Cô ấy yêu em rồi, khi nào anh rời đi.

0

Following

41

Followers

120

Thanks

1

Level

460

Tích phân

Đầu tiên phải nói là cốt truyện của tác giả khá hay nhưng tác giả không triển khai được ý tưởng như những gì giới thiệu ở văn án.

Về Phó Thừa Chu:

- Xem Sở Liên Tích là thế thân của nguyên nữ chủ (Lăng Âm), đón cô về từ viện phúc lợi, buộc cô học tập những thứ mà trước đây chưa từng tiếp xúc để cô có dáng vẻ một danh môn tiểu thư như Lăng Âm. Đáng buồn là SLT lại yêu PTC, nhưng ở thế giới này chỉ đơn giản là người thế thân (kẻ công lược) và chủ nhân (kẻ bị công lược).

- Phó Thừa Chu quá tham luyến ấm áp từ hành động vô tình tặng gấu bông của Lăng Âm ngày xưa, không nhận rõ bản thân muốn gì chẳng quyết đoán trong tình cảm. Mặc dù những chương trước đã trong lòng biết rõ Lăng Âm sai người bắt nạt Sở Liên Tích nhưng vẫn lừa mình dối người chỉ tìm đám phái hôi kia trừng phạt, đến chương sau lại đuổi theo cứu LÂ rồi khẳng định mọi chuyện bắt nạt đều là LÂ chủ mưu (bug chăng).

- Nếu thật lòng thích một người cũng không nên tìm thế thân, hành động ấy vừa là sự ghê tởm với chính chủ vừa làm tổn thương người thế thân mà đấy cũng là tự hạ thấp tình càm của bản thân. 

- Vừa xác định quan hệ vài giờ thấy LÂ bị bắt liền chạy vội đi cứu người, bảo với SLT là sẽ trở về tham gia cuộc thi (mặc dù trong lòng SLT cũng chẳng để ý) nhưng đổi chỗ một chút PTC là người thông minh hơn nữa hắn đã thoát ly cốt truyện ban đầu thì một thiên tài vai ác tàn nhẫn như hắn sẽ quan tâm bị loạn sao không nhận rõ âm mưu sao (không không là bug nữa mọi người à).

- Cuối cùng Sở Liên Tích tạm thời thoát đi PTC nhưng ở đây không có, không hề có chút nào sảng khi ngược tra cả. QUÁ BÌNH THƯỜNG, KHÔNG SẢNG.

Phó Khinh Ngôn (anh em cùng mẹ khác cha PTC).

- Phải nói là hào môn thế gia quả thật gia giáo quá tốt, rộng lượng, khoan dung có thể chấp nhận bị đội nón xanh và cho tư sinh tử quyền cạnh tranh công bằng thừa kế tài sản của mình (cha Phó Thừa Chu).

- Phó Khinh Ngôn là kẻ điên từ hành động đến tâm lí, hắn ôn nhu săn sóc, làm nũng ngoan ngoãn, đáng yêu thân sĩ nhưng đều là giả là giả.

- Đối với SLT hắn có thể vung tiền như rác chỉ muốn cho nàng cuộc sống như công chúa, từ trang phục đến trang sức phụ kiện đều là dựa theo ý thích của hắn không phải SLT. Không khác chơi game chăm sóc bạn gái chỉ khác là có độ ấm có ý thức.

- Hắn quá đa nghi quá lo sợ suốt ngày tâm lí thay đổi thất thường lúc cuối còn mang SLT về Anh cầm tù.

- Không biết lúc ban đầu tiếp cận SLT là vì nhất kiến chung tình hay là quyền thừa kế (lại là bug của tác giả, chương trước chương sau mâu thuẫn). Nhưng sau lại tình cảm của hắn là thật, quan tâm là thật, biến thái cũng là thật 😂

Tạm gác qua anh này vì anh là người duy nhất cho nu9 cảm giác yêu đương nếu không vì cốt truyện và các yếu tố khác PKN cũng khá tốt. Nói tới người tiếp theo Phó Lương, cẩu nam nhân.

- Bắt đầu gặp nhau ở trường cũ của nu9 và có chút chú ý nu9 nhưng tác giả à có cần cho LÂ xoát tồn tại không lâu lâu lại nhảy ra làm đá kê chân.

