Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.
Review

Đề cử

Tác giả: Diệp Ức Lạc

Thể loại: Đam mỹ, chủ công, xuyên thư, tu chân, thăng cấp lưu, sảng văn, song khiết,...

Tình trạng truyện: Chưa hoàn

Chương mới nhất: 521

Công: Sở Diệp đang xem tiểu thuyết khi ngoài ý muốn xuyên qua đến một cái hồn sủng sư thế giới. Xuyên qua lúc sau, Sở Diệp phát hiện chính mình thành tiểu thuyết bên trong, một cái bé nhỏ không đáng kể pháo hôi. Vì để trách bị pháo hôi như nguyên chủ trong cốt truyện Sở Diệp quyết định bảo trọng sinh mệnh rời xa nam nữ chủ, đồng thời cũng cứu nguyên vai ác là thụ chính Lâm Sơ Văn nắm tay thụ rời xa tra nguyên nam chính.

Tính cách: Phúc hắc ngầm [thích gải heo ăn hổ], ôn nhu ấm áp

Lôi: Đặc tính người hiện đại hơi hữu hình "lười và hơi hiền" (sở dĩ tui nói Công 9 lười là vì công 9 cứ để nguyên nữ 9 một quả trà xanh bạch liên hoa lượn lờ trước mắt hoài mà không chịu giải quyết dứt điểm cho đến khi bà này tự tìm đường chết, chỉ vì ông ấy cho rằng bà nội này được thiên đạo bảo kê. Tình tiết này của truyện khiến tui hơi khó chịu vì nó không “sảng văn” một tý nào!!! Mà t đọc đi đọc lại vẫn thấy nguyên do là do ổng lười Mn ạ).

Chức nghiệp: Hồn sủng sư, trận pháp sư [bàn tay vàng: Không gian, cốt truyện hướng, thụ...]

Thụ: Lâm sơ Văn Nguyên vai ác, ở nguyên thế giới là mê đệ của nguyên nam 9, sau khi được công 9 cứu thì có được tình yêu từ hai phía.

Tính cách: Điềm đạm, ôn nhu, bé thụ này quyết đoán hơn công rất nhiều

Chức nghiệp: Hồn sủng sư, đan sư [bàn tay vàng: công]

Truyện tu tiên chủ công của đại đại dù motip khá giống nhau nhưng chưa bao giờ làm tui thất vọng từ khi chuyển hình viết chủ công, biết là motip truyện của bả truyện nào cũng y hệt nhưng đọc cứ bị bánh cuốn ấy Mn

Ưu Điểm: của truyện này là Công 9 hk có tý đại nam tử chủ nghĩa nào hết, thậm chí ăn cơm mềm, ăn rất vui vẻ. Trong các cuốn khác trước đó tác giả Diệp Ức Lạc luôn dành sự ưu ái cho Công 9 (công luôn cường hơn thụ, công là người bảo vệ thụ, thậm chí là thụ có hơi lệ thuộc vào công lun điển hình là cuốn “Xuyên qua chi khí tử hoành hành”). Ở cuốn này thì tác giả đã công bằng rất nhiều khi đất diễn của công và thụ như nhau. Tui thấy được đặc tính hổ sủng hiện lên rất rõ trong cuốn tu chân này của tác giả, mặt dù truyện của DUL “tuyến tình cảm ít được khắc họa rõ ràng”.

Nhược điểm: Vì này là truyện chủ công nên vô tình ưu điểm ở trên đã góp một phần vào việc làm lu mờ hình tượng nhân vật công 9 “Sở Diệp”, tui hi vọng là trong nhưng chương mới sắp tới sóng gió to một tý để công chính có thể ra tay chiến đấu. Tác giả cũng có chỗ để đánh bậc lên hình ảnh của công 9, vì theo tui – qua nhiều cuốn tu chân, trận pháp sư lực chiến rất mạnh. Nhưng mà hơi tiếc cái là mấy con pet vs cốt truyện hơi hướng êm đềm quá nên công 9 của chúng ta bị mây mờ che mất tiêu T.T / Và cuối cùng là về khoảng logic thì DUL hơi yếu, nên bạn nào có thể bỏ qua điểm này để đọc truyện giải trí thì hẳn nên nhảy nha!!!

Đề cử cho các bằng hữu yêu thích thể loại đam mỹ tu chân nhá, truyện của Diệp Ứu Lạc càng về sau càng hấp dẫn Mn ạ. Tui thấy cuốn này tác giả rất có đầu tư, càng chuyển map càng bánh cuốn ấy!!!

Hoan nghênh nhảy hố, hoan nghênh nhảy hố 

620 chương, cuối cùng đã hoàn.

Truyện thăng cấp đánh quái điển hình, nên trong 620 chương này thật ra nhiều nội dung cứ bị lặp lại, cốt yếu là đổi vai phản diện và level của...dàn nhân vật chính. Nên cảm giác là ngưng ở chương 300 với chương 600 cũng không khác nhau là mấy 🥲. Tính cách nhân vật từ ban đầu thế nào thì kết thúc cũng vậy, không có nhiều sự tả về quá trưởng thành trong tư tưởng. 

Điểm cộng là dàn pet đánh yêu, có sảng, có vả mặt, có xây dựng cơ bản, vì dài quá nên cảm giác cái gì cũng gom vào 1 ít.

Điểm trừ là cảm tưởng tác giả ít nhiều bị lost khi triển khai cốt truyện quá lớn, nhiều nhân vật ở những thế giới từng đóng vai trò quan trọng đến cuối cũng không được nhắc lại. Hoàn toàn biến mất.

Tóm lại, nếu có thời gian thì đọc cũng giải trí và không hề cần dùng não nha.

 

Phục các bạn đọc full dc truyện. Nhất là truyện của dul, mình chưa bao giờ full nổi

Bạn ơi, công thụ đến với nhau từ chương mấy vậy ạ? Không phải là chương cuối chứ???!(◎_◎;)

Trời ơi chắc chục chương đầu là ghép đôi xong cmnr nha 😂 nếu lăn tăn về chuyện này thì yên tâm

Drop ở chương 57.

Cứ tưởng rằng cái tên Diệp Ức Lạc liền đồng nghĩa với chất lượng, nhưng bộ này cảm giác như Diệp Ức Lạc tự tạp chiêu bài.

Những truyện tu tiên sảng văn khác có những gì: tâm pháp công pháp, pháp khí đan dược, tầm bảo đoạt bảo, chiến đấu thăng cấp... thì truyện này hoàn! toàn! không! có! 🤦‍♀️

Thay vào đó, bối cảnh của truyện này là thế giới Hồn Sủng Sư. Vậy Hồn Sủng Sư là gì? Nói tóm gọn chính là tu sĩ khế ước hồn thú, sau đó dựa vào bồi dưỡng hồn thú nâng cao "thực lực". Cấp bậc của Hồn Sủng Sư tính theo cấp bậc của hồn thú. Bản thân Hồn Sủng Sư không tu luyện công pháp, không tham dự chiến đấu, tất tần tật đều dựa vào hồn thú. Tu luyện là hồn thú tu luyện, thăng cấp là hồn thú thăng cấp, đánh nhau cũng là hồn thú đánh. Vai trò duy nhất của Hồn Sủng Sư là cung cấp thức ăn cho hồn thú.

Bởi vậy nên t đọc đến chương 57, rút ra kết luận như sau:

Cái gọi là Hồn Sủng Sư chính là nhân viên chăn nuôi thú cưng.

Cái gọi là tìm kiếm tài nguyên chính là tìm kiếm thức ăn cao cấp cho thú cưng.

Cái gọi là cấp bậc thực lực chính là so sánh xem thú cưng nhà ai thuần chủng hơn, lông mượt hơn, uy phong hơn, đánh nhau giỏi hơn.

