Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.
Review
Hán Hương

Kiết Dữ 2

anhminh520

visibility414911 star 28

Một tác phẩm hiếm viết về thời kỳ Tây Hán sau Hán Sở trước Tam Quốc. Tác phẩm hiếm viết về dân sinh lịch sử lẫn chiến trận thời kỳ Hán Võ Đế. Chàng tuổi trẻ độc thân bị xuyên việt về thời cổ thành cái xác bị sét đánh cháy bỏng suýt chết. Trở về thời kỳ Hán Vũ Đế Lưu Triệt, Vân Lang cố gắng hòa hợp vào thời đại này. Nhưng nghịch cảnh bám chặt người xuyên việt. Gái đầu tiên? Trác Văn Quân, đã có chồng! Gái thứ hai? Y sư Tống Kiều hơi bị lạnh và rụt rè. Gái thứ ba? Tô Trĩ, cô nàng hiếu động. Gái thứ tư? Hồng Tụ, mỹ nhân dưỡng thành. Gái thứ năm?!! Trần A Kiều, nhưng khả năng không nổi, mặc dù chảy nước miếng...

ko nổi mà, tác này bựa lắm, thế nào cũng có vài mỹ nhân chảy nước miếng mà ko có được

Khặc khặc, tình hình là vẫn sẽ chảy nước miếng với Trần A Kiều đến tận cuối đời~

Hán Hương

Kiết Dữ 2

anhminh520

visibility414911 star 28

Hán Hương

Kiết Dữ 2

anhminh520

visibility414911 star 28

Đề cử

Nếu ai hay đọc thể loại lịch sử hẳn sẽ biết Kiết Dữ 2, vốn nổi tiếng với cách viết lịch sử dạng điền viên, nhẹ nhàng, chậm rãi, nhiều cảnh sinh hoạt hàng ngày, nhiều cảnh sắc, phong tục thú vị. Bộ này cũng vậy, văn phong vẫn mượt, thú vị; không tập trung vào quân sự, võ công, tranh bá mà chủ yếu là các mối quan hệ; và main vẫn họ ... Vân (tác họ Vân ở huyện Lam Điền). 

Đây là bộ lịch sử hiếm hoi về thời Hán Vũ Đế Lưu Triệt. Main xuyên vào một người theo nhà Tần rồi sử dụng kiến thức kiếp trước để kiếm tiền, quyền,... Đồng bạn kiêm thú cưng ngầu lòi của main là bạn béo hổ cực thông minh, lầy và ... lười. Ừm, mình thích bạn béo hổ này nhất truyện. 

Điểm sáng của bộ này ngoài văn phong là lý luận về cách nâng địa vị nữ tính lên để thuần phục các bộ lạc vì phụ nữ thì ôn hòa hơn, ko hiếu chiến như cánh đàn ông. 

Tại sao tui nói về lý luận hả? Vì main của tác này thường thích lý luận, nhiều triết lý. Dù triết lý của tác nhiều lúc đúng sai lẫn lộn nhưng cũng phải thừa nhận có nhiều điểm rất có lý và có hệ thống. Nhưng bởi vậy main cũng thường kiêu ngạo, hay giảng đạo và khá dông dài, đôi khi còn kiểu thông minh nửa mùa nữa (khi triết lý của tác sai). Nói chung là bạn main này tốt xấu lẫn lộn, khá tùy hứng và đôi khi cũng ngụy quân tử nữa. Nhưng so với các main khác của thể loại lịch sử thì mình thấy bạn ấy vẫn tốt chán khá ổn, nhất là khi bạn ko theo đuổi bá nghiệp.

Nhược điểm của bộ này là tác thích nằm mơ, khụ, tư tưởng đại háng muốn thống nhất thiên hạ. Truyện cũng dính một số lỗi hay gặp như chỉ xoay quanh main, main thông minh hết phần thiên hạ, nhân vật phụ bị hàng trí và một số sạn nhỏ khác nhưng đều trong phạm vi chấp nhận được.

Ngoài ra, tác thích "Tình chỉ đẹp khi tình dang dở", nhầm, tình ngang trái & bạch nguyệt quang, nên main ko phải thích là thu về tay được đâu. Mà tui cũng tò mò ko biết vợ tác có đọc truyện ko mà tác dám cho tình cũ nhiều đất diễn thế, còn cho main chảy nước dãi cả đời nữa. Túm lại, nếu bạn thích kiểu hậu cung truyền thống, ôm hết về tay thì cân nhắc khi nhảy hố nha.

