Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.
Review

Truyện khá ổn phần đầu nhưng về sau từ lúc lên trung thiên vực thì mạch truyện nhanh lên, nên bỏ qua khá nhiều chi tiết mà tác giả có nhắc tới nhưng lại bỏ quên, truyện là chủ công thì đất diễn công nhiều, buff công nhiều là hợp lí nhưng có phải đất diễn của Thụ quá ít rồi không, công trong này triển khai thần thông, thì thụ có được khả năng tàng hình :)) lúc đầu còn cho thụ vô đánh đấm này nọ chung cho dui, về sau ẻm chỉ đứng bên cạnh làm cảnh, lâu lâu vô phụ vài cái, tác giả có cấp thụ vài kiện pháp khí để buff nhưng không có cho thụ đất diễn nên mấy bàn tay vàng ra chuồng gà, văn này văn chủ công nhưng thụ cũng xem như là nửa cái nhân vật chính đi vậy mà nhạt nhòa không hiểu được, tác giả hợp với văn không cp hơn, bên chủ thụ thì cho dù công có nhạt cách mấy nhưng cũng được buff to to, còn trong này thụ đã nhạt rồi mà buff nó cũng nhạt nốt không nhắc tới nhiều, mấy lúc đánh nhau mà thụ vô phụ thì thêm dòng "Bạch Vân Hi vô giúp đỡ Diệp Phàm" đại loại thế là xong cmnr đất diễn của thụ rồi đó. Truyện khá hay và ổn, khúc cuối buff công kinh quá nên đánh nhau 1 đường win hết khá chán, tác giả thêm mấy lời tám nhảm của nhân vật phụ để tô tô cho công quá nhiều rất bực, đất diễn của thụ cực kì làm mình bức xúc, chủ công chứ phải vô cp đâu mà thụ cho thụ skll tàng hình, khúc đầu cực kì hay và hấp dẫn, về sau vẫn ổn nhưng loãng và nhạt dần đều

P/s: cái tiên giới trong này nó Phèn cực, nghĩ sao tác giả viết tiên giới mà có người thường có kim đan, nguyên anh vậy trời, tu vi cao nhất tiên giới là Độ Kiếp, vậy địa tiên, huyền tiên, kim tiền ra chuồng gà, cái này là tiên giới fake như 1 đại lục cao cấp hơn là 1 cái tiên giới hàng real

Riêng cái phần ps của bạn mình k đồng ý lắm. Thế giới tiên hiệp thế nào đều là do tác giả sáng tạo và định nghĩa cả, cùng cái tên nguyên anh trúc cơ k có nghĩa là cơ cấu nó phải giống nhau. Có truyện tiểu giai vị chỉ có 3 là sơ trung hậu, nhưng có truyện lại có 4 cấp thêm đại viên mãn. Việc tác giả định nghĩa cấp đôj như vậy tôi k thấy có vấn đề gì cả, đừng áp đặt những truyện tu tiên bạn đọc vào đây rồi bắt nó phải giống.

Tác giả trong này cho thụ học ẩn thân chi thuật bên Naruto :)) đất diễn của thụ ít dần đều làm cho việc hỗ động tình cảm của công thụ về sau càng ngày càng chán :)) còn cỡ 100c cuối mà ko nổi :v

ĐỀ CỬ

Truyện của Diệp Ức Lạc thì lúc nào cũng sảng, vả mặt tra tra bao sướng. Đặc sản chủ yếu lúc nào cũng là chủ Công và Công lúc nào cũng tài giỏi, thông minh hơn người, nói trắng ra là bàn tay vàng siêu siêu to.

Truyện đi từ thời không hiện đại trước để Công củng cố căn cơ với góp nhặt cơ duyên nhưng chính yếu là để Công liêu lão bà rồi mới đến thời không tu chân.

Có nhiều ng nói Công ko xứng với Thụ, cũng có nhiều ng nói là Thụ ko xứng với Công. Riêng mình thấy 2 người xứng đôi phết ạ, tính cách 2 ng trái ngược như là bổ sung cho nhau; Công loi nhoi, tưng tưng còn Thụ thì cao ngạo, lãnh tình. Cả 2 đều thông minh tài giỏi như nhau, Thụ thì một tay làm thiên làm địa ở thời Hiện Đại, Công thì một tay dựng nên truyền kỳ ở giới Tu Chân, ko ai kém ai cả, chỉ là mỗi người đều có sở trường riêng của mình.

Về mặt tình cảm, Công có IQ cực cao nhưng bù lại EQ cấp số âm nên ko có luyến ái não, thích là thích, không thích là không thích, rất rõ ràng và thẳng tính. Công có tự nhận là nhất kiến chung tình với bạn Thụ, chứ ko phải nhìn trúng thuộc tính thân thể của Thụ, lần đầu gặp chỉ biết là Băng Tuỷ Thể, còn Thiên Âm chi thể (có hỗ trợ cho tu luyện) thì về sau khi đánh quỷ ở trên núi để bảo vệ Thụ, Công hỏi ra mới biết. Nên mong mn đừng hiểu lầm Công vì thân thể Thụ mà tiếp cận Thụ. Riêng Thụ thì mình thấy thay đổi về cảm tình lớn nhất là sau khi được Công triển mấy màn anh hùng cứu mỹ nhân, chứ Công truy Thụ như 1 thằng ngáo thế kia thì ai mà đổ được chứ, chưa kể thời hiện đại nam nam vẫn chưa phổ biến, đến được với nhau đã là kỳ ba rồi. Ở thời không hiện đại thì cả 2 hỗ động khá nhiều, nhưng qua thời không tu chân thì cả 2 tập trung vào việc thăng cấp nên từ thời kỳ tình yêu nồng thắm lập tức nhảy cóc đến thời kỳ lão phu lão thê. Hai ng hỗ sủng lẫn nhau ạ.