Cái gọi là chiến đấu chính là hai bên thú cưng đánh nhau, chủ nhân đứng nhìn, giống như đấu gà chọi vậy á.

Nói tóm lại, đây không phải truyện tu tiên thăng cấp, đây là truyện chủng điền chăn nuôi nông nghiệp. Tuy rằng chủng loại vật nuôi, thú cưng, gia súc gia cầm đa dạng chút, các loại thức ăn kỳ quái chút, nhưng chủng điền chính là chủng điền 🤦‍♀️  Thụ mang tiếng là Dược Tề Sư, nhưng trên thực tế chính là nhân viên sản xuất thức ăn chăn nuôi. Công mang tiếng là tu sĩ, nhưng cả ngày chỉ xoay quanh nuôi ong và bán mật ong, ngoài ra chả làm gì hết.

Không biết phần sau có khác hay không, nhưng t đọc gần 60 chương đã hết kiên nhẫn, nên drop. Ai thích chủng điền có thể đọc thử, coi như thay đổi khẩu vị. Ai thích truyện tu tiên tràn đầy nhiệt huyết tìm kiếm tài nguyên chinh phục phó bản thì chịu khó tìm truyện khác đọc hen 🤦‍♀️ 

Cảm giác giống thể loại ngự thú, thể loại này đang khá hot bên Trung á.

Bạn ơi có thể giới thiệu cho t vài bộ ngự thú đc ko bạn

Sao nghe giống pokemon vậy? Dù nghe có vẻ chẳng so sánh được với pokemon

Tui theo Diệp đại năm nay cũng phải ngót ngét 8 năm rồi và thật sự đây là truyện duy nhất tui ko đọc được, không cảm được, cảm giác như người khác viết, hixx

Đọc chưa được 10% truyện mà lên đây review như đúng rồi. Mệt thật sự. Mấy cái yêu cầu ở trên của bác ở phía sau truyện đều có hết, khi mà main phi thăng vào thế giới rộng lớn hơn, có nhiều chủng tộc và hệ thống tu luyện khác nhau.

 

Chứ mới chương 5x thì chỉ như mới bắt đầu thôi. Việc ngự thú thì cũng như việc nuôi chó nuôi mèo thôi. Phải cho ăn cho uống, rồi huấn luyện các kiểu. Rồi lúc đánh nhau chẳng lẽ để con người chạy ra cho nhau chà đạp, còn pet thì ngồi nhìn. Với lại, pet tiến hóa thì sẽ đưa lại cho hồn sủng sư 1 bộ phận năng lực, càng về sau thì hồn sủng sư mới đánh ngang và vượt qua pet thôi. Lúc này là lúc độ lôi kiếp thi thăng rồi.

 

À nhắc lại lần nữa, muốn review thì đọc hẳng 50% truyện hoặc đọc ngang truyện thì hẳng review. Đọc chưa xong nổi cái mở bài của người ta mà đã vội phán truyện tệ là dở rồi.

Với lại bác muốn mở đầu hay thì nên tìm đọc những bộ mì ăn liền. Rất nhanh rất hay rất mạnh nhưng chỉ tới 300c là tuột dây xích, phù hợp với all yêu cầu của bác. 

Đọc đến 620 ngớ người vì hết, tưởng phải mấy ngàn chương.

🤣 ôi đọc vèo vèo luôn. Thích truyện sảng văn của Diệp Ức Lạc, dài mà hấp dẫn 

Bộ này với bộ Nam phối cùng tác giả là 2 truyện dài sảng đọc được hết từ đầu đến cuối. Bên nam phối thì còn motip trùng lặp, bộ này thì tác giả liên tục thay đổi motip xem rất cuốn. 🤔 mà tác giả chú tâm vào con đường sự nghiệp nam chính nên không nhiều vả mặt, chỉ có nhân vật phụ tự vả thui. Cách viết của tác giả cũng rất thu hút, ngắn gọn vào chủ đề nên không bị ngán và bùn ngủ.

Tính các các bạn thú rất dễ thương, cự cãi với nam chính nên truyện cũng hài nữa :))))) cười điên với hành trình gom tiền bằng nghề lừa đảo dù mạnh vl. Làm hồn sủng nhưng phải trang bị kỹ năng marketing 🤣🤣🤣

🤣 tui đọc liên tục không dứt nổi lun, hay hay hay

Đánh giá: 3/5

Truyện khá hay, cơ mà truyện tu tiên nhưng có cảm giác giống chủng điền quá. Truyện ít vả mặt, cũng ít tình tiết sảng, nhân vật chính đa phần toàn tránh các xung đột rồi im im nhặt của hời không à. Tính cách công khúc đầu khá ok, tập trung mục tiêu không màng danh lợi, cũng có ý chí tiến tới, khúc sau tự dưng lại ooc thế nào ấy, hoang phí lại cứ "yếu yếu" thế nào. Tính ra truyện như cuộc sống hàng ngày của đôi vợ chồng "già" ấy, khá là đáng tiếc cho 1 cốt truyện khá hay mà không được triển khai hết. Mình nghĩ truyện không phù hợp với các bác muốn đọc tu tiên đâu.

À thêm 1 điều nữa.  Truyện này cái tính cách nó cứ thế nào ấy mọi người ơi. Hay là tại mình nhạy cảm quá nhỉ!? Mấy lần như này rồi! Kiểu toàn là công nhờ bàn tay vàng mà tìm được pháp bảo thì theo lẽ dĩ nhiên thì công sẽ được sử dụng trước, tác giả lại cứ thích viết kiểu công cảm thấy cảm động vì thụ đồng ý để cho công xài trước, thụ thì ra vẻ cô đơn buồn các kiểu... Mình đọc truyện tu tiên trước giờ toàn là công ai nhiều nhất thì hưởng nhiều, phải kẹt lắm (vd: sinh tử,.,) thì mới nhường,... Tác giả cứ làm quá đọc khó chịu í.

Mà đọc tới đây, mấy tình tiết nhỏ nhỏ mà thừa thãi đó làm mình cứ thấy công có tiềm chất "trung khuyển", còn thụ thì có vẻ "trà xanh" quá má 😂

Công với thụ luôn đi chung với nhau, rất ít khi tách ra. Còn việc làm nhiều ăn nhiều làm ít ăn ít thì chắc bác nghĩ sai rồi. Đã 2 người coi như là 1 thể thì việc ai sử dụng đều như nhau. Ai dùng thì cũng như nhau. Với lại hình như bác quên 1 chi tiết được nhắc đi nhắc lại "công thích ăn cơm mềm". Nên việc công đoạt được tài nguyên rồi giao cho thụ là chuyện hết sức bình thường, nếu không thì cứ cho là công "trả tiền cơm" đi. 

 

Còn về tính cách, công thì hiền đúng với câu nói "người không phạm ta ta không phạm người", không bao giờ chủ động đi chọc ai, thích trạch ở nhà nên cũng không chọc ai. Với tính cách như thế này mà đòi vẽ ra 1 bộ truyện đầy nhiệt huyết là điều không thể. Nên ta thấy tác giả viết như thế này là tốt rồi, không phải ai ở hiện đại xuyên qua tu chân giới đều phải đỉnh thiên lập địa, làm mưa làm gió đâu. Cũng vì cái tính cách này mà truyện dừng nhanh thật sự, khi mà công và thụ có thể sống tự do, không ai có thể đe dọa được 2 người thì truyện kết luôn. 

Mới phi thăng có 1 lần mà kết rồi thì ngắn thật sự.

À khẩu vị của mình nó thế đấy. Mình đọc thấy không thích cách tác giả làm quá vụ nhường tài nguyên, nếu nhường 1 cách bình thường "khẳng khái" coi nó lại sảng hơn. Mình đang nói khúc đầu khi mà 2 người chưa xác định quan hệ mới ở giai đoạn thả thính ấy

Ừm m cũng đồng ý vụ tính cách, cơ mà đây là đang review mà nên m viết ra cho mọi người ai thích truyện hành động có cái cân nhắc và biết nên chờ mong gì trước khi đọc thôi. 

