Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.
Review

Cốt truyện hay nhưng cách viết của tg ko hợp với mình. có lẽ mình thích giọng văn hài hước một chút, tg viết tạo cảm giác rề rề, chán chán. ráng lắm  mình lết được hơn 300c thì chịu hết nổi.

Spoil:

Đàm Quy- công- là một người tình cảm ít dao động, theo tg là ko có cảm giác sợ hãi, ghê tởm, bình bình đạm đạm. Do đó trong trò chơi ĐQ luôn có lý tính cao độ, ko phạm phải sai lầm do bản năng sợ hãi gây ra.

Do cách miêu tả của tg nên mình cảm thấy tính cách công rất chán, ko hề đáng yêu hay manh manh, không như một người cẩn trọng tuân thủ các quy tắc xử sự, kiểu như nghiêm túc đối đãi với tất cả tình huống tạo sự tương phản manh. Tg có nói qua công xử sự quái đản kiểu như được tỏ tình thì sửa lỗi chính tả, biết chủ nhân thì đưa tận tay, ko biết thì dán lên bảng báo tường,... kiểu để giải thích lối suy nghĩ của công nghiêm túc, ngây thơ hay gì đó, nhưng nói thiệt là đọc xong mình ko cảm giác như vậy. Túm lại là công ngoài mặt đẹp ra, tính cách rất chán.

Mặc Trầm- thụ- một loại chưa biết chủng loại, mình nghĩ có thể là thần hay bán thần gì đó, thích công từ cái nhìn đầu tiên, đánh thẳng cầu đòi làm bạn trai sau vài ngày ở chung nhà ( ở ghép). Thụ chính là bàn tay vàng mạnh nhất của công. Thật sự lúc thụ tỏ tình với công, mình ko cảm giác có hint gì cả. và tg giải thích công đồng ý sau một hồi suy nghĩ, lý do là muốn tạo thành 1 gia đình mỹ mãn theo mong ước của ba mẹ đã khuất ??? Mình cảm giác cái này do tg muốn gán bàn tay vàng quá nên đành vậy.

Và phó bản, có kinh dị, máu me, rùn rợn gì đó là về phía người chơi, còn với công chỉ là tạo hoàn cảnh cho công và thụ tú ân ái. Đa phần các phó bản, người chơi chết chết, thương thương, công lạnh nhạt nhìn rồi kết thúc kiếm kinh nghiệm lên cấp. Thật sự tg viết người chơi khác nhạt quá, hầu như ko có điểm nổi gì.

 

Truyện khá là nhạt, từ đầu tới cuối đều bình bình. Thụ xuất hiện rất sớm, từ đó về sau chỉ toàn là các màn ngọt sủng, tú ân ái của công thụ. Nhân vật phụ nhạt nhòa, chỉ để làm bối cảnh hoặc để làm bật lên việc công mạnh thế nào. Tính cách nhân vật đều không có gì đặc sắc, thiếu chiều sâu (bao gồm cả công và thụ). Truyện dài nhưng không có cao trào gì cả nên đọc dễ ngán. 

tác giả này mắc bịnh làm biếng hay sao á, bộ nào cũng kiểu này hết trơn, hành văn hay với nửa đầu truyện ok, tới khúc sau không phải chất lượng tụt dốc thì cũng skip thời gian bay vậy, chuyên gia đầu voi đuôi chuột.

Truyện không hợp gu, đọc khá cấn. Chẳng thà nó là võng du hoặc xuyên nhanh bình thường thì OK, nhưng lại kiểu trò chơi sinh tồn thì... Không hạp.

+ Tác giả buff quá lố, buff kinh khủng, Công tùy tiện ăn mặc là được thêm buff, còn thêm 1 nùi! 1p trước còn thể lực thấp hơn bình quân nam tính, 1p sau thêm buff thừa sức đánh quỷ luôn.

+ Quá chú trọng tả nhan sắc của Công, luôn cứ nhấn mạnh dung mạo của Công (Cứ như mấy truyện thời xưa) => Công rất thông minh, nhưng vì tác giả cứ cố tả Công rất đẹp, thêm buff quá lố, dẫn tới mọi người chỉ để ý tới việc là Công rất đẹp!

