Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.
Review

Truyện  thần y khí nữ quỷ  de ngu thu cương phi càng đọc càng nghiện  mong  tác giả sớm  rachương mới để đọc cảm ơn tác giả nhieu

Cảnh báo: Review rất dài, spoil rất nhiều, và nói thẳng luôn từ đầu là mình KHÔNG ĐỀ CỬ bộ này. Nếu bạn không ngại thì hãy đọc tiếp review của mình.

Để mà nói chi tiết hơn thì nam nữ chính trong bộ này quang hoàn quá thịnh, chuẩn con ruột của tác giả. Ngược lại nhân vật phụ rất có ý tứ.

Sơ lược một chút thì truyện vẫn theo motif cũ của bao bộ trọng sinh, nữ cường, nghịch tập khác, nữ chính từng bước trưởng thành, đương nhiên trong quá trình không thiếu 9981 loại bàn tay vàng và các nhân vật phụ hộ giá hộ tống (một đôi cường đại cha mẹ ruột + cường đại cha mẹ nuôi + cường đại nam phụ kiêm sư phụ + 7749 nhân vật phụ khác một lòng trung thành bảo hộ). Nam nữ chính bộ này không tính là tệ nhưng cũng không thể gọi là đặc sắc, ít nhất thì trong cảm nhận của mình là đọc xong là quên nhưng có những nhân vật phụ trong bộ này khiến cho mình nhớ mãi. Điển hình là Hồng Minh Nguyệt, tiểu quái vật và Tử Đường Túc.