- Phó Lương là tiểu thúc của Phó Thừa Chu và Phó Khinh Ngôn (trong mắt người ngoài). Hắn không chấp nhận cháu trai mình xem trọng vì một nữ nhân mà huynh đệ tranh đấu.

- Một mặt khác hắn lại muốn chinh phục nu9 vì từ trước đến nay mọi thứ với hắn quá dễ dàng, hắn sẽ cảm giác được thành tựu khi nữ nhân khiến hai đứa cháu mình đều yêu điên cuồng không buông tay cả tâm lẫn thân đều thuộc về hắn.

- Hắn là thương nhân, ích kỷ và thận trọng. Hắn  thích nàng 3 phần nàng phải ái hắn 10 phần (phi, cẩu nam nhân). Nhưng cùng ích lợi so sánh hắn sẽ nhanh chóng vứt bỏ nàng (bất kể ở thế giới nào).

- Quá xem thường phụ nữ, tự cảm giác bản thân ưu việt (mặc dù hắn có tư bản này). Còn nhớ hắn từng bảo với PTC là đến lúc hắn sẽ trả nàng lại. SLT là đồ vật sao? À đúng rồi hắn vốn chỉ xem nữ nhân là một sinh vật, cho dù hắn cùng nu9 đã lên giường (hệ thống làm ảo giác).

Nữ chính đến cuối công lược thành công cả ba người mặc dù là đổi bằng sinh mệnh ở thế giới đấy nhưng đổi lại cơ hội thức tỉnh ở tg này.

Bạch Trạch tiểu ca ca cũng khá đáng thương bị công lược nhầm 😂 Tội anh, mặc dù có hắc thế bào nhưng trong tình cảm vẫn là tiểu ngây thơ.

Nam chính là Lâm Cận Dữ cũng là hệ thống. Tình cảm hai người ít ỏi quá nên thêm vai diễn lẫn phiên ngoại thì tốt rồi.

Cốt truyện triển khai không tốt, tình tiết nhanh, ngược không sảng quá nhạt, tu la tràng tầm thường.

Cuối cùng nếu có thể chấp nhận những đều trên bỏ qua bug và cả việc vứt bỏ nu9 cùng cốt nhục của mình (tg song song) của Phó Lương thì bộ truyện vẫn đáng đọc (vừa đọc vừa phun).

 

Cảm ơn review của nàng. Rv khá chi tiết, nàng review rất hài ước ( vừa đọc vừa phun) . Nhưng ta đọc review thôi k dám đọc truyện vì sợ giống nàng vs cả nghe mùi tra tra thế nào ý. 

Mặc dù là một đám tra nam nhưng tra nhất vẫn là Phó Lương. Gừng càng già càng cay?! Thôi thôi toàn một đám tâm thần, nữ chính xui lắm mới gặp ba nam nhân Phó gia này.

Cảm ơn nàng, đọc văn án tường ngược tra ngol lắm tui định nhảy rồi, ai dè treo đầu dê bán thịt chó, cuối cùng ngược nữ9 :)

Đảng sủng nvc như tui không chấp nhận được :)

Đọc bộ này khá lâu, nhớ được nữ 9 khá kiều khí nhưng đáng yêu, thông minh, biết khi nào nên nắm khi nào nên buông. 

 

Nam 9 Hoàng thái tử Dận Nhưng (trọng sinh), từ đầu cảm thấy nu9 ngây ngô kiều khí nên có chút sủng nàng tùy theo ý nàng. Dần dần thì tự giác bảo hộ, cưng chiều. 

 

Nam chính không sạch có thái tử phi có nhiều thị thiếp khác nữa. Từ lúc yêu nữ 9 thì biết giữ thân như ngọc. Trải qua một lần phế thái tử nhưng nam 9 thông minh cẩn trọng. Sau này lên ngôi hoàng đế vẫn yêu chiều sủng nịch nu9, hậu cung để làm cảnh.

 

Phần kết nam 9 cùng nữ 9 xuyên qua thời không, nam 9 thành đệ tử thông thiên giáo chủ thì phải. Hì hì đọc khá lâu không nhớ lắm.

 

Nói chung ngọt không ngược, nhẹ nhàng như gió xuân không quá khúc chiết. Có cao trào có điểm nhấn. 