=> Công có thể thắng chắc nhờ 3 phần tài trí, 7 phần nhan sắc (?!) => Bởi vì cứ luôn tả nhan sắc bị thiên vị riết, còn có mục "mị lực" thêm điểm tùm lum. Thành ra đọc y như toàn dựa mặt mà qua, chỉ cần mặt đẹp sẵn là có % sống sót cao hơn người khác rồi (Tuy Công tài trí, nhưng tác giả chỉ lo tả nhan sắc => Tài trí bị che lấp!!!). Chưa kể Thụ là nhan khống nên vừa gặp Công đã vô tư cho ôm đùi vàng rồi.

+ Công Thụ thuộc tính rất nhạt, không hề đặc sắc.

=> Công bị tác giả dán mác tình cảm thiếu hụt y như chỉ để hợp lý việc Công bình tĩnh trong mọi trường hợp, không hề bị dọa hay sợ hãi, cũng không lo thành thánh mẫu => Thậm chí nhờ vậy nên Công nói dối diễn kịch đều không hề có dấu hiệu lo lắng chột dạ, cho nên ai cũng nghĩ là thật lòng, dán mác ngoan ngoãn nhiệt tình đủ kiểu. Chưa kể nhờ đó mà Công tỷ lệ sống sót cao hơn người khác (Bị hù dọa sẽ rớt điểm, tinh thần quá thấp sẽ sinh ra ảo giác => Sẽ kích phát death flag).

=> Thụ là nhan khống, vừa gặp đã hảo cảm siêu cao, xung phong cho ôm đùi luôn. Mới gặp có 1 ngày đã muốn áp giường => Nhưng tác giả tả Thụ không giống đại lão, chỉ như cố tỏ ra nguy hiểm mà thôi.

*Thụ rất kiều khí, được một tấc sẽ muốn tiến một thước, có lẽ bởi vì cách diễn đạt có vấn đề, đọc cứ thấy Thụ rất trà xanh (Đúng kiểu qua truyện khác sẽ thành vai pháo hôi, chứ không hề đáng yêu!)

+ Người khác chết như rơm rạ, còn Công Thụ thì như chơi game cày hảo cảm => Vừa mở màn là chết hơn cả ngàn người, chết như con kiến luôn. Nhưng đủ mọi ngành nghề mọi lĩnh vực, thế nhưng chỉ có 1 mình Công là nổi bật nhất, chỉ vì Công vô cảm nên không bị hù không bị sinh ra ảo giác, chưa kể cả đám đều là nhan khống nên ưu ái Công nhiều hơn (Mấy người khác không biết khéo léo cẩn thận gì hết, toàn nạp mạng lãng xẹt => Thay vì 1 màn chỉ chục người thì OK, nhưng mở đầu hơn cả ngàn người nhưng ai cũng như não tàn??!)

=> Vì Công Thụ chỉ lo tú ân ái, nhưng thể loại là kinh dị, thế nên tác giả toàn đi tả mấy người chơi khác não tàn ra sao, chết lãng xẹt như thế nào, lâu lâu mới tả qua Công Thụ => Khúc đầu cả 2 y chang như người qua đường luôn, bởi vì toàn lo tả người chơi khác, tả cả đám đang suy nghĩ tính kế, hâm mô ghen ghét ra sao,... (Chi? Làm bàn đạp tâng bốc??? Những bộ khác không cần lấy ra so cũng đủ thấy vai chính cường đại rồi, còn tác giả cứ như lấy thật nhiều pháo hôi người qua đường ra giẫm bẹp để nâng vai chính lên).

Đọc cứ tả đi tả lại Công đẹp ra sao riết, thế là tác giả toàn phải giải thích Công cũng rất cẩn thận với thông minh nên mới sống sót, chứ không chỉ dựa nhan sắc (Đảm bảo nhiều người chỉ lo nhan sắc của Công vì tác giả cứ tả riết nó lấn át cả chỉ số thông minh luôn, nhưng mấy chương sau tác giả vẫn cứ nhấn mạnh là Công đẹp......) => Nhưng cách hành văn của tác giả cứ cảm thấy Thụ chỉ yêu mặt, và Công thì nhờ mặt đẹp nên được ôm đùi Thụ, thế nên tỷ lệ sống sót càng cao.

visibility13.7K star53 15

add
add