 

Dành cho các bạn chưa dám nhảy hố vì thuộc tính công thụ hơi trái ngược so với truyện đam truyền thống thì hãy yên tâm đi ạ. Đôi khi mình cũng muốn Diệp Phàm làm thụ lắm vì cái tính tưng tửng, hài hài y như con nít nhưng mà phải nói rằng DP rất thích hợp làm công, khi đọc đến những đoạn gay cấn thì DP y như rằng rất đáng tin, kể cả Bạch Vân Hi còn nói tuy DP cà lơ phất phơ không đáng tin cậy nhưng BVH lại cảm thấy thực an tâm khi có DP ở bên, lúc nào BVH gặp nguy hiểm thì y như rằng DP sẽ xuất hiện ngay.

 

Điều mình không hài lòng nhất ở truyện đó chính là phần đất diễn của Thụ. Ở thời hiện đại thì Thụ đất diễn còn tính nhiều, chứ qua tu chân giới thì không có đất dụng võ. Mặt khác thì mình ngàn lần kêu gọi nhảy hố, đây là 1 tác phẩm đáng đọc trong mùa dịch này. ĐỀ CỬ

Đây chắc cũng là lần thứ 7 thứ 8 gì đó mình đọc truyện này rồi, và may mắn là lần này mình không bỏ qua ngoại truyện như lần trước ( lần trước nữa thì chưa có ngoại truyện).

Truyện của Diệp Ức Lạc thì mọi người biết rồi, sảng văn, sảng tới mức vô lý cũng thành hợp lý. Mình rất thích cách viết truyện của tác giả này, cố gắng đem lại cái kết trọn vẹn nhất cho nhân vật của mình, không tiếc nuối, không đau lòng, thanh thanh thản thản như lúc ban đầu. Đối với mình thì truyện của Diệp Ức Lạc chính là kết quả tốt nhất của câu "Nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ", dù có trải qua bao nhiêu chuyện, dù có bao nhiêu khó khăn, dù thế giới có thay đổi bao nhiêu đi nữa, khi bạn chỉ là bạn thì nhân sinh sẽ chỉ như lúc ban đầu, vui vẻ, khoái lạc.

Cảm ơn mọi người đã xem phần review xàm xí của mình. 


Đề cử thể loại tu tiên: thiên tài ngốc bạch ngọt độc miệng công x cao lãnh tuyệt thế thụ

Phong cách sảng văn, tình tiết nhiều và nhanh, tuyến tình cảm ko được miêu tả tỉ mỉ nhưng có nhiều chi tiết ngọt. Mình trích một đoạn đối thoại giữa thú sủng của công và 2 người:

“Là ai tìm ngươi diễn thuyết a?” Bạch Vân Hi nghi hoặc hỏi.

“Một cái học viện hiệu trưởng, hắn cảm thấy bọn họ học viện học sinh quá lười nhác, hy vọng ta có thể khuyên bảo học viện học sinh, đi lên tích cực hăng hái con đường.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi: “……” Đây là cái nào ngu ngốc hiệu trưởng, cư nhiên tìm được Diệp Phàm trên đầu tới, này không phải lầm người con cháu sao? Diệp Phàm thành công, là không thể phục chế, không có giống Diệp Phàm như vậy tài hoa, làm người học giống Diệp Phàm giống nhau, thực dễ dàng bị đánh chết a! Chỉ sợ, còn sẽ chết thảm không nỡ nhìn.

“Ngươi tính toán đến lúc đó, nói như thế nào a!”

Ngao Tiểu No nhìn Bạch Vân Hi liếc mắt một cái, nói: “Hắn còn không có tưởng hảo đâu, theo ta thấy, này có cái gì khó viết, ta đều giúp hắn nghĩ kỹ rồi.”

Ngao Tiểu No thanh thanh yết hầu, “Chào mọi người, ta kêu Diệp Phàm, nhìn các ngươi non nớt khuôn mặt, ta tựa như thấy được đã từng chính mình.”

“Ta đã từng là một cái một nghèo hai trắng điểu ti, ăn bữa hôm lo bữa mai.”

“Ta cảm thấy ta không thể như vậy tầm thường vô vi đi xuống, nhân sinh hẳn là ôm ấp rộng lớn lý tưởng. Càng quan trọng là, như vậy đi xuống, trên đời này bữa tiệc lớn liền cùng ta vô duyên, vì ăn thịt, nhất định phải quyết chí tự cường.”

“Có một ngày, ta thấy được một cái lớn lên đẹp, còn có tiền phú nhị đại, cưới hắn, ta liền có thể thiếu phấn đấu một trăm năm.”

“Nhìn đến hắn thời điểm, ta tức khắc ý thức được một cái xưa nay chưa từng có cơ hội bãi ở ta trước mặt, bắt lấy cơ hội này, ta liền có thể đi lên đỉnh cao nhân sinh, danh xe, biệt thự cao cấp không phải mộng.”

“Vì thế, ta mặt dày mày dạn, lại mặt chết da, rốt cuộc, ta dùng ta so tường thành còn dày hơn da mặt cảm động hắn, ôm được mỹ nhân về.”

“Câu chuyện này chúng ta, làm việc, phải có bền lòng, có nghị lực, quan trọng nhất chính là không biết xấu hổ,……”

……

 

Truyện tui đọc 4-5 lần rồi vẫn k chán. Hài muốn chớt

ui mình để ý mấy bộ tác giả viết về thú sủng/ linh sủng của công phong cách sa điêu, như bộ Trọng sinh chi pháo hôi nam xứng, tháp linh của công cũng mắc cười nữa, nói công ko lo kiếm tiền là bị đói chết hahaha

visibility13.7K star53 15

add
add