Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.
Review

Đề cử

Đọc được giữa chừng phải chạy ra review đẩy truyện vội. Mình follow tác giả từ bộ Quán quân esport, sang đến bộ này thì vẫn đặt niềm tin cho tác giả dữ lắm mà bả cũng không khiến mình thất vọng thật =)))) 

Truyện bắt đầu khi Thẩm Di, võ giả đứng đầu của một thế giới xuyên đến một thế giới khác có trình độ khoa học kỹ thuật cao. Ở đây cơ giáp được kết hợp sử dụng cùng với võ thuật cổ truyền nên Thẩm Di dù xuyên đến hoàn cảnh lạ lẫm vẫn như cá gặp nước. Nói ngắn gọn là truyện rất sảng =)))))) 

Không khí trong truyện thoải mái, cũng có những lúc căng thẳng máu me nhưng mình nghĩ do thiên hướng sảng văn nên tác giả xoa dịu không khí cũng lẹ chứ không dark như bộ trước của bả. Hiện mình chưa đọc hết xem như nào nhưng thấy phục bút được chôn cũng nhiều nên xem như tạm an tâm về tính logic của truyện 👍 cảnh đánh nhau luôn là thế mạnh của tác giả, viết rất lưu loát rất chiến rất lực, đọc thích lắm. Nhân vật phụ nhiều nhưng dễ gây ấn tượng với tạo thiện cảm tốt cho mình, bản thân main là Thẩm Di cũng được viết ổn và nhất quán.

Warning tuyến tình cảm chậm nhiệt nhé, mình thấy tác giả này thích build tuyến sự nghiệp hơn. Nhưng tương tác giữa công với thụ dễ thương nên đừng ngại nhảy hố =)))) 

Thích tg này lắm luôn mà thấy hố chưa lấp nên không dám nhảy. Với chương cuối thì bồ nhắm thấy truyện sắp tới hồi kết chưa?

Hic truyện hơn 200 chương r mà mình nghĩ chắc chương cuối vẫn còn hơi xa á tại nhiều vấn đề chưa được giải quyết lắm, mình đoán bộ này chắc phải 300 chương trở lên mới kết được

ĐỀ CỬ

 

Nội dung như văn án. Thụ mạnh đúng nghĩa và không vì thiên phú của mình mà biến chất. 

 

Đối với tuyến tình cảm: Mình khá thích kiểu lồng ghép cảnh tương tác của công thụ qua từng giai đoạn. Thuộc kiểu tế thủy trường lưu, nhìn ngọt thanh mà cắn một phát ngất ngây đồ đó. Công và thụ đều tôn trọng và hỗ trợ lẫn nhau. Nice!

 

Đối với nội dung: Cho tới hiện tại nếu tác vẫn khai triển tốt mạch truyện và đào sâu thêm các chi tiết thì có thể sẽ kéo dài không dưới 500 chương. Cơ mà tui thấy truyện dài nhất của tác là 340-350. Cảnh chiến đấu rất nhiệt huyết, rất máu nhưng với cái đội hình hiện tại nếu không có 1 kỳ ngộ để nâng cấp sức mạnh của các Vạn Tượng thì anh thụ gánh còng lưng là cái chắc. Thế lực bên địch và phía thụ quá bất ổn. Tới c252 rồi chưa show ra năng lực của thủ lĩnh TGT1 là gì ? Đủ mạnh để chống chọi với Lục Sư không ? Phe phái lợi ích quá nhiều nghe lỏ e thật sự. Hi vọng là với những cái hố mà tác đào ra, tui không hi vọng nó sẽ kết đầu voi đuôi chuột.

 

Đối với tuyến nhân vật: Các nhân vật trong truyện đều no đủ và gây ấn tượng theo từng cách riêng. Thất Vạn Tượng : Một Nhiếp Khê biệt nữu nhưng thâm tâm ấm áp; một Chung Xuân Nhạn bạo lực tiến tới; một Phương Kính hay quên nhưng lúc cần lại rất đáng tin cậy; một Trần Ngộ hay ra vẻ đạo mạo, sẵn sàng che chắn phía trước; một Đường Diệu tâm tư nhẵn nhụi; một Yến Vãn Tinh mạnh mẽ cố chấp, không bỏ cuộc và một Ngụy Lâm Uyên tư duy thông thấu, sẵn sàng hi sinh bảo hộ thế giới và người mình yêu. Ngoài ra còn nhiều nhân vật phụ khác cũng rất đáng yêu, thích cái cách họ quan tâm khi thụ gặp nguy, thích cái cách họ bênh vực thụ khi anh phải đối đầu với các thế lực lớn. Suy cho cùng là hậu phương vững mạnh, đáng tin cậy thì mới lo tiền phương được. 