Đánh giá: 6,5/ 10

Nếu bạn đang tìm một bộ truyện lịch sử nhẹ nhàng, giải trí và ko quá khó tính về hậu cung thì bộ này khá ổn đó.

Tag: lịch sử, xuyên không, thần quái, nam sinh, NP

Hán Hương

Kiết Dữ 2

anhminh520

visibility414911 star 28

Hán Hương

Kiết Dữ 2

anhminh520

visibility414911 star 28

Mị đã đọc hai bộ của tác giả này là Đường chuyên và Đại Tống trí tuệ. Bộ này là bộ thứ ba. Trong cùng thể loại thì phải nói tác giả này vẫn là tác viết mị ưng ý nhất.

Về thể loại, đây là bộ truyện nhân vật chính xuyên không, làm ruộng, làm quan, quyền mưu, đấu trí, nhân vật chính thông minh, xây dựng thế lực, có hậu cung, v.v... à, truyện này không phải sảng văn nha, vì nhiều lúc đọc tức thay cho ông nvc luôn á. 

Điểm cộng thứ 1 của bộ truyện là cách xây dựng nhân vật. Rất sống động, có hồn, tựa như một người thật sự tồn tại chứ không phải chỉ nằm trên chữ viết. Những nhân vật có thật trong lịch sử, qua ngòi bút của tác giả trở nên sống động vô cùng, tạo cảm giác như con người đó thật sự có tính cách như vậy. Bất kể là nhân vật chính, vẫn là phụ, hoặc là phản diện, chính diện đều có những tâm tư suy nghĩ riêng, đều có những nguyên do dẫn tới hành động, có chỗ đáng khen mà cũng có chỗ đáng ghét. Dường như không có nhân vật nào là vô dụng trong bộ truyện, mà đều có lý do để xuất hiện. 

Có những nhân vật tồn tại khiến cho người ta thổn thức không thôi, như là Thái Tể. Lúc Thái Tể mất, mị thực sự buồn và tiếc cho một nhân vật như vậy. 

Nhân vật mình khá thích là Vệ Thanh. Vệ Thanh tuy là đại tướng quân, nhưng lần nào xuất hiện cũng mỉm cười tạo cảm giác như một cơn gió nhẹ dịu dàng vậy.

Điểm hay là có lúc nhân vật chính khiến mị có cảm giác như rất kém so với các nvc khác của tác, sống rất nghẹn khuất, luôn phải nhún nhường, nhưng không, cuối cùng hồ ly thì vẫn là hồ ly thôi. 

Điểm cộng thứ 2 là cái nhìn về thời phong kiến của tác giả, cũng như hai bộ trước mị đã đọc của tác thì bộ này cũng vậy. Tác có cái nhìn và các cách lý giải đa chiều về một thời đại. Lúc đọc truyện có thể giúp ta hiểu thêm về các mâu thuẫn cũng như quan hệ quân tôi bá tánh của thời đại phong kiến thật ra là như thế nào. Dù không hoàn toàn chi tiết về mọi mặt và còn nhiều chỗ thiếu thuyết phục nhưng rõ ràng là thông qua cách diễn giải của tác giả thì có thể tạm thời hiểu được triều đại đó vận hành ra sao.

Điểm cộng thứ 3 là plot của truyện, có nhiều lúc ta tưởng vậy mà không phải vậy. Bộ truyện luôn có những phát triển mà ta không ngờ tới, có thể là như ý ta hoặc là khiến ta khó chịu. Phải nói bố cục truyện khá vững. Một loạt hành động đằng trước trải bước cho các diễn biến về sau. 

Điểm cộng thứ 4 là quyền mưu đấu trí, không như hai bộ trước thiên về tung hoành thiên hạ, bộ này chủ yếu là các cuộc nội đấu, đấu trí đấu dũng giữa hoàng đế và triều thần, giữa những dã tâm này đến dã tâm khác. Cũng hơi hack não nên ai không đủ kiên nhẫn thì nên suy nghĩ.

Điểm cộng thứ 5 là tác giả biết đề cao phụ nữ, phải nói phái nữ trong bộ này rất mạnh, tài năng trí tuệ không kém gì đàn ông thậm chí là hơn, hoàn toàn không phải một vật trang trí hay một người chỉ biết dựa vào đàn ông. Chị nào chị nấy đều là nhân vật có dũng có mưu, cầm được buông được, vận mệnh của mình thì luôn tìm cách nắm chắc trong lòng bàn tay. 