Hồng Minh Nguyệt được xây dựng theo nhân thiết ác độc nữ phụ nhưng lại là một trong những nhân vật mình có ấn tượng nhất và đồng thời thương tiếc nhất truyện. Đọc đoạn Hồng Minh Nguyệt chết mà muốn khóc luôn vì quá đau lòng. Nói thế nào nhỉ? Người đáng giận tất có chỗ đáng thương, Hồng Minh Nguyệt xuất phát điểm không xấu, thậm chí nếu không có Hồng phủ những người đó cùng Diệp Lăng Nguyệt ân oán, Hồng Minh Nguyệt có lẽ đã có thể cùng Diệp Lăng Nguyệt trở thành bạn, hoặc ít nhất là kỳ phùng địch thủ thưởng thức lẫn nhau, nhưng chỉ vì Hồng phủ và Diệp Lăng Nguyệt ân oán mà hai người phải đứng ở đối địch trận doanh. Hồng Minh Nguyệt vốn nên là thiên chi kiêu nữ, cuối cùng lại thua ở cái gọi là nữ chính quang hoàn. Mình biết là về sau Hồng Minh Nguyệt hắc hóa, sa đọa, làm ra rất nhiều chuyện không thể chấp nhận được, nhưng lúc đó Hồng Minh Nguyệt gần như là mất hết tất cả, đã vào đường cùng rồi, còn trông đợi nàng có thể làm gì? Tứ cố vô thân, thân nhân chết hết, bên cạnh không còn một ai, chỉ có thể dựa vào thù hận làm tín niệm để sống tiếp. Chua xót nhất là đoạn Hồng Minh Nguyệt bị Tử Đường Túc giết, lấy máu vẽ trận pháp để thay cho Diệp Lăng Nguyệt. Tử Đường Túc trước nay vẫn luôn là Hồng Minh Nguyệt bạch nguyệt quang, chẳng sợ Hồng Minh Nguyệt sau này sa đọa thế nào đi chăng nữa, nàng vẫn giữ lại một mảnh tốt đẹp nhất trong lòng dành cho Tử Đường Túc. Nhưng ai kêu Hồng Minh Nguyệt chỉ là nữ phụ, Diệp Lăng Nguyệt mới là nữ chính đâu? Đến cuối cùng khi Diệp Lăng Nguyệt siêu độ Hồng Minh Nguyệt, nàng thậm chí cầu xin Diệp Lăng Nguyệt chăm sóc cho con trai của nàng (bởi vì không an lòng Hề Tinh Lạc, lo sợ Lan Sở Sở sẽ hãm hại bạc đãi con trai của nàng). Nhưng Hồng Minh Nguyệt cũng nói nếu sau này con trai nàng trở thành người xấu, xin Diệp Lăng Nguyệt hãy thay nàng giết nó. Đoạn này thực sự khiến mình vừa xúc động vừa khâm phục. Lấy dũng khí và quyết tâm như thế nào mới có thể dặn dò người khác hạ sát thủ với con trai mình nếu như nó đi hại người, chỉ vì không muốn con trai trưởng thành lầm đường lạc lối như mẹ nó? Hồng Minh Nguyệt có ác, có sai đến mấy cũng không thay đổi được sự thật là nàng thực sự yêu thương con trai của mình. Vốn ban đầu mình còn cho rằng Hồng Minh Nguyệt chỉ dùng Hề Tinh Lạc như một công cụ giữ chân Hề Cửu Dạ thì khi nghe xong Hồng Minh Nguyệt giao phó về Hề Tinh Lạc, mình thực sự thấy nể phục nhân vật này. Thậm chí công bằng mà ngẫm lại mọi mặt thì Hồng phủ cũng không hoàn toàn xấu. Như mẹ của Hồng Minh Nguyệt (Gia Cát Nhu), ok đồng ý là sai, nhưng ít ra đối với con cái mình bà ấy vẫn thật lòng yêu thương. Nếu không vì sao lúc bà và Hồng Phóng, Hồng Ngọc Lang cùng bị nhốt trong ngục, bị cai ngục luân gian bà vẫn có thể chịu được, thậm chí mượn đó cầu xin cai ngục buông tha cho con trai của mình? Hồng Ngọc Lang cũng thế. Lúc sau khi Hồng phủ người đều chết hết, Hồng Ngọc Lang lưu lạc thành nam sủng của người khác, gặp lại Hồng Minh Nguyệt lúc sau vẫn hết lòng che chở em gái mình. Nói chung mình không đồng ý với cách làm của Hồng Minh Nguyệt cũng như Hồng Ngọc Lang và Gia Cát Nhu trước đó, cũng cảm thấy kết cục của mỗi người đều là trừng phạt thích đáng nhưng với Hồng Minh Nguyệt mình thực sự thấy đáng tiếc và đau lòng nhân vật này. Khác với một nữ phụ ác độc khác trong truyện là Lan Sở Sở thì mình rất thích nhân vật Hồng Minh Nguyệt, cũng đánh giá cao nhân vật này. Nói chung có lẽ cũng một phần do tính mình trước nay hay có xu hướng là tìm tòi và nhìn vào điểm tốt của những nhân vật phản diện nên đối với Hồng Minh Nguyệt mình không ghét nổi.

Về phần nam phụ Tử Đường Túc mình thực sự không biết nói gì hơn. Không thể nói là do anh xui hay là không đủ tài giỏi, đúng chuẩn nam phụ ngôn tình - anh cái gì cũng tốt, chỉ thua ở anh không phải là nam chính, không thể cùng nữ chính thành một đôi  Nói thật ra xuyên suốt truyện, tình yêu của Tử Đường Túc dành cho Diệp Lăng Nguyệt làm mình ấn tượng hơn tình yêu của nam nữ chính nhiều. Đương nhiên không phủ nhận những gì Đế Sân làm cho Diệp Lăng Nguyệt, nhưng so với sự hy sinh của Tử Đường Túc thì những việc làm của Đế Sân là vô cùng nhỏ bé. Nếu tình yêu của Lăng Nguyệt và Đế Sân là lưỡng tình tương duyệt, đồng cam cộng khổ các thể loại thì tình yêu của Tử Đường Túc dành cho Diệp Lăng Nguyệt là một loại cho đi mà không cầu hồi báo, chỉ cầu người hạnh phúc. Giảng thật, nếu không có Tử Đường Túc một đường hộ giá hộ tống, âm thầm giúp đỡ từ đầu đến cuối, Diệp Lăng Nguyệt sẽ không có thành tựu như bây giờ, hoặc có lẽ vẫn có nhưng quá trình sẽ gian nan và chậm chạp hơn rất nhiều. Sự giúp đỡ của Tử Đường Túc thực sự đã giúp Lăng Nguyệt tránh thoát rất nhiều phiền toái, nói không ngoa thì Tử Đường Túc cũng xem như là bàn tay vàng của Diệp Lăng Nguyệt. Theo góc nhìn của mình thì Tử Đường Túc về bất kỳ mặt nào đều không kém hơn Đế Sân, thậm chí có phần nhỉnh hơn, duy nhất thua ở nữ chính khi còn là Dạ Lăng Nguyệt thì chỉ xem anh như 1 người bạn chơi cùng, còn khi đã trở thành Diệp Lăng Nguyệt rồi thì chỉ xem Tử Đường Túc như sư phụ 

