụ mệnh cách âm nên trong quan hệ vợ chồng âm dương giao hòa thì thụ đóng vai trò người vợ, cho nên công mới gọi thụ là thê tử. Nhưng mà đọc thấy một nam bị gọi là thê tử mình cứ cảm thấy kỳ kỳ, nên cứ nghĩ nếu là thụ là nữ thì tốt rồi, dù sao đến chỗ mình đọc thì thay nữ vào cũng không có vấn đề.

Nhưng nói chung là mình cũng không ghét truyện này đâu ^_^

@haru_kt: ko biết các bạn thụ có ghét ko nhưng mình thấy công gọi thụ là tiểu nương tử hay thê tử rất manh :)))) Đó là cách gọi thể hiện mối quan hệ thân mật của hai người - và còn thể hiện sự chiếm hữu, sự trách nhiệm - vì theo quan niệm trong mối quan hệ nam nữ thì nam cường thế hơn, chịu trách nhiệm về những thứ lộ ra bên ngoài. Thử nghĩ đến các cặp bách hợp, nữ công gọi nữ thụ như thế cũng rất manh ah   Nhưng đó chỉ là quan hệ một chiều, nếu thụ cả ở BL và GL mà gọi công là chồng hay phu quân lại ko thấy manh nữa :v

Tất nhiên là thỉnh thoảng gọi như gọi yêu thôi, nếu ở hiện đại mà gọi thường xuyên thì cũng kệch cỡm. Vì công cũ kỹ nên gọi thế lại thấy hợp lý 

Truyện hay, có ngược. Bt là ta ko nhảy bộ nào ngược đâu còn kiểu ngược do lấy vợ nữa, nhưng như có linh tính mách bảo nên đọc bộ này, may mà ko bỏ lỡ.

Từ chương đầu đã nói rõ cốt truyện rồi. Công thụ yêu nhau nhưng công là hoàng tử, giữa dã tâm và tình yêu công chọn dã tâm, vì ngôi vị hoàng đế mà lấy vợ. Lúc đầu thụ vẫn nhẫn nhịn ở cùng công, vì công hứa khi nào làm hoàng đế, hai người sẽ ở bên nhau mãi mãi. Nhưng khi thụ vô tình mang thai mà chính bản thân thụ cũng ko biết mình có thể mang thai thì vợ công cũng có thai. Công vì áy náy mà trốn tránh, bỏ quên thụ, đó là lúc thụ chết tâm, bắt đầu uống vong ưu tán. Vợ công vì muốn giết thụ mà hi sinh đứa con, tự nhảy xuống sông rồi đổ tội cho thụ. Nhưng cũng chẳng làm cái mẹ gì, thụ vì uống vong ưu tán trở thành ngốc tử, vì mang thai mà mất nội lực. Đến lúc này công mới tỉnh lại từ vòng xoáy dã tâm, hối hận chăm sóc thụ thì thụ bị người phóng hỏa thiêu phòng ở, may mà thoát ra đc, đi nơi khác lập nghiệp còn sinh bánh bao. Từ đây câu chuyện bắt đầu.

Có mấy chương đầu là ngược thụ, về sau là ngược công và ngược cả hai. Thích truyện này ở chỗ ko phải công hối hận là thụ tha thứ ngay, mà trải qua rất nhiều chuyện, vào sinh ra tử, thụ ko nói nhưng đã dần chấp nhận công. Ko như nhiều truyện, ngược thụ tơi bời ngược chán chê nhưng ko biết làm thế nào để kết thúc cuối cùng HE gượng ép. Công là người thông minh, nhẫn nại, dù chính sự thông minh khiến có lần công tính kế thụ khiến thụ tức giận nhưng sự nhẫn nại là có hiệu quả, thụ dần mở lòng với công và công cũng học đc bài học là ko nên tính kế thụ. Thụ thật sự hận công, vì yêu sinh hận nhưng cuối cùng chỉ còn hận ko còn yêu vì lúc mới gặp lại nhau công đưa kiếm cho thụ đâm, chắc mẩm thụ sẽ ko giết mình thì thụ thọc cho công phát xuyên tim, may mà ko chết. Lúc này công mới nhận ra thụ ko còn yêu mình và nghiêm túc theo đuổi. Trước khi vì nhiều lý do nên thụ ngoan ngoãn, nhẫn nhịn nhưng từ khi bị phụ lòng thụ trở nên thay đổi, nóng tính, táo bạo. Thụ hận công, nên nhìn công một lúc ko nhịn đc là cầm đao chém hay tay đấm chân đá. Ngược tra ko thể nói là sảng nhưng mà hợp lý, như tích thủy từng giọt, hai người từ xa nhau lại dần dần dây dưa nhau.

Tác giả viết khá hay, tình tiết hấp dẫn như lúc chiến tranh hay bí mật về thân thế thụ. Có một số bug lộ liễu như công bảo mình ăn tuyệt tử dược nhưng vẫn có con hay lúc đầu bảo anh em tướng quân là con vợ lẽ nhưng về sau lại nói là con vợ cả, chắc tá́́́c giả viết xong cũng quên mất. Tuy nhiên ko ảnh hưởng cốt truyện lắm, truyện hay nên có thể tha thứ. Có cp phụ, đều HE. Nếu nói có điểm nào thiếu sót thì chính là có sinh tử, có bánh bao nhưng ko có H 

Truyện đọc rất khá, quá trình tự cứu rỗi và được cứu rỗi khá cảm động. Có thể cho 7.5 điểm, trừ 2.5 vì chưa đủ thực tế về căn bệnh trầm cảm, nhưng dù sao bộ này cũng dạng ngọt văn chữa khỏi hệ nên vầy ok rồi, quá thực tế thì ngược lắm. 