 

Đề cử!

klq nhưng mà nam9 có thái tử phi thì sau này bà đấy thế nào? 

tính ra thái tử phi thì như vợ cả/ chính thê rồi, nữ 9 như bạn kể giống nuôi ngoại thất vậy...

Nếu mình nhớ k nhầm thái tử phi vẫn đơn phương đấu với nu9 đến gần cuối. Tiểu tỷ tỷ chiếm vị trí chính thất nhưng không chiếm đc tình yêu. Có chút hữu danh vô thực.

nữ 9 ban đầu là khanh khách phủ thái tử sau lên làm quý phi hay hqp gì đấy cho nên hông phải ngoại thất.

Đọc lâu r mình k biết có lẫn với tình tiết bộ khác không. Bạn đọc xong quay lại cho mình biết cái kết của nữ phụ nhé.

ehm... cá nhân mình không thích vụ như thế này, "hậu cung để làm cảnh" kỳ thực rất khiến người ta chán ghét... ta là sạch đảng và 1v1 đảng nhưng quan điểm của ta là hoặc giữ mình trong sạch ngay từ đầu, hoặc là về sau đã quyết định "cả đời chỉ nắm tay một người" vậy chí ít hãy sắp xếp cho những người phụ nữ đáng thương kia - điều này khá khó khăn với phụ nữ cổ đại, không phải một câu bâng quơ "hậu cung để làm cảnh" hoặc "phân phát hậu cung" là xong... Thử thay vào thân phận của vợ cả, thử thay vào thân phận của những người phụ nữ đáng thương bị gia tộc đưa vào cung hoặc bị triều đình tuyển tú đưa vào - ta nhớ thời nhà thanh là bắt buộc phải có tuyển tú, còn cả cung nữ giáo dục các a ca "biết nhân sự" , v.v. và mây mây... EHm, nói chung trong các thể loại ngôn tình thì thanh xuyên là thể loại ta "cạch" nhất. Không thể nào hiểu nổi có thời các bà giác giả bên trung rộ lên cái trend thanh xuyên, còn toàn thích xuyên thành thiếp thất để cung đấu với lại "công lược" các vua, vương gia, a ca thời nhà Thanh.  ta nhớ họ gọi là "con số quân đoàn" (9 vị vương gia con của Khang Hy) 

Chuẩn từ hồi đọc mấy bộ về chính cung mới thấy cay đắng như nào, nữ chính thì tốt đẹp rồi nhưng nữ phụ thì khổ, không con cái suốt ngày bị nói vì 1 trong những tội lớn là không có nối dõi mà. Thà từ chối chứ kiểu chiếm hầm cầu không... xong phân phát hậu cung với hưu thê thì đúng tội luôn, phí bao năm thanh xuân sau cũng khó gả. Mà gái lỡ thì không con cái nhà mẹ đẻ thương thì tốt không thương thì oan trái vcl.

Ở trong cung cấm không tự do, không tình yêu, nhưng ít ra được bảo đảm về vật chất rồi. Hơn là ra ngoài, gả đi tiếp được là may, nhưng đã gả cho Vua rồi thì b nghĩ nhà nào dám rước về? Cha mẹ nào dám gả đi? Toàn cho đi tu, hoặc lặng lẽ biến mất. Chưa nói tới chuyện đi bước nữa chưa chắc được hạnh phúc, quan niệm phong kiến cổ hủ bao nhiêu bất cập. Chắc mấy cổ cũng mong ở nguyên 1 chỗ có ăn có chơi có hầu hạ hơn là ra ngoài bị người cười chê.

