Cục Xà Bông Vô Địch Thiên Hạ

8

Following

0

Followers

44

Thanks

1

Level

44

Tích phân

Không đề cử

Truyện HE, ngọt, nhưng mà đọc xong cứ có cảm giác nghẹn nghẹn ở cổ. Tác giả thiết lập nam 9 là người thâm tình với nữ 9, hay ghen, luôn đề phòng mọi người xung quanh nữ 9. Vậy mà lúc nữ 9 nói nữ 8 có tình cảm với ổng ổng lại chối, nhất quyết nói không phải. Tới khi nữ 8 tỏ tình mới vỡ lẽ ra. Nếu mà nữ 8 không tỏ tình chắc không chừng thành bạn thân khác giới rồi :))). May là đoản văn đó, chứ nếu mà là truyện dài chắc cốt truyện cũng máu chó dữ lắm rồi.

Chỉ mới đọc đến chương 9 thôi nhưng cứ thấy khó chịu, bức rức nữ9 sao á. Xem bát tự cho người khác, chưa biết người ta có yêu nhau không, có biện pháp khắc phục hay không mà đã một lời chặt đứt duyên của người ta. Biết thời đại này không thể tự trao đổi vật tư, vẫn đem gạo đi bán dù biết bị công an bắt là có thể vào tù, người ta có lòng tốt nhắc nhở vẫn không cho là đúng với lý do mình không phải người của thời đại này.

Đã thế ng ta đã k thích đi tương xem thì lại kiểu như ép ng ta đi,ng ta tương xem nhưng k thích thì lại cứ nói kiểu ép ng ta phải thích ng kia ấy,về thập niên 60 nhưng hành động lại quá hào phóng mà k sợ gây hoạ,nói chung mình đọc đến hơn 60 chương rồi nhưng thật sự cũng k nuốt đc.Truyện này theo mình thấy chỉ đáng đánh giá 4/10 chứ k như có bạn review siêu đề cử,hành văn cũng k phải suất sắc nữa.😊😊

KHÔNG ĐỀ CỬ!!!

Lần đầu tiên có một bộ truyện có thể khiến tui nghẹn tức tận mấy ngày trời.

Nữ chính đúng chất Mary Sue, người gặp người thích hoa gặp hoa nở. Từ hải quân đến hải tặc ai ai cũng yêu nữ chính. Nữ chính được buff quá đáng mà đọc cứ như thiểu năng sao sao ấy. Mới đọc thì cứ tưởng nam9 là mắt diều hâu, ôm hôn các kiểu. Nhưng không, không nha mọi người. Bùm một cái Shanks mới là nam9. Ủa ủa qq dì dị. Chưa đâu, cái khúc Ace chết tui ức chế nữa. Hổng hiểu luôn á chời. Ơi là chời, từ đó tới giờ ít khi nào tui đọc Mary Sue nay đổi gu đọc thử mà nó nghẹn cục tức từ hôm kia đến tận bây giờ. 

Từ từ cười trước đã :"> Đa số mấy bộ mary sue kiểu này đọc ức chế lắm bạn ơi, với mấy cái tiêu đề đồng nhân once piece naruto thì càng nên né xa xa ra, nếu bạn kiên nhẫn với thích nghẹn trước sảng sau không mary sua  thì đề cử mấy bộ của Ngận Thị Kiểu Tình nhá, mấy bộ của tác giả này mình cày hết rồi, hành văn ổn, có giọng văn riêng , độc đáo, có 1 bộ bị chê là chèn đam mỹ vào câu tương tác nhưng không ảnh hưởng nhiều lắm, chán quá hoặc chưa xem thì nên thử nha, tym tym <3 <3

Ok la, để tui đi xem thử, chứ đọc truyện này xong tới giờ tui vẫn còn nghẹn cục tức. 

ĐỀ CỬ!!!

Truyện hay cực!!! Nhất là từ thế giới 3 về sau!!!!

Nữ chính là một đại lão thật sự, không gì không làm được. Một nữ chính cực sa điêu, vả mặt bôm bóp không trượt phát nào, không ngán một ai. Đặc biệt mỗi một thế giới chị xuyên qua chị đều thiết lập nhân thiết khác nhau. Tiếc là truyện hơi ngắn và kết mở. Nếu ai thích truyện nữ cường, sảng văn thì bơi vào nhé.

ĐỀ CỬ!!!

Truyện rất dễ thướng, hài hước.

Đầu tiên nói về nữ chính, cô bé mất cả ba lẫn mẹ được anh chị nuôi lớn, sủng từ nhỏ đến lớn nên không biết đúng sai là gì vô cùng ngang ngược (thậm chí con bé còn không biết nói cảm ơn vú nuôi của nó). Cho đến khi nó được cô bạn thân giới thiệu cho một cái app đọc truyện. Và nó biết được mình chỉ là một nhân vật phụ đoản mệnh. Điều đặc biệt là app truyện này giống như hệ thống dạy con bé làm người vậy, dạy con bé cảm ơn và giúp đỡ mọi người xung quanh. 

Nam chính, một cậu nhóc mắc bệnh tâm lý. Luôn sống trong cô độc, cho đến khi nữ chính dần bước vào thế giới của cậu và cho cậu cảm nhận được ánh sáng mặt trời. Cậu không hiểu những cảm xúc của con người, chỉ biết cười là vui và khóc là buồn. Nhưng cậu lại biết khi nào nữ chính giận dỗi, khi nào là thẹn thùng. Khi cô bé giận cậu chỉ nói "Hống?''. Luôn nỗ lực để có thể đứng cạnh nữ chính.

Nguyên nữ chính và nguyên nam chính. Một người thì cực dễ thương còn một người thì sống như nội dung quyển truyện trong app của nữ chính. Tuy vậy nguyên nam chủ cũng rất đáng thương, nhưng cũng không hẳn là đáng thương hoàn toàn. Cậu ấy đáng thương vì lúc nào cũng nghĩ mình chỉ là người "Ăn nhờ ở đậu", bị đối xử như "con chó của gia đình họ Dư", bị nữ chính nhốt vào phòng tối, bị nữ chính chèn ép. Còn không hoàn toàn đáng thương là vì cậu đặt cái tôi quá cao, cậu có được tất cả là nhờ nhà họ Dư nhưng cậu lại hận họ, nhưng thay vì biết ơn thì tôi thấy cậu cảm thấy mình được hưởng những điều đó là điều đương nhiên??? Cậu bé nguyên nam chính chính là nhân vật khiến tôi cảm thấy mâu thuẫn nhất khi đọc truyện, tôi không thể ghét cậu được, vì tôi cảm thấy cậu bé chỉ tin những gì mình mình nghe và thấy là đúng.

Ngoài ra những nhân vật khác trong truyện cũng rất dễ thương, điểm xuyến cho câu truyện có vui nhưng cũng có buồn. Vì không muốn spoil trước nên tôi sẽ kết thúc bài review ở đây. Mọi người hãy tự đọc và cảm nhận thêm về câu truyện nhé.

 

Lúc đầu mình cũng cảm thấy tội nguyên nam chính, nhưng tới chương hắn hại Thính Thính theo kiểu đó thì thấy quá ghê tởm. Không còn lời nào để nói. Quá ác độc. Tưởng kiếp này sẽ khác ai ngờ cũng không khác gì mấy.

visibility13.7K star53 15

add
add