Tiểu quái vật ‘Tằng Tứ Hiên’ cũng giống như Tử Đường Túc, là nam phụ thâm tình yêu đơn phương nữ chính. Khiến cho mình ấn tượng cũng như đau xót nhất ở đây là số mệnh của ‘Tằng Tứ Hiên’ quá khổ. Khổ đến mức mà từ đầu đến cuối chỉ được biết đến với tên gọi ‘tiểu quái vật’, ngay cả cái tên Tằng Tứ Hiên cũng là của người khác, cuối cùng còn bị cha ruột giết chết vì hiểu lầm, đến chết vẫn không có một cái tên dành riêng cho mình  Sinh ra không giống người thường, bị mẹ ruột vứt bỏ, không có cha đau không có mẹ thương yêu. Có lẽ cũng vì hoàn cảnh như vậy nên khi Diệp Lăng Nguyệt xuất hiện và cho anh ấm áp, tiểu quái vật mới rung động. Cũng thật máu chó khi cả 2 cha con Hề Cửu Dạ và ‘Tằng Tứ Hiên’ đều yêu Diệp Lăng Nguyệt và đều gián tiếp chết vì Diệp Lăng Nguyệt. Máu chó nhất là chi tiết Hề Cửu Dạ rút kiếm chém ‘Tằng Tứ Hiên’ chỉ vì cho rằng ‘Tằng Tứ Hiên’ đã phá hủy trong sạch của Diệp Lăng Nguyệt, trong khi cả quá trình, ‘Tằng Tứ Hiên’ cũng là người bị hại. Một hồi ô long, lại một nhân vật phụ lên đường, lại là vì nữ chính  Thực sự luôn là đọc mà chỉ có thể cảm thán nữ chính quang hoàn quá cường đại thôi chứ không biết nói gì hơn. Tác giả tạo ra quá nhiều nhân vật phụ với các loại số mệnh trắc trở gian truân - mục đích chỉ vì phụ trợ cho nữ chính. Công bằng mà nói nhân vật Diệp Lăng Nguyệt không đáng ghét, thậm chí còn rất thấu tình đạt lý, nhưng cách tác giả ‘bôi đen’ và hi sinh 7749 các loại nhân vật phụ chỉ vì nữ chính khiến mình có ác cảm với nữ chính luôn. Bằng chứng là mình đã drop bộ này 1 thời gian trước khi lết được đến hơn 5000 chương như hiện tại.