cô nương nào lòng dạ cực kỳ rộng rãi mới có thể nghĩ thoáng được như vậy, nhưng phụ nữ trong cung thời cổ đại mấy người có thể làm được như thế, họ bị nuôi dưỡng với quan niệm phu là thiên, con cái là dựa vào, chưa kể ở trong cung phủng cao dẫm thấp. Hoàng đế đã tỏ vẻ ta cả đời này chỉ biết nhìn chăm chú vào một người phụ nữ này, như vậy mấy cô kia có sống được thoải mái ở trong cung hay không là một chuyện khác... cung nhân ai chẳng muốn leo lên, mắt thấy rõ chủ tử không thể đem lại cho mình lợi ích gì, cung nhân trước mặt sủng phi thì một bước lên trời, cung nhân nào không vót đầu chảy máu đi nịnh bợ tìm cách rời đi? không rời đi được thì liệu có tận tâm phục vụ? Trong cung lại không phải như ở các phủ, thân khế nắm trong tay chủ tử. Cô nương ở trong cung đã là khí tử, gia tộc sẽ tiếp tục cung cấp tiền bạc vào cho nàng ta sao? Chỉ có nhà nào thương con lắm mới làm thế, nhưng được bao lâu? ... Vả lại, nếu cô nương có thể nghĩ thoáng, đó chắc chắn là một kỳ nữ ở cái bối cảnh thời ấy, hiếm có mà. Nếu cô nương tốt như thế, dựa vào cái gì phải chịu loại vận mệnh này??? Bên ngoài bao nhiêu nhi lang tốt... trong các bộ phim hay truyện cung đình, rất nhiều chi tiết khi nhắc đến lãnh cung đều nói phi tần bị giam vào đó đều điên rồi, hoặc chết không ai biết.. điều đó cho thấy so với có thể nghĩ thoáng, các cô nương này dễ bị mắc bệnh trầm cảm hơn. Những phi tần bị "làm cảnh" này khác gì lãnh cung đâu? Nam nữ 9 cũng không muốn họ lượn lờ trước mắt mình chọc tim chọc phổi nên nhất định họ không thể có nhiều tự do. Cho nên ta mới không thích đặt ra như vậy. Ở trong cung không có sủng hoặc là chết hoặc là điên hoặc là sống vật vờ, ra cung may mắn thì có thể tái giá nhưng chắc chắn việc bị "hưu bỏ" sẽ là một tổn thương lớn, còn bị người trong tối ngoài sáng chỉ trỏ, đây còn là kết cục tốt. Có người bị gia tộc hoàn toàn vứt bỏ, am ni cô, chết bệnh... gần như là thao tác thường quy... Ehm, ta khó chịu cái mo tip này lâu quá, nhịn không được, xin lỗi đã nhảy vào đề cử của chủ thớt. Có thể tác giả viết rất tốt, ta chưa đọc (cũng không quá đọc được mô típ này) nên nhận xét không liên quan đến việc truyện đọc có hay hay là không nhé. Mọi người có thể xem xét văn án và cmt trong truyện cùng review và cân nhắc có đọc hay không. Ta đính chính chút vì hứng thú, cá nhân thiên hảo của mỗi người là khác nhau. 

@đà-điểu-đang-học-bay: úi thấy na9 ko sạch nên t tính lướt luôn nhưng vì cmt của nàng mà vào ủng hộ quan điểm hị hị. T đọc thì từ đầu sạch luôn cho nhẹ người, lại kèm yêu cầu ko thê thiếp thông phòng nữa. Nhiều ng bảo t khó tính nhưng đã có chính thê hay thông phòng thị thiếp xong sạch tâm sạch thân thì cũng ác vì ng ta mang tiếng rồi, vs lại sạch cả thì trc đó cưới về cho vui để sau này bôi đen người ta hay gì. Chưa kể mấy motip đa thê xong đấu vs nhau. Mn ko thấy là đấu kiểu gì thiện hay ác thì kết quả đều là nam9 chọn lựa mới đc HE đấy ư, thiệt thảm vì đấu tới đấu lui cũng vẫn là dựa vào nam nhân. 

@dtlinh195:  giờ ta cũng thế nàng ạ. Hồi mới đọc ngôn tình làm gì có sạch mấy, toàn kiểu lãng tử quay đầu độc sủng, hồi đó cũng không khó tính như bây giờ nên đọc được, nhưng đọc nhiều quyển như vậy cứ thấy canh cánh trong lòng cái gì đó, sau này đọc tiểu thuyết mà nhân vật chính là ở góc độ khác (nữ phụ, pháo hôi, chính thê, nguyên phối...) mới hiểu mình trước đó canh cánh cái gì, rồi càng ngày càng không đọc nổi mấy mô típ này nữa, cho dù là tác giả từng yêu thích, văn phong không tệ cũng cảm thấy khó chịu. Cho nên giờ ta cũng toàn xem review và cmt của các nàng trước xem có bom không mới nhảy, cũng ưu tiên tiêu chí sạch là vì thế (tránh ngộ thương là chính).  Thế nên truyện hợp ý càng ngày càng ít mới đau. 

visibility13.7K star53 15

add
add