Bạn có truyện nào mà hai nvc tu tiên đi chung với nhau như vầy ko? Ngôn tình cũng đc, cầu truyện

@yến-nè8: Bạn đọc Vai chính luôn muốn cướp đi cơ duyên của ta thử nha. Truyện này mình ghiền công thụ quá trời.

@tamykc: vai chính khốn muốn cướp cơ duyên của ta, nv thụ và công tình cảm sâu đậm ko bn

@yến-nè8: mình spoil 1 tí, công lúc đầu không có tình cảm gì đặc biệt với thụ, thụ chủ động theo đuổi. Về sau thì kiểu 2 người làm gì cũng nghĩ cho nhau rồi chờ nhau á.

Truyện này có chút giống với Đấu La Đại Lục ở chỗ hệ thống tu luyện là hồn thú, kiến nghị mọi người xem phim trước nếu muốn không thấy bở ngỡ vì mắm thể loại hồn thú này. Phim cũng khá ok á. :3

Thôi chết, lạc đề luôn rồi. =]]]]]]

Đây là một thể loại mới của Diệp Ức Lạc, nếu xem không quen dễ thất vọng lắm vì tác giả này chuyên viết về Tu Tiên hơn nhưng nếu xem nhiều truyện của tác giả này thì sẽ thấy có vài bộ cũng không phải là tu tiên, cũng cùng loại đánh quái, thi đấu thăng cấp như thế này.

Mình hiện tại mới đọc 30 chương thôi nên review tới đây, nào đọc tới đâu có muốn review thêm thì mình sẽ điền thêm ở dưới nha. 


Hiện tại mình đang đọc tới chương 175,

Có khá nhiều chương bị ngắt đôi hay sao ấy, mình thấy có nhiều đoạn nhảy như một chú kangaroo luôn. Nhiều khúc đọc sắp đến đoạn hay thì lại nhảy, có khúc đọc không hiểu ấy.

Nhưng kiểu, tính mình là mình thích tác giả nào rồi thì mình dễ chịu hơn nhiều nên vẫn sẽ đọc tiếp, còn mọi người thì mình không ép. =]]]

Đã đọc xong.

Truyện rất hay, Diệp Ức Lạc vẫn mãi là Diệp Ức Lạc.

Phần sau tiến trình hơi nhanh nhưng nói chung cũng khá ổn nha.

Cảm ơn mọi người đã xem review của mình nhiều.

"Xuyên thư chi nghịch sửa nhân sinh" của tác giả Diệp Ức Lạc.

Chuyện của Diệp đại lúc nào cũng dài và cuốn hết nên mình đọc cảm thấy rất thích. Lần này Diệp đại vẫn viết theo lối chủ công nhưng thụ có số lần lên sàn bằng công có khi còn hơn nữa. Thụ có tài luyện dược rất xuất chúng, sau lại có thể luyện đan nữa nên trông có vẻ thụ nổi bật hơn công. Còn công thì có Hồn sủng bá và tài kinh doanh, lại còn có tài về trận pháp nữa, khi lần đầu đọc tôi cứ ngỡ là công sẽ khá nổi bật về năng lực và nghĩ rằng những review trước đó cũng không đúng lắm khi nói về công nhưng mà mình đã sai đáng lẽ công đã rất xuất chúng, nhưng mà anh công lười luyện tập đề cao năng lực :< Lúc nào cũng là kiểu giặc tới thì đánh, nước dâng nâng nền thôi.

Truyện mô tả tuyến tình cảm khá nhạt nhòa, ban đầu còn miêu tả nhưng đến khi hai người đã đến với nhau thì tác giả nhắc rất ít và hầu như không có miêu tả gì thêm về tuyến tình cảm của hai người. 

Từ lúc lên thượng giới trở đi so với những tình tiết trước đó thì có vài chỗ giống nhau như luyện dược, đan rồi ủ rượu, bán linh thảo, tiến vào bí cảnh, tu luyện,... chung quy thì vẫn có khác những vẫn rất là bánh cuốn luôn :> (Theo cách nhìn của mình là vậy). Nói chung đọc giải trí khá ok, truyện theo kiểu phiêu lưu là chính, tình cảm là phụ nên hầu hết là kể về trải nghiệm của công và thụ. Có những tình tiết sẽ khá chán do chỉ kể về sinh hoạt của công thụ nhưng những tình tiết sau kiểu đào vong thì sẽ rất cuốn nên dù có vài lần muốn drop nhưng sau khi cố gắng đọc thì mình cảm thấy rất thỏa mãn, cảm thấy may mắn vì đã không drop truyện.

Review chỉ là để tham khảo thôi, còn truyện có hay không thì vẫn tùy vào gu của mỗi người nên theo mình tốt nhất vẫn là nên tự trải nghiệm.

 

Đề cử bộ đam mỹ chủ công mới nhất của Diệp đại thần 

Thể loại: huyền huyễn tu chân dị giới + cá mặn công + mỹ nhân thụ

Nếu các bộ chủ công khác, Diệp đại thần cho công học bá max ngầu lòi gánh team thì bộ này tác giả đổi nhân thiết khi chia đều vai trò của công và thụ hơn. Rõ ràng công có linh hồn lực mạnh hơn thụ nên nếu công luyện dược tề/ luyện đan chắc chắc tốt hơn thụ. Nhưng vì nhân thiết công cá mặn chỉ muốn sống bình yên vui thú điền viên nên khi thụ là dược tề sư thì ảnh tạo điều kiện cho thụ tập trung luyện dược chứ ko có đụng vô mảng này. 

Nếu các bộ khác có tháp linh hay linh hỏa bán manh thì bộ này tác giả trực tiếp xây dựng thế giới hồn sủng. Hồn sủng sư khế ước yêu thú và thăng cấp cho yêu thú. Yêu thú thăng cấp bậc thì chủ nhân cũng thăng cấp theo. Tưởng tượng giống Pokemon - Bảo bối thần kỳ ghê  Chắc do bối cảnh lo thăng cấp hồn sủng nên thành ra ko ai tập trung tu luyện cho bản thân hết á. Nên mấy skill khác như vẽ bùa, minh văn, trận pháp...đều bị công thụ bỏ qua hết nên thiếu đất diễn phần này, làm cho khoảng 200 chương đầu truyện lúc hồn sủng còn yếu nên gặp đối thủ cứ phải trốn chứ ko dám chính diện xung đột huhu. Phải chi có mấy lá bùa chú là thảy bùm bùm cho chết hết luôn kkkk (Tự dưng thấy nhớ Mộ Thần ghê huhu, max ngầu lòi học bá, có thù tất báo độc miệng vô cùng ).

Công muốn cá mặn nhưng hiện thực ko cho phép công cá mặn, công khổ tâm quá ~ 

Sở Diệp cười gượng một chút, nói: “Ai nha, làm ngươi xem thấu a! Ta vốn dĩ liền không phải cái gì có đại theo đuổi người, chỉ nghĩ quá làm làm ruộng, dưỡng dưỡng Hồn Sủng nhật tử, đáng tiếc, hiện thực tổng buộc ta về phía trước, ta cũng thực bất đắc dĩ a.”

“Hiện thực đem ngươi bức thành tổ cảnh cường giả, thật là quá tàn khốc.” Lâm Sơ Văn nửa nói giỡn nói.

Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Ta chỉ nghĩ loại cái điền mà thôi, quá quá nhàn nhã sinh hoạt mà thôi, trở thành tổ cảnh, mới có thể an an tĩnh tĩnh làm ruộng, thật là vất vả a!”