Điểm cộng thứ 6 là cách tác giả viết về những người khiếm khuyết cơ thể, thông qua nvc có thể thấy là tác không hề xem những nhân vật có khiếm khuyết cơ thể là một người đặc biệt gì (kể cả các nhân vật thái giám), không thương hại, không đối xử đặc biệt, cũng không hạ thấp. Hoàn toàn là cảm giác đó là một người bình thường như bao người khác. Viết về thái giám cũng không phải kiểu ẻo lã quái dị, mà thậm chí các thái giám trong truyện còn cực kỳ mạnh, thông minh, phóng khoáng, trung thành. 

 Bên trên là điểm cộng, còn sau đây là điểm trừ mị không hài lòng.

Điểm trừ đầu tiên là tinh thần đại hán như bao truyện khác, xem mà phát mệt. Luôn xem người hán là trung tâm, là thông minh nhất. Và luôn xem các dân tộc khác là man di mọi rợ. Coi thường văn hóa của dân tộc khác như kiểu người dân tộc khác chỉ biết ăn lông ở lỗ vậy.

NVC vay mượn trí tuệ từ các trí tuệ khắp thế giới dùng cho nước mình mà luôn suy nghĩ muốn đạp lên đầu của các nước khác, và nước mình là vô địch thiên hạ rồi.

Xem truyện mới thấy, dân tung của trong óc chỉ toàn nghĩ tới ăn cướp thôi, bản tính ăn cướp, ích kỷ, mất dạy nó đi vào máu rồi. 

Điểm trừ thứ hai là có hàm ý kỳ thị những người đồng tính luyến ái, tác bảo là không nhưng rõ ràng là có, luôn viết kiểu đồng tính luyến ái là không ổn, và các nhân vật đồng tính luyến ái xuất hiện thường chả ra sao, kết cục thì thê thảm. NHƯNG tác lại viết NVC và những người bạn của anh ta cực kỳ ái muội. :))

Điểm trừ thứ ba là phần phiên ngoại, phần chính văn quyền mưu khoa học hay ho tự dưng viết phiên ngoại thành tiên hiệp luôn, và tất cả các nhân vật thì tự dưng bị OOC hết. 

Ngoài ra thì còn có vụ nói đạo lý, thật ra mị không ghét cái này nhưng vẫn cảnh báo cho mọi người là truyện nói đạo lý, nói nhân sinh quan, nói chí hướng rất rất nhiều, từng nhân vật có từng đạo riêng, ai không thích thì khọng nên nhảy. 

Nói riêng về nhân vật chính.

So với nvc của Đường và Tống. NVC của Đường cực kỳ lợi hại, cũng có một khang nhiệt huyết, thích cống hiến (vì gặp ông hoàng đế cũng ổn). NVC của Tống thì âm trầm, quyết đoán và lạnh lùng, luôn muốn cao chạy xa bay (vì thấy không trông cậy gì được triều đình nữa). Còn NVC của Hán trong bộ này thì vừa mềm lòng, vừa nhát gan, nhưng được cái tỉ mỉ thận trọng, toan tính từ sớm, càng về sau mới càng hiểu những sắp xếp và ý định ngay từ đầu của nvc này. NVC ngay từ đầu cũng muốn cống hiến lắm nhưng hiểu biết vị vua mà mình phải sống cùng như thế nào nên ổng đành phải thay đổi thôi. Ổng muốn phản mà không trực tiếp phản, ổng phản ngầm. 

Về phương diện tình cảm, nvc không thật sự yêu ai như hai bộ trước, bộ này nvc từ đầu tới cuối giữ nguyên sự thần bí đối với mọi người, kể cả người thân. Không như hai bộ kia cố mà hòa nhập thành người bình thường như bao người khác, trong bộ này tuy cũng nói là muốn hòa nhập đấy nhưng nvc luôn cao cao tại thượng thậm chí giống như thần trong mắt mọi người, hoàn toàn khác biệt. 

Trong mấy bà vợ của nvc thì không thích nhất là bà họ Tô luôn. Cảm giác tác ưu ái bà này hơi quá và kiểu tính cách bà này cũng không hợp gu. 

 

Tui thích bộ đại Tống hơn. Mà công nhận bộ này Lưu Lăng ghê gớm, mỗi tội bả vẫn bị main xoay

Tui thì thích bộ Đường nhất. Cảm giác trọn vẹn ý.

@hytieudong: bộ Đường cũng nhiệt huyết hơn nữa

Hán Hương

Kiết Dữ 2

anhminh520

visibility414911 star 28

visibility13.7K star53 15

add
add