Đúng chất truyện ngọt sủng, thanh xuân vườn trường.
Thụ cưng cực kì. Đầu óc đơn giản, thích được khen, thích nổi bật. Vừa mới xuyên qua 400 năm sau, còn bỡ ngỡ cứ xưng trẫm rồi nghĩ trừng trị điêu dân lớn mật =)) Nhờ công nên ngày càng quen với cuộc sống hiện đại, cũng ngày càng ỷ lại công hơn mà không biết. Mặt đỏ tim đập, hờn dỗi ghen tuông, muốn bổ nhào vào hôn công =))) nhưng cứ phủ nhận mình thích công.
Công thì kiếp trước làm việc không giải thích, cứ im im xong khiến thụ hiểu lầm đến chết.... Nhưng lúc sau sửa vì thụ. Biết ôn nhu, biết thể hiện tình cảm,... dù chậm một kiếp. Công còn viết nhật ký nữa mấy mẹ =))) mỗi ngày đều: cậu ấy khen mình, vui; cậu ấy nói chuyện với nữ sinh, không vui =)))) Thiệt ngây thơ quá đi~ Một trung khuyển công nhưng không nhận là trung khuyển.
Truyện đọc nhẹ nhàng và vui. Tình cảm công thụ cũng sâu sắc. Đề cử.