Đề cử a!!! Phải nói là lâu lắm mới kiếm đc 1 truyện thăng cấp lưu, chậm nhiệt hay như vậy. Tính cách thu và công cũng rất mới lạ. Thụ có tính cách rất táo bạo, không chịu thua thiệt, cúi đầu trước bất kỳ ai khinh thường anh, muốn và luôn đỗi xử bình đẳng vs ng khác, ai động ảnh là anh cắn liền, nên mới gọi là chó điên. Nhưng điều đó mới làm nổi bật nv Gia Tam của truyện, biết tri ân báo đáp, ko bao giờ hối hận vì lo cho ng khác mà gặp nguy hiểm, chính trực nhưng hành động lại rất lưu manh. Vì vậy mà công có ấn tượng tốt vs thụ dù trong mắt anh thụ còn quá nhỏ yếu, chỉ như con kiến trong mắt kẻ mạnh.

Công là người dạy thụ, dẫn dắt thụ trên con đường làm kẻ mạnh, giúp đỡ thụ vs mục đích làm thuộc hạ của mình. Công có thân phận, thực lực rất cao. Vì 1 số lý do mà chia thành 2 phân thân: 1 là thuần sức mạnh cao cao tại thượng đế vương, người đá thụ đến thế giới hắc ám, 2 là quái thú mang tính cách của chính thân, người dẫn dắt thụ.

Chưa thấy nhân vật chính nào ngu như thằng này kém quá xa bọn não tàn đơn giản miêu tả đã NGU còn HÃM mất thời gian mới đầu mong nó khôn lên càng đọc càng thấy ngu hãm thật

Chỉ đọc vài chương đầu và không đảm bảo toàn bộ truyện sẽ như phần cảm nhận sau!!! Chính vì vậy KHÔNG CHẤP NHẬN gạch đá dưới bất kỳ hình thức nào.

Tui cảm thấy truyện này hoàn toàn không có mang lại cảm giác "tự công tự thụ" vì như giới thiệu Tô Nhiên trọng sinh thành Phong Kỳ và CP là Phong Kỳ x Tô Nhiên, cơ mà bạn Kỳ Kỳ lại có nhiều lúc "không hiểu" Nhiên Nhiên, nếu việc không hiểu này xảy ra ở về sau thì tui chấp nhận được vì hoàn cảnh khác nhau có thể dẫn đến thay đổi khác nên chuyện anh công không hỉu thụ về sau thì được chứ mới đây thụ vẫn mang tính cách ban đầu mà ảnh cứ tối ngày không hỉu ẻm thì tui không tin đc ảnh từng là Tô Nhiên đâu.

Tiếp theo Phong Kỳ thực sự trong cảm nhận của tui là một bá tổng đích thực trong khi Tô Nhiên xuyên qua với thiết lập tính cách ban đầu là một người ngây ngô bị hại, dù rằng có thể giải thích là bị hại nên sẽ trưởng thành sẽ trở thành "hắc liên hoa" báo thù đời nhưng mà đùng một cái thành bá đạo tổng tài với thủ đoạn như Phong Kỳ bản gốc mà không ai phát hiện thì tui éo tin nổi

Uhm, một đặc điểm tui nói tiếp theo đây có thể khiến người xem khó chịu nhưng mà kệ bạn thôi, tui cảm thấy sao tui viết vậy. Không gian của truyện khá "tù" đây là điểm rất rất nhiều truyện dính phải ( có lẽ chỉ là cảm nhận riêng). Ví dụ có truyện miêu tả là công là một người phúc hắc thâm sâu cơ mà xuyên suốt truyên ngoài 4 chữ đó ra tác giả éo viết gì để chứng tỏ điều đoa mà tối này cứ viết ảnh xách dép đi ghen hết người ngày đến người khác, bị nam phụ, nữ xứng lừa xoay mòng mòng rồi kết cục thì say I'm sory với thụ và HE,... ( tui cực kỳ ức cmn chế với điều này). 

Nhiu đó thôi hết rồi. Đọc thấy tui đánh giá truyện khá thấp nhưng không có nghĩa truyện super dở, tui thấy truyện này không đến nỗi so với mấy các hố bom trước tui nhảy cơ mà vô tình lần này bị ức chế cộng dồn nhiều quá nên xả thôi.

 

Truyện hay. Cổ đại trạch đấu, cung đấu, âm mưu nhiều, tác giả dẫn dắt rất lôi cuốn. Nhân vật trong truyện miêu tả tốt, diễn biến hợp lý. CP truyện 1x1, song khiết. Đặc biệt truyện không hắc. Rất đáng khen

Điểm chưa hài lòng lắm là tình tiết bàn tay vàng biết trước được cát hung nên 1 số tình tiết truyện biết trước kết quả ra sao. Nhưng với các âm mưu, tình tiết lớn thì không ảnh hưởng nhiều đến sự lôi cuốn. Tình cảm tác giả viết 1 số chỗ hơi ... Chắc tác giả không mạnh ở cái này

Đánh giá rất cao về truyện. Quá tuyệt vời. Ai yêu thích truyện kiểu cung đấu trạch đấu âm mưu thì không nên bỏ qua truyện này. Nhiệt liệt đề cử

Truyện bình thản, sinh hoạt hướng, có bàn tay vàng, có sinh tử, thế giới có hán tử ca nhi và nữ nhân. Nhân vật chính nhóm sinh hoạt nhẹ nhàng, có nhà có đất có sự nghiệp có nhi tử, tra tra và pháo hôi nhóm thì tự làm tự chịu tự tìm dường chết không trách được ai.

Một truyện chủng điền bình thường, được cái là coi không chán hay phải bỏ dở nửa chừng

Đọc cmt với rw mà tui hoang mang quá 

visibility13.7K star53 15

add
add