 

 

 

Cũng đang cần những thể loại cơ giáp như này, nếu bạn nào có truyện nam sinh, đam mỹ nào tâm đắc nữa thì cho xin vài cái link ạ.

 

Không giỏi biểu đạt lắm, cảm ơn mọi người đã đọc.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Truyện này đỉnh vãi, tác giả viết chiến đấu đúng máu chiến, coi xong nổi da gà bần bật 

đề cử bác đọc thêm bộ điện cạnh + cơ giáp của tác giả này cuốn lắm huhu chỉ kém bộ này xíu thôi. Mà các bác có thấy bộ nào ntn thì cho e xin vs

 

Cho tới hiện tại mình vẫn chưa tìm được bộ nào có đội hình phối hợp nhịp với nhau và các chiến thuật bắt mắt như bộ Thiên tài duy tu sư của Lý Ôn Tửu. Bạn có thể tham khảo list của tác này.

@vi-vi122: Thiên tài duy tu sư đúng là teamwork đỉnh cao luôn, 100đ

RẤT ĐỀ C

Hố sâu thăm thẳm, rớt một cái là không bò lên được, cũng không muốn bò luôn. Một bộ cơ giáp quá hay quá quá xuất sắc! 

Tag: Đam mỹ, chủ thụ, tương lai, cơ giáp, xuyên việt, thăng cấp lưu, sảng văn,...

• Người ác không nói nhiều Độc Cô Cầu Bại võ si chịu (Thẩm Di) x rộng rãi phúc hắc si hán đội trưởng công (Ngụy Lâm Uyên)

Nội dung: Lúc ban đầu, thụ tên là Thẩm Di, võ gia thuộc hàng tông sư đứng đầu thế giới, đã không tìm thấy đối thủ ở thế giới của mình, có thể coi là mạnh nhất ở đó. Thụ xuyên đến một thế giới khác nơi võ thuật cùng cơ giáp kết hợp, trình độ khoa học kỹ thuật cực kỳ cao. Ở đây bản nuôi ước mơ tìm người mạnh nhất để chiến một trận thống khoái. Thẩm Di từ từ thăng cấp, từ phổ phổ thông thông thiếu niên thiên tài đến cơ giáp tuyển thủ đứng đầu người, dần dần gặt hái được chiến hữu, bằng hữu cũng nhiều cảm tình đáng quý khác, có lẽ bao gồm cả tình yêu.

Về thụ: Bé Thẩm Di võ si không ai bằng, phải gọi là cực kỳ si mê chiến đấu, luyện đao đến lô hỏa thuần thanh, không người có thể địch. Đụng tới quýnh nhau là hưng phấn lắm, dùng hết hai đời để tìm đối thủ. Có một điều mình thấy khá hay là bản được xây dựng khá là thuần túy, ở đây mình không dùng từ ngây thơ vì Thẩm Di trong sạch làm người ngưỡng mộ, không phải kiểu ngu ngu ra đời cho người ta lừa. Thuần túy ở đây là kiếm tâm trong sáng, cực kì kiên định với mục tiêu của mình, dám nói dám làm, không gì cản nổi, đánh đâu thắng đó. "Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn" là câu nói dành riêng cho bản, bản dám can đảm đứng ra vì mọi người, vì bản thân (như là diệt một môn phái báo thù cho bạn bè), có thể cách làm đó là xúc động đối với một số người lý trí nhưng bản dám, dám làm điều mà không ai dám làm (còn thành công nữa), chỉ một việc như thế thôi cũng khiến Thẩm Di cường đại hơn tất cả mọi người rồi. Bản sáng tạo ra kỳ tích, thật sự thuần túy đến khiến người hâm mộ, giữa nhân tính bấp bênh, gặp được một linh hồn trong sáng như vậy sẽ không tự chủ được bị hấp dẫn theo.

Có Tu La thủ đoạn, cũng có Bồ Tát tâm địa.

Về công: Ngụy Lâm Uyên được cái đầu óc lanh lợi, bù trừ cho Thẩm Di cơ bắp nhanh nhẹn, chiến thuật gia mắc chứng OCD, miệng độc tâm cũng dơ nhưng rất coi trọng bạn bè và đồng đội. Thụ gặp nguy hiểm bản luôn đứng sau trợ giúp, âm thầm hoặc công khai, nói chung là dùng hết sức mình để giúp đỡ và mãi mãi đứng về phía thụ. Simp, làm người hào phóng, là một đội trưởng xứng chức. Không nói nhiều về bạn này tại nãy dành hết thời gian nói Di Bảo rồi, nói chung ấn tượng nhất là quả đầu óc đáng giá ngàn vàng của công 