Ban đầu mình biết đến truyện này qua bản truyện tranh, có điều truyện tranh ra quá chậm mà lúc đó đang khúc gay cấn nên mới tìm bản truyện chữ để đọc và kết cục là lọt hố, nhưng càng đọc về sau càng thất vọng và chán nản. Tác giả có phần hơi ‘tham’ khi sắp xếp cho nữ chính đủ các loại từ thân phận này đến thân phận khác, mỗi lần lọt vào hiểm cảnh cận kề sinh tử là lại 1 thân phận mới mở ra. Mình đã đọc qua rất nhiều truyện nữ cường và có phần buff nhân vật chính như vầy nhưng bộ này tác giả buff đến mức vô cùng vô lý. Đặc biệt là ở khoảng chương 4000 mấy khi nữ chính lấy thân hóa hư vô cứu tất cả mọi người, tưởng hồn phi phách tán rồi thì có nhân vật phụ nhảy ra hao hết tâm tư sức lực cứu sống, cuối cùng nữ chính thức dậy trong thân thể 1 người khác cùng tên, cùng nguyên chủ gặp mặt lướt qua còn bị nguyên chủ hiểu nhầm thành đó là song bào thai tỷ tỷ được triệu hoán tới? Excuse me? Có vô lý quá không vậy? Hồn phi phách tán rồi còn có thể triệu hồn nữa hả?  Rồi từ lúc ‘sống lại’ trong thân thể mới thấy nữ chính phế vật thấy rõ luôn, nếu không có khí vận nghịch thiên thì chắc là tèo từ đời thuở nào rồi. Thân thể cũ nữ chính có được các loại bàn tay vàng như không gian, thần điện, bảo đỉnh,... các thứ nên một đường nghịch tập đại khai sát giới, từ lúc qua thân thể mới không có gì thì đúng nghĩa là bắt đầu lại từ con số 0 luôn. Cũng không biết tác giả có dụng ý gì khi viết vậy thực sự từ lúc ‘sống lại’ lần 2 này làm mình thấy rất nản vì nữ chính vô dụng hơn trước nhiều, mãi lúc sau mới khá lên.

Nói chung truyện này đọc khúc đầu thì thấy rất hay và hấp dẫn nhưng càng về sau càng nản với các kiểu ‘thân phận mới’ của nữ chính. Chỉ nên dừng thân phận nữ chính ở đoạn là con gái của cặp Vân Sanh & Dạ Bắc Minh trong bộ Thần y cuồng phi: Thiên tài triệu hoán sư là được rồi, càng về sau càng lằng nhằng rối tinh rối mù như một cuộn chỉ, tác giả không những không gỡ rối mà còn làm nó rối thêm nữa nên đọc mà mệt mỏi luôn á 

Đề cử nhẹ, phù hợp đọc giải trí cho ai thèm truyện Dị giới thăng cấp map rộng như mình;

Truyện tình tiết nhanh, nhiều chỗ vô lí và giải quyết chớp nhoáng khiến mình bị hẫng nhưng bạn nào không có yêu cầu cao, đọc để giải trí thì vẫn OK.

Bạn ở dưới nói Nữ 9 thắng vì hào quang nữ 9 nhiều rồi con ruột tác giả các kiểu chứ mình thấy Hồng Minh Nguyệt mới là con ruột mới phải. Thân phận, địa vị, thiên phú, năng lực đều dành hết cho Hồng Minh Nguyệt, nữ chính không có cơ duyên và người giúp thì lấy gì thắng. Truyện tu tiên kiểu này muốn thành công đều dựa vào thiên phú, nỗ lực và cơ duyên, cái gì cũng không được thiếu. Ngay từ đầu tác giả đã tạo cho HMN 1 thân phận cao vời vợi, xong còn khen ngợi là thông minh, không vướng bụi trần, còn nhỏ đã được làm đệ tử nội môn của tông môn đệ nhất. Nữ chính ngay từ đầu xuất phát điểm đã thấp hơn, dù cố gắng nữa mà không có cơ duyên và người giúp thì còn khuya khoắt mà vượt đc HMN. Đánh giá thì thiên phú của nữ 9 còn không bằng HMN, bối cảnh của gia đình HMN cũng chính là kẻ thù của nữ 9 thì cao vời vợi, thử nếu là các nữ 9 truyện khác cũng là được buff 1 đống thiên phú bàn tay vàng thôi, ngược lại truyện này nữ 9 không có quá nhiều thiên phú tự thân mà đều dựa vào các bảo tàng và cơ duyên nhận được, đó cũng là 1 đường đi mà. Không ai bắt nữ chính phải toàn năng cả.

 

visibility13.7K star53 15

add
add