Lâm Sơ Văn: “……”

Vì đây là thế giới Hồn sủng sư nên đất diễn sẽ dành cho các hồn sủng của công và thụ. "Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười" Mà đúng là có hơn 10 thú sủng, mỗi con thú sủng có 1 đặc điểm và tính cách khác nhau nên thú vị và hài hước lắm. Có em ngạo kiều, có em ngoan ngoãn, có em bá đạo, có em làm nũng hahaha... Nhưng tóm lại là các em đều có chung 1 đặc điểm là biết chăm chỉ kiếm tiền về nuôi gia đình. Sau đây là một vài trích đoạn về các hồn sủng trong truyện 

Khi triệu hoán hồn sủng đối địch: 

Tiểu Bạch nhìn Sở Diệp vài lần, nói: “Lão đại, tìm chúng ta tới làm gì a!”

Sở Diệp cười cười, nói: “Ngươi nhìn không ra tới sao? Tự nhiên là kéo bè kéo lũ đánh nhau.”

Tiểu Bạch vui sướng nói: “Tấm tắc, làm ngươi ngày thường chỉ biết ăn cơm mềm, gặp được chiến đấu xương cốt liền mềm, còn muốn Tiểu Bạch đại nhân tới cứu tràng.”

Sở Diệp mắt trợn trắng, nói: “Này như thế nào có thể trách ta đâu? Này không phải bọn họ người nhiều sao, nếu là đơn đả độc đấu, liền không cần kêu ngươi đã đến rồi.”

“Thôi, kéo bè kéo lũ đánh nhau hảo a! Ta thích nhất kéo bè kéo lũ đánh nhau, đánh liền đánh đi.” Tiểu Bạch nói.

Sở Diệp cười cười, nói: “Ta cũng thích nhất kéo bè kéo lũ đánh nhau, bất quá, ta thích nhất chúng ta bên này một đám, đánh đối phương một cái, đảo lại, liền không thú vị.”

Khi Long đa cấp "dụ dỗ" aka lôi kéo Hủy diệt Phượng Hoàng vào cùng team với mình:

Hắc vũ phượng hoàng phe phẩy cánh, tràn đầy ghét bỏ nói: “Long tộc khó gặp Thời Gian Long, cư nhiên đắm mình trụy lạc làm người Hồn Sủng, Long tộc đã biết, không biết là cái cái gì phản ứng.”

Truy Phong không để bụng rung đùi đắc ý nói: “Cái gì phản ứng, ta cũng không biết cái gì phản ứng.”

“Ngươi rốt cuộc vì cái gì làm người Hồn Sủng a!” Mặc Linh ghét bỏ nói.

“Ngươi cái tạp mao điểu biết cái gì a! Làm Hồn Sủng liền có thể ăn cơm mềm, ăn cơm mềm nhất thời sảng, vẫn luôn ăn cơm mềm vẫn luôn sảng.”

Hắc vũ phượng hoàng tràn đầy vô ngữ nhìn Thời Gian Long, nói: “Ngươi ăn cơm mềm, cư nhiên còn đắc ý thượng.”

“Ngươi không ăn qua cơm mềm, như thế nào biết cơm mềm hương không hương?” Thời Gian Long nói.

Mặc Linh mắng: “Vô sỉ đến cực điểm, Long tộc trưởng lão nếu là biết, sợ là sắp tức chết rồi.”

Truy Phong nhìn hắc vũ phượng hoàng, rầu rĩ nói: “Trưởng lão long tộc? Quản những cái đó cổ hủ lão gia hỏa làm gì? Long tộc vinh quang lại không thể đương cơm ăn, ngươi nhật tử không hảo quá đi, Phượng tộc cũng không bắt ngươi đương người một nhà, tộc khác cũng không thích ngươi, muốn hay không Truy Phong đại nhân cho ngươi chỉ điều minh lộ a!”

“Minh lộ? Cái gì minh lộ?” Hắc vũ phượng hoàng thuận miệng hỏi.

Truy Phong ở không trung bên trong xoay quanh, dương dương tự đắc nói: “Ngươi có thể cùng nhà ta ký chủ khế ước a! Ngươi thần hồn có tổn hại, một khi thương thế phát tác, sẽ đau đầu dục nứt, sống không bằng chết, Hồn Sủng Sư Hồn Thất có thể ôn dưỡng thần hồn, ngươi nếu cùng nhà ta tổ tiên đạt thành khế ước, liền có hy vọng chữa khỏi thần hồn bị thương, có thể hay không đạt tới tổ cảnh mặt khác nói, ít nhất không cần chịu thần hồn phản phệ chi khổ.”

Hắc vũ phượng hoàng tức khắc nổi trận lôi đình, “Ngươi ở nói hươu nói vượn chút cái gì, chính ngươi sa đọa làm người Hồn Sủng, còn tưởng gạt ta đi làm người Hồn Sủng.”

Truy Phong có chút khó chịu nói: “Ta là cho ngươi chỉ điều minh lộ, ngươi sao như thế không biết người tốt tâm, làm Hồn Sủng có cái gì không tốt, có thể ăn không uống không, nhà ta ký chủ có thể khế ước lôi thú, nếu là ký kết khế ước, chính là người một nhà, độ kiếp thời điểm, có thể hỗ trợ, ngươi có thương tích trong người, không chừng khi nào đã kêu tam chín lôi kiếp cấp đánh chết, nếu là có tiểu lôi hỗ trợ, độ kiếp đã có thể nhẹ nhàng nhiều.”

Hắc vũ phượng hoàng nhìn Truy Phong, nói: “Ngươi không cần nói cho ta, ngươi lôi kiếp là lôi thú giúp ngươi cùng nhau vượt qua.”

Truy Phong nhấp nháy nhấp nháy đôi mắt, nói: “Đúng thì thế nào?”

“Đường đường Long tộc, cư nhiên muốn dựa lôi thú vượt qua lôi kiếp! Ngươi thật là mất hết Long tộc mặt.” Hắc vũ phượng hoàng tràn đầy ghét bỏ nói.

Truy Phong đúng lý hợp tình nói: “Ngươi biết cái gì, ta chính là trân quý Thời Gian Long, nếu như bị đánh chết, kia rất đáng tiếc a! Đều là nhà mình huynh đệ, tiểu lôi giúp một chút có cái gì cùng lắm thì, tiểu lôi có năng lực này, không cần bạch không cần.”

“Vớ vẩn, ta mới sẽ không giống ngươi giống nhau, cho chính mình tìm cái ký chủ, nơi chốn bị quản chế với người.” Hắc vũ phượng hoàng hung tợn nói.

Thời Gian Long có chút khó chịu, nói: “Ngươi thật là luẩn quẩn trong lòng a! Tìm cái phiếu cơm có cái gì không tốt, cho ngươi cơ hội là xem khởi ngươi, ngươi cho rằng nhà ta ký chủ là cái gì yêu thú đều xem thượng sao?”

Truy Phong hướng dẫn từng bước nói: “Chúng ta bên này có thiên vận quạ hỗ trợ cầu nguyện, có Truy Phong đại nhân ta hỗ trợ ngộ đạo, có lôi thú hỗ trợ độ kiếp, còn có Tiểu Bạch, có thể mang theo khắp nơi ngắm cảnh, chỗ tốt có rất nhiều, ngươi hiểu hay không a……” Ký chủ chính là có linh tuyền nơi tay, đi linh tuyền bên trong tắm một cái, tẩy tinh phạt tủy, tinh thần gấp trăm lần.”

Khi các hồn sủng hợp tác kiếm tiền: 

(Truy Phong xác thật có phụ trợ tu sĩ ngộ đạo chi hiệu, hơn nữa hắc quạ đen nếu là tâm tình hảo, sẽ đưa vài phần khí vận, cho nên, ngộ đạo tháp ngộ đạo hiệu quả là thập phần không tồi)

“Vài vị tu sĩ, ta xem các ngươi rất có tiềm lực a! Tiến vào ngộ đạo tháp chuyển vừa chuyển, trong khoảnh khắc thoát thai hoán cốt, tu vi đại tiến.”

“Nga, vị này hiệp sĩ, ngươi rất có hùng tâm tráng chí a! Muốn thu phục bổn tháp sao? Không thành vấn đề, chỉ cần một ngàn vạn linh thạch, khiến cho ngươi nếm thử một chút, muốn hay không thử xem xem a! Một ngàn vạn linh thạch, ngươi mua không được có hại, một ngàn vạn linh thạch, ngươi mua không được mắc mưu, tiểu đầu nhập, đại hồi báo, bác một bác, tạo hóa biến sinh tử, từ đây đi lên đỉnh cao nhân sinh.”

“Vị này tu sĩ, ngươi không khỏi quá không có cốt khí, bổn linh tháp là dễ dàng như vậy thu phục sao? Những cái đó ngu xuẩn, bởi vì thu phục không được bổn tọa, liền bịa đặt nói bổn linh tháp thu phục không được, bổn linh tháp chỉ là đang đợi chờ người có duyên.”

“Vị này người có duyên, ngươi còn ở vì tu vi vô pháp tiến thêm mà buồn rầu sao? Ngươi còn ở vì người trong lòng bị đoạt mà thương tâm sao? Ngươi còn ở vì trưởng bối hận sắt không thành thép mà ảm đạm sao? Tiến vào ngộ đạo tháp chuyển một vòng, trong khoảnh khắc, thoát thai hoán cốt, đi lên đỉnh cao nhân sinh.”...

Mỗi hồn sủng đều có quá khứ với câu chuyện thương tâm khác nhau. Phải nói bộ này Diệp đại thần viết theo hướng điền văn + chữa khỏi nên mạch truyện chậm rãi, từ từ. Và nếu các truyện khác có thêm cp của anh em công hay họ hàng thụ kề vai sát cánh chiến đấu cùng công thụ thì truyện này 2 bên đều là cực phẩm, chỉ có mỗi công và thụ cùng với hồn sủng chiến đấu thôi, nên hơi ít chuyện để hóng ~

review hơi dài mong các tình yêu ko ngán nè ^^ 

( Chắc là ) Đọc ok

Cảm xúc của mình với DUL rất là hoang mang, DUL viết truyện đa số là thể loại mình thích, cách xây dựng thế giới cũng rất ổn....NHƯNG mình chịu không nổi cách hành văn của tg, đã viết chục bộ rồi nhưng hành văn cứ như đang coi phim sitcom ấy, cứ được vài dòng lại chuyển cảnh, chuyển liên tục, có nhưng chương mà chuyển 3 4 lần, chỉ có 1 số ít chương là không chuyển, đọc mà đau cả đầu 

An ủi tí là bộ này vẫn đỡ hơn những bộ trước là cách diễn tả tốt hơn tí, không có kiểu đọc như đọc tóm tắt, nhưng nói thiệt là bộ này chất lượng của boss và pháo hôi kém quá, vài ba chương là xong, boss mà k có tí chất lượng gì hết, dù biết là sảng văn nhưng pháo hôi và boss kiểu fast food kiểu này cũng chán thiệt 

Nói chung thì bộ này ( chắc là ) đọc ok, vì trước giờ mình và DUL k hạp nhau lắm nên lết được hơn 300c xong nhảy lia lịa thì chắc vẫn hợp nhiều ng 

 

1/. Truyện rất dài, 1x1, không ngược,  HE

2/. Nam chính xuyên thành 1 nhân vật phụ trong truyện sau đó sửa đổi kết cục ( phải chết) của mình và nhân vật thụ chính. 

3/. Truyện giống như tu chân nhưng theo 1 hệ thống khác, có thăng cấp, có lôi kiếp...nhân vật từ thế giới nhỏ đi lên nên phân cấp tu hành cũng khác nhau. 

4/. Nhân vật là hồn sủng sư nên có thể khế ước với động/thực vật. Mình thích ý tưởng Hồn sủng sư nhất trong truyện. 

5/. Truyện theo kiểu sảng, thăng cấp nên xem thoải mái. 

 

Chiều dài BelAmy nhưng cầm kịch bản của Men.com - right in front of my salad.

Tuần này ốm vcd ốm nên cuối cùng cũng đọc xong, một phần vì trạng thái bình thường mình không đọc được truyện của Diệp Ức Lạc =))) Phải ler ter mer thì mới thẩm được, well .... chỉ khen không chê, hứa.

Tài tình nhất chưa lần nào DUL thôi làm mình ngạc nhiên về khả năng viết tình cảm giữa 2 nhân vật chính, thề, chưa 1 lần nào không ngạc nhiên. Nếu Xuyên việt chi pháo hôi nam phụ thể hiện kỹ nghệ thượng thừa, buff pay màu tình yêu, khiến 1 couple bình thường thành fan hâm mộ ước vọng idol thì tại đây DUL phô bày thành quả của sự giao thoa với nghệ thuật trang điểm điển hình là no makeup makeup khi viết tình yêu như không viết tình yêu. Sự " matte " trong mối quan hệ hay cách tương tác với nhau có thể sánh ngang với Paddy O'Brian những ngày mới vào nghề, chiều dài kéo lại kỹ năng không chỉ đúng trong ngành công nghiệp phim ảnh.

Tình tiết truyện hùng vĩ như thác đổ vì lượng nước này hiếm có tác giả nào bơm lại DUL, đây là world class, ai đủ tuổi sánh vai?? Thán phục tác giả khi kết hợp thành công trí tuệ nhân tạo trong văn học, ngôn từ được mô phỏng tinh vi của máy tính cho ra những vòng lặp thời gian liên tục tạo tính liên kết chặt chẽ, chương 1 và chương 620 không hề khác nhau nhiều. Và chúng ta cũng thấy sự tương đồng về nhân vật, tình huống giữa các tác phẩm đến mức không cần phải ký tên mình cũng nhận diện được thương hiệu. Các nhà máy chế biến hẳn sẽ ghen tị điên lên với khả năng đồng nhất chất lượng gần như tuyệt đối này. Đâu là nghệ thuật và khoa học, đây là nghệ thuật và khoa học.

Thiết lập truyện mới lạ với gen Z khi liên tưởng đến Pokemon. Các trận chiến vô cùng thú vị và quyết liệt, được đầu tư mô tả công phu giống như trận champion Dande PK Diantha gây bão cộng đồng fan hâm mộ vừa qua. Đọc rất mãn nhãn và hồi hộp. Có vẻ sợ nhịp điệu truyện quá phập phồng ảnh hưởng đến sức khoẻ tim mạch của độc giả nên nửa cuối truyện DUL đã quyết định cất bớt pokemon đi và collab với Hay Day - chiến thần trong làng game mô phỏng. 

Hơn tất cả mình đánh giá cao về cảm xúc khi đọc, thật sự gợi nhắc mình về những cái tên ở đầu bảng hiện tại như William Seed hay thế hệ mới có Malik Delgaty, đó là những nét diễn đầy lý trí và giải trí. Bạn nào lo truyện đầu voi đuôi chuột thì hãy yên tâm vì chỉ có cây thước của Pavel Novotny mới dám cạnh tranh về độ thẳng.

Mình không muốn spoil tình tiết nhưng sẽ spoil cấp bậc trong truyện để mọi người đỡ tò mò cũng đỡ phải đi tìm: hồn sĩ - hồn sư - hồn vương - hồn hoàng - hồn thánh nhưng khum được cấp bằng nên phải đổi trường khác học liên thông ( = tạo hoá cảnh) - sinh tử cảnh - tổ cảnh.

Enjoy, have fun 🐻

LMAOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO

😂😂😂😂😂

Nói chứ t vẫn đang thòm thèm 1 bộ dài hơi viết ra trò 🥲 Bạn tui có đề cử gì khummm

@quang-huy: Đề cử bạn Phá Trận Đồ của Thanh sơn hoang trủng nhaa

@quang-huy: ông có đọc văn làm ruộng hơm? Tui mới đọc 1 truyện làm ruộng + "nuôi" thú sách đỏ :)))) 

Hay thì không, drama ko có nhưng đọc ấm lòng. Tình cảm chả có tiến triển gì mấy vì có "lệnh cấm" =)))) Câu chuyện có nhiều tình tiết thú vị, cả ngày nam chính chỉ quanh quẩn làm ruộng, chăm sóc và "bắt nạt" thú cưng với động vật hoang dại. Và cái kết làm mình khá bất ngờ :v

Tên nó là: "Trầm mê chủng điền đích sảng văn nam phối" nhé. Ông còn ốm không chứ truyện dài lê thê mà bánh cuốn ko chịu nổi (với ng đọc được văn làm ruộng như tui).

@quang-huy: xấu hổ qué ông ạ, ông nhắc tên mấy người trong comment tui ngồi search trong công ty :)) may là ko ai dòm :v

@hỏa-minh: nô tài có tội huhuuu 🥺 trừ Pavel Novotny nằm ở rank legend thì mấy bạn kia vừa nấu ăn vừa xem cho đỡ chán thui chứ nhạt nhẽooooo lứm =)))

Tui save lại rùi hiahia, hệ ăn tạp nên ăn từ a đến ă chỉ chờ thiên thời địa lợi, mà tui ít đọc thuần chủng điền, thích mix tí xây dựng tranh đấu zô cho rôm rả. Mấy bộ tu tiên dài dài chắc còn chờ mỗi Hỗn Nguyên của Y Lạc nhưng thật lòng cũng del dám kì vọng lắm, nhìn tiến độ là biết mẻ cũng vừa viết vừa bí nên ... ehhhh hên xui.

P.s - cũng tỉnh tỉnh rồi á nên bắt đầu hết bị thao túng tâm lý =)) Cái bộ này của DUL t đọc cũng nửa năm rồi đó mà chưa khi nào đọc được quá 2 chương, tranh thủ biêng biêng vừa đọc vừa thôi miên 🥴

@akatsukimeo: bộ này đã từng vào nồi om của tui vì  văn án nhưng không thấy ai review nhiều nên rất sợ lọt hố B52 lại bỏ ra 🥶 Tàng tàng đọc vui thì không sợ nhưng có kỳ vọng mà xu thì khóc lắm, xin thêm chút review của đồng môn ạ 🥺🥺🥺

@quang-huy: lâu lắm rồi tui ko đọc bộ nào của DUL =)))

nhàm chán ông có thể xem list yêu thích của tui, mới update đc kha khá bộ mới đọc gần đây XD

Dạo này đam mê đọc truyện chưa kết thúc, đến khổ, hành trình mò truyện như đào vàng zị, hở tý nổ tan xác.

@quang-huy: truyện bối cảnh rộng nhiều plot nhiều drama nên tui cũng không biết phải review từ đâu :> nhưng tác giả chau chuốt tỉ mẩn lắm, nhân vật tuy nhiều nhưng mỗi người một vẻ, âm mưu phục bút đan xen mà không đầu voi đuôi chuột, hơi hack não nhưng đọc cuốn cực.

tuyến tình cảm không nhiều do hai ông bận sứt đầu mẻ trán đấu trí với cả thế giới rồi nhưng được đoạn nào là chất đoạn đó. Với mấy arc đầu không tập trung vào nhân vật chính nhiều do công thụ cũng chỉ là hai quân cờ trong một thế trận to bự mà thôi. 

túm quần lại vẫn rất highly recommend nhá =))) , truyện 'tiên' thì đọc nhiều nhưng bàn về chất 'hiệp' thì Thanh Sơn Hoang Trủng thật sự rất đỉnhh.

@quang-huy: truyện bối cảnh rộng nhiều plot nhiều drama nên tui cũng không biết phải review từ đâu :> nhưng tác giả chau chuốt tỉ mẩn lắm, nhân vật tuy nhiều nhưng mỗi người một vẻ, âm mưu phục bút đan xen mà không đầu voi đuôi chuột, hơi hack não nhưng đọc cuốn cực.

tuyến tình cảm không nhiều do hai ông bận sứt đầu mẻ trán đấu trí với cả thế giới rùi, với mấy arc đầu không tập trung vào nhân vật chính nhiều do công thụ cũng chỉ là hai quân cờ trong một thế trận to bự mà thôi. 

túm quần lại vẫn rất highly recommend nhá =))) , truyện 'tiên' thì đọc nhiều nhưng bàn về chất 'hiệp' thì Thanh Sơn Hoang Trủng thật sự rất đỉnhhhh.

@akatsukimeo: Xin cảm ơn hiahia, lại có động lực đọc :'D

@hỏa-minh: Mấy ngày lại zô hóng 1 lần =)) Năm nay truyện hay toàn trong xó xỉnh chứ cũng hông tin được mấy cái kim bài với kim bảng nữa rùi huhu, chắc là gout của chúng mình đã khác giới trẻ 🥲

uhm mấy cái đó đọc cho zui thui :v chứ hay hoặc có ý nghĩa thì hông.

giơ cái nách lên coi bạn ơi =))))))))))

Trắng tingggggggg =))

Múa lụa ghê quá. Cái review đã thâu gôm hết nội dung của bộ truyện rồi. Bộ này là bộ chán nhất của bà DUL mà view cao khủng khiếp. Đọc từ năm này qua năm khác mà vẫn chưa đọc xong, tui đang đọc lại mà có xu hướng muốn drop nữa rồi và tui đã drop 3 lần. Mấy bộ khác còn được cái sảng, bộ này nghẹn khuất kinh khủng. Vì độ nghệ của bài review này nên tui nhất định phải ấn cảm ơn.

Nếu bộ này đúc kết được gì thì chỉ có 1 thôi là khả năng bơm nước của DUL đã sánh ngang Hyaluronic đa tầng =)) 

Tui còn bộ khí tử chưa lết qua được chương 20 nên chắc phải đợi vài lần nữa 😇

Cho hỏi bạn có là nhà báo hay bình luận viên không? 😂😂

Nhiều lúc không kiếm được truyện nào ưng ý tôi lại vào đọc bình luận của bạn Teddy đấy, hay hơn truyện =))))

Lại là truyện của Diệp Ức Lạc. Vẫn văn phong cũ, lối mòn nhân vâth cũ. Cũng nvc xuyên qua bàn tay vàng vả mặt, nhưng bộ này tác giả viết kiểu giống điên văn. Chăn nuôi , trồng thải dược, kiểu nhẹ nhàng yên bình như vậy. Nên mn muốn có sóng to gió lớn như mấy bộ khác của bả, thì không có đâu 🤣🤣🤣🤣. Được cái bộ này tôi đọc lúc vừa đọc xong mấy bộ cân não, thì bộ này khá phù hợp vứt não đi mà đọc 💁‍♀️💁‍♀️. Tuyến tình cảm 2 ng kiểu mập mờ chứ kg xác định nhanh như mấy bộ kia. Xây dựng nhân vật khá mới, kiểu kg thích làm nổi bật, chỉ thích lẳng lặng làm giàu, tăng sức mạnh, sau lại vả mặt chúng sinh, riêng tui đọc khá sảng .

Tui chấm 7/10 nha

Dưới cmt tui đã viết nhiều rồi nên tui tóm tắt tí thôi =)) à quên, tui ĐỀ CỬ truyện nhaa

- Tuyến sự nghiệp: đủ mạnh nha. Từ tiểu thế giới đến tiên giới đều là kiếm tiền kiếm thiên tài địa bảo. Lúc đầu là công kiếm nhiều tiền hơn, đầu tư để thụ luyện thành dược tề sư. Về sau thì 50-50, thụ luyện dược luyện đan, công thì cung cấp linh tuyền, linh thảo. Nói chung là thụ với công bù trừ nhau, thụ có tài luyện đan nhưng bị hiệp hội phong sát nên không có linh thảo, công có linh thảo nhưng chắc chắn không có đủ tiền để mua đan cho mình (công ăn đan như ăn kẹo vậy á, nếu không có thụ thì công táng gia bại sản lâu rồi). Ngoài ra công còn giỏi trận pháp, ủ rượu, nhưng không được khai thác nhiều. Mà thôi, công thích điệu thấp ăn cơm mềm, triển lộ nhiều lại không hợp tánh ổng. Còn về đánh nhau, lúc đầu là hồn sủng đánh, ký chủ đứng nhìn, về sau công thụ luyện công pháp thì 2 người đánh luôn. Mà công chủ đánh, thụ phụ trợ nhiều hơn, hồn sủng 2 người cũng vậy.

- Tuyến tình cảm: đây là điều bị chê bởi đa số người đọc, nhưng tui lại khá thích. Tính cách 2 người chú định là tình cảm 2 người sẽ không trương dương, không ai theo đuổi ai, mà cứ bình bình đạm đạm đến cuối. Công nhặt thụ về nhà, biết thụ là thiên tài nên muốn giữ thụ lại rồi bồi dưỡng. 2 người quá mấy tháng sinh hoạt chung, tới khi công phải đi xa một chuyến thì công bắt đầu nhớ thụ, đi chỉ muốn về nhà sớm. Thụ không tả nhưng tui nghĩ bạn thích công trước. Nhưng tình cảm bạn dành cho công lại không nhỏ, đoạn bạn tỏ tình với công lúc biết công là ngoại lai hồn ấy, ngọt tận tâm can. Thụ cuộc đời này là nhận định công, và cuộc sống của bản sẽ chỉ xoay quanh công thôi. Các bạn nói công thụ chỉ giống đồng bọn hợp tác, nhưng tui lại thấy chả đồng bọn nào dính chùm như 2 bạn được =)) có các tình tiết nhỏ nhỏ như mỗi lần bị tấn công, công đều che chở thụ trước. Công bị đánh trúng, thụ tìm cách trả thù. Thụ đi bế quan, xách công bỏ vô chung. Ai khen công/thụ thì người còn lại đều phải khen thêm, tự hào thay người ta. 2 người dính nhau đi mọi nơi, không phải đạo lữ thì ai nị oai vậy được. Mỗi lần thụ kêu "A Diệp" với người ngoài tui thấy ngọt quá chừng. Tánh 2 người ít thể hiện mà, đừng đòi cả 2 nói ra lời yêu thương. Ngay cả mối quan hệ xác định đều là cả 2 hiểu mà không nói ra, 2 người đều biết người kia thích mình, chỉ ái muội với nhau, tới khi ở trong ảo cảnh lên giường rồi thụ mời công động phòng là thành chánh quả, không tỏ tình gì. Ai không thích chứ tui thích, vì đây không phải nhất kiến chung tình, mà là sống chung quen tới mức dù không nói cũng biết người còn lại là của chính mình, cuộc đời này chỉ có thể sống với người còn lại, động phòng chỉ là tiến bước cuối thôi. Khúc sau cả 2 bận sự nghiệp nên tui không nói, chứ lúc ở nông thôn nhìn 2 người sống như vợ chồng già lo toan tiền bạc tui thích ơi là thích.

- Tính cách công thụ: 2 đứa do sống quá giản dị và điệu thấp nên không ai để ý 2 đứa đều khá điên. Nói thụ trước, do chủ công nên thụ thường mờ nhạt lắn. Thụ trong đây tính cách cũng khá nhạt, bản thích luyện đan, thích điệu thấp, không để ý thanh danh. Nói chung khá bình thường, điểm điên duy nhất của bản chính là cố chấp với công, như đã nói, cuộc sống bản sẽ chỉ xoay quanh công =)) còn công thì sống động hơn bản nhiều. Công thì lười, thích giả heo ăn thịt hổ, thích nằm thắng, sống rất tản mạn, hưởng thụ đi đôi với tu luyện. Cơ mà ổng tự nói thích ăn cơm mềm nhưng lúc cần thì ổng cũng tiến tới không kém ai. Câi điên của ổng là từ đầu rồi, ổng từng nói nếu đã lỡ xuyên qua thì ổng không có ý định làm người tầm thường. Lúc ổng đấu với trùng mẫu, ổng đặt cược sinh tử để có thêm lợi thế. Cơ mà ổng điên là do ổng có tự tin, chứ gặp phải trường hộ không xác định thì ổng né đến muộn thanh phát tài. Bình luận hay nói đọc nghẹn khuất nhưng tui thấy ổng co được dãn được, không xâc định thì né chứ đâm đầu vô lưỡng bại câu thương làm gì? Tóm lại, tui thích 2 đứa nhất trong tất cả các cặp do 2 đứa đóng góp bằng nhau, chứ tui không thích kiểu 2 đứa nam nhưng thụ luôn được công bảo vệ, hoặc công vừa tài năng vừa thông minh, làm thụ hưởng hết sự che chở của công.

- Câch giải quyết nam nữ chủ: lại một vấn đề gây tranh cãi khác. Kiểu do 2 bộ kia công sẽ làm mọi cách để tiêu diệt mấy đứa main, còn công thụ bên đây cứ để nam nữ chủ nhảy nhót. Đây là cách nghĩ của tui về vấn đề này:

1. Trước khi qua Thiên Hải đại lục, công thụ chỉ ngang với nam nữ chủ + lúc này chưa tới mức đánh giết nhau. Điểm ghét nhất của bạch liên là hành động nó làm dù bạn ghét cỡ nào thì cũng không đủ để bạn giết nó, huống chi thụ với nữ chủ là họ hàng.

2. Gặp nhau ở Thiên Hải đại lục. Lúc trước khi Trung Ương đại lục xuống thì như trên. Và cộng thêm lúc này vận khí của nam nữ chủ còn khá mạnh, lúc nào cũng thoát hiểm được. Đoạn nữ chủ dẫn phât thú triều, do độc giả là góc nhìn thượng đế nên biết nữ chủ muốn làm gì, chứ công thụ có biết mẻ muốn làm gì đâu. Cơ mà sau khi người Trung Ương xuống thì công nổi lên sát tâm rồi. Công lúc nào cũng khuyến khích Tuyết Bảo ăn còn Hồng hồ ly của nữ chủ, nhưng nữ chủ vẫn thoát được. Từng con hồn sủng lên thay phiên nhau đánh cũng không giết được con hồng hồ. Lúc này nghĩa là nam nữ chủ mệnh chưa tuyệt được, công không giết được con bạch liên này. Bạn nên nhớ bên truyện này khí vận nó được nhấn mạnh hơn nhiều, không phải kiểu bên kia dễ như vậy chém giết. Do công không xác định được khí vận nữ chủ ra sao nên quyết định tự tăng cường thực lực bên mình trước, kệ bà nam nữ chủ. Tui thấy khá hợp lí mà, nếu không xác định một cú one shot one kill thì huyết đua chi, trong khi ngoài nam nữ chủ ra thì công thụ còn cả đống kẻ thù khác. Tập trung vô 2 đứa này rồi lại làm thế lực khác làm chim hoàng tước hay gì. Chưa kể lúc này nam nữ chủ trốn đi rồi, với khí vận chưa hết thì kiếm được 2 đứa này cũng chả dễ dàng gì, tốn tiền tốn sức mà chưa chắc có kq.

3. Lên Trung Ương đại lục: Công thụ bị lộ gốc gác do nam nữ chủ lên được trước, sau đó có bl nói là do không giết 2 đứa này nên đáng đời. Không nha, lúc trước là muốn giết nhưng có giết được đâu. Thậm chí bên công đã phá hư truyền tống trận 2 con đỉa này vẫn kích phát được cái khác để về tới Trung Ương là hiểu rồi. Công thụ cũng có nghĩ tới việc này đâu. Sau khi vô bẫy rập thì thụ chụp phát chết luôn nam chủ, còn nữ chủ thì được gia tộc khác bảo vệ. Lúc này thì mọi chuyện đc giải thích, nữ chủ cũng không thành uy hiếp với công thụ nữa nên 2 người kệ luôn. Dù sao lúc này kẻ thù của 2 người nhiều rồi, nữ chủ chỉ là con ruồi nào đó không đáng để tâm. Công nhận nữ chủ không chết trên tay công thụ thì không sảng thiệt, nhưng tui thấy công thụ cũng quên nữ chủ luôn rồi.

- Cuối cùng, điểm sáng nhất của truyện, mấy em pet =))) 12 em pet mỗi đứa có cá tính riêng, và điểm chung là tụi này đều thích tiền, thích lừa tiền thích đánh cướp, và hầu hết là background tụi nó khá tội nghiệp:

Pet Sở Diệp: do chủ công nên đám pet công được push nhiều hơn

- Tiểu Ngân: background: mạnh nhưng bị ong đàn ghét bỏ do có đốm vàng. Tính cách: không nổi bật lắm, ăn nhiều nhưng so mấy em còn lại thì quá ít. Cơ mà ẻm là nguồn thu chính khi mọi người muốn điệu thấp =))

- Tiểu Bạch: background: cha mẹ bị cầm tù, mình ẻm trốn ra. Tính cách: lúc đầu quá ngạo, bị ăn hành xong thì trưởng thành hơn. Miệng chê nhưng khá có trách nhiệm tâm.

- Mặc Nắm: background: nobody biết. Tính cách: Mèo chiêu tài. Lúc đầu ẻm là đứa ăn ít nhất nhưng kiếm được nhiều tiền nhất =))

- Truy Phong: background: bị anh chị em bắt nạt do huyết mạch thấp. Tính cách: Co được dãn được, ai cho ăn ngưòi đó là lão đại

- Liễu Liễu: background: tộc đàn bị đuổi giết. Tính cách: lúc đầu hơi ngại làm hồn sủng nhưng một thòi gian sau thì muốn SD khế ước nguyên đám Mộc tộc. Lúc đầu ngại bán máu nhưng sau thì càng bán càng hăng =))

- Tiểu Lôi: background: quà trứng sắp chết do không ai ấp. Tính cách: lúc đầu là em bé nhưng bị đám pet không đáng tin cậy nuôi nên trường oai =))

- Mặc Linh: background: bị cô lập do màu lông. Tính cách: lúc đầu điên với có tí ngạo khí nhưng chơi với đám pet xong thành y chang

Pet Lâm Sơ Văn: trừ Ô Ô ra thì khá chìm, nhưng mà chủ công nên dễ hiểu thôi

- Tuyết Bảo: background: bị chê xấu do huyết mạch thức tỉnh sai. Tính cách: Xú mĩ, lúc đầu thì bắt nạt Tiểu Bạch. Về sau ẻm ít được nhắc tới, do so với đám còn lại thì ẻm khá bình thường, không kiếm tiền, huyết mạch không cao nhất, đánh không giỏi nhất

- Tiểu Thải: background: quả trứng sắp chết. Tính cách: không được miêu tả luôn, điểm sáng của êm là thành toàn công thụ =)))

- Ô Ô: background: tộc bị tàn sát, không khế ước được thì chết trong bí cảnh. Tính cách: phụ trách chửi người trong đàn =)) rớt xích lúc thời khắc hơi mấu chốt và lên dây xích lúc mấu chốt

- Thúy Thúy: background: tộc bị tàn sát, bị nhốt sắp chết. Tính cách: không thích nói, chỉ thích xài hành động là phun linh khí vào mặt ngưòi khác =)) tự bế nhưng chơi thân với mấy em pet biết bay

- Đoạt Thiên: background: đứa COCC duy nhất do huyết mạch cao =))) Tính cách: giống Truy Phong nhưng có ngạo khí của đứa COCC, nhưng về sau chỉ thích đánh cướp.

Review của tui tới đây thôi =)) sau khi đọc lại lần 2 thì đây là những gì tui ấn tượng và nhớ được =))

Review bởi 1 đứa thích thăng cấp, bàn tay vàng vả mặt và điền văn 

Ưu điểm: 

- Với mình thì đọc khá là "sảng", có những lúc công thụ phải giấu tài nhưng thực chất hai người sống đều rất thoải mái, không có khốn khổ gì đâu, kể cả lúc chạy trốn luôn. 

- Các cấp bậc thăng cấp rõ ràng, không gây nhiễu, không quá nhiều và dễ hiểu. Kiểu như ai cũng hiểu Hồn Hoàng sẽ hơn Hồn Vương, ý trên mặt chữ như vậy rồi. Sau này tới thế giới khác thì cũng chỉ thêm 3 cấp bậc mới thôi, không khó hiểu, đọc không cần dùng não. 

- Vai trò của công thụ khá tương đương nhau. Công trong truyện là một tên lười, chỉ thích trồng rau, nuôi cá, nuôi ong và chăm sóc dàn hồn sủng thôi. Vậy nên ổng không hứng thú luyện đan dù linh hồn lực rất xịn, đúng kiểu có vợ làm rồi thì mình việc gì phải nhảy vào nữa. Thụ là luyện dược/ đan sư thiên tài, từ đầu tới cuối đều tập trung làm nhiệm vụ này. Hai người dính lấy nhau từ những chương đầu, không phải xa nhau khúc nào. Mặc dù couple được ghép từ sớm, hai người cũng đã sống chung nhưng phải đến chương 1xx mới chính thức thúc đẩy xác nhận tình cảm hẳn. 

- Những bé pet rất rất đáng yêu, những bé của công (truyện chủ công, tác giả lại là DUL mà) được chăm chút hơn của thụ. Vì số lượng hồn sủng đông đảo nên có những bé xuất hiện ở giai đoạn đầu thì giai đoạn sau không thấy ló mặt mấy.

- (Có thể ưu hoặc không, tùy gu mỗi người) Truyện này phải khoảng 4xx chương/ 620 chương thì chủ yếu đi theo hướng ngự thú, có nghĩa là vai trò của công thụ (và tất cả các hồn sủng sư khác) đều tựa tựa nhân viên chăn nuôi, chăm pet vậy đó. Hồn sủng lên cấp => người lên cấp, hồn sủng cũng là sức chiến đấu chính, công thụ chỉ có vai trò kiếm tiền, luyện đan chăm sóc dàn thú cưng. Đến khi lên thượng giới thì công thụ mới tu pháp quyết riêng, lúc đó mới tách được hồn sủng ra chứ trước đó đúng kiểu chăm pet thôi. Chính vì cái tính lười của công nên cả câu chuyện cảm giác nhẹ nhàng hơn rất nhiều bộ của DUL, tựa tựa điền văn (vì 2 người trồng trọt, nuôi cá, nuôi ong kiếm tiền mà) phiên bản có thăng cấp. Chính ra mục đích của công chỉ có muốn sống nhàn hạ thôi, nhưng ổng biết là phải mạnh thì mới nhàn được nên mới tu luyện chứ không chắc công chỉ có nằm chơi. 

- Mặc dù lười nhưng nếu cần là công thụ sẽ ra tay rất ác, đánh cướp cũng kha khá, nói chung 2 người triệt để đi theo hướng nếu không đụng ta thì ta sẽ không đụng người. 

Nhược điểm:

- Tuyến tình cảm rất rất nhạt. Trừ giai đoạn đầu còn được miêu tả 2 người ôm ấp, âu yếm rồi tán tỉnh nhau thì từ chương 2xx trở đi là hết miêu tả luôn rồi. Chuyện công thụ yêu nhau chỉ còn nằm