Tuyến tình cảm: Chậm nhiệt, tới chương 216 công mới nhận ra tình cảm của mình, chết mất thôi :D. Trước đó có dấu hiệu trước rồi, công cưng thụ vãi, cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa, mỗi lần làm nhiệm vụ là lo lắng muốn chết, có điểm bà mụ thuộc tính, đa số tập trung sự nghiệp nhưng tương tác về "tình đồng chí" của hai bạn trẻ khá quắn. Thụ tin tưởng nhất không ai khác chính là công, cảm giác bứt đầu ra cho công đá chơi cũng được, công tạo cho ẻm được cảm giác an toàn, cho em bờ vai dựa vào. Đặc biệt công luôn muốn bảo vệ sự "thuần túy" của thụ, một mình ảnh đỉnh hết áp lực từ hội đồng quản trị, từ dư luận bốn phương tám hướng. Công LUÔN LUÔN tin tưởng thụ tuyệt đối, và thụ cũng LUÔN LUÔN tin công tuyệt đối, hai người là thân mật nhất chiến hữu, cũng là lẫn nhau người nhà, ngày về chung một nhà còn khá là xa nhưng chắc chắn sẽ viên mãn hạnh phúc!

“Ta này đao, trảm không ra thiên hạ thái bình, nhưng hộ ngươi một người bình an, đã là đủ rồi.”

“Nhìn xem kia Ngụy Lâm Uyên, vẻ mặt không đáng giá tiền bộ dáng, đâu giống cái đội trưởng a……”

Các nhân vật: Từ chính đến phụ, ai cũng có cho mình một điểm sáng riêng. Mọi nhân vật được xây dựng khá là tốt, như Phương Kính hay quên hay là Ngụy Lâm Uyên OCD nặng, tác giả biết tạo ra cá tính riêng biệt để mọi người có thể nhớ rõ nhân vật đó, có người đáng khinh cũng có người đáng ngưỡng mộ, mọi thứ đan xen, tạo nên 1 thế giới vô cùng chân thật, nhân tính đổi thay là chuyện thường tình. Very good 

Cảnh đánh nhau: Tại sao lại dành riêng 1 mục để nói về cái này? VÌ NÓ CHIẾN

Tác giả viết cảnh đánh nhau cực kỳ máu lửa! Cực kỳ chiến! Đọc mà máu sôi sùng sục, nổi da gà da vịt hết cả lên, văn phong mạch lạc, so sánh rất tốt nên đọc cũng lưu sướng. Quan trọng là cách tác giả khiến độc giả hít thở không thông khi đọc đến cảnh đánh nhau, đù má thụ như chiến thần giáng thế vậy! Không ngừng tung hoành ở các hoàn cảnh khắc nghiệt trung sinh ra kỳ tích, Thẩm Di chính xác là trời sinh võ giả, là người cầm đao, đánh lên một cái, phong hoa tuyệt đại, bất khả chiến bại, không gì có thể địch.

Nói chứ... tạm không tính đến char dev hay tuyến tình cảm gì, nếu chấm mỗi cảnh đánh nhau mình sẵn sàng cho bộ này 10/10 ngay và luôn, viết quá xuất sắc, đọc một cái ngất ngây!

Điểm trừ của truyện này thì xin lỗi, nếu theo gu mình thì mình chưa tìm ra, pháo hôi giai đoạn trước lắc lư cũng dữ nhưng vả mặt đều đều, vả còn khá sảng, bạn thụ đúng kiểu nợ máu phải trả bằng máu. Văn phong tốt; Cảnh đánh nhau chiến hết nấc; Char dev duyệt, mọi người đều có nét tính cách riêng; Tuyến tình cảm chậm nhiệt nhưng tuyến sự nghiệp được viết chắc tay nên đọc không bị chán; Bối cảnh rộng lớn và chi tiết; Bầu không khí thoải mái, sảng văn nên đọc cũng hài hài, không bị căng; Phục bút chôn nhiều, còn nhiều tình tiết chưa khai thác, boss vẫn còn khá bí ẩn vì truyện chưa hoàn, nếu giữ phong độ thì truyện sẽ khá là dài đây (xấp xỉ 500c?) mong không bị đầu voi đuôi chuột, không là tát thẳng vào mấy lời khen có cánh của mình ở trên :v

Một bộ đam mỹ được tung hô dát vàng hết mình tui chưa chắc sẽ đọc, nhưng chỉ cần nhìn vô một câu "cảnh đánh nhau viết quá xuất sắc" là tui k còn do dự gì nữa  vừa mê battle shounen vừa mê bia đia chỉ mong có vậy

visibility13.7K star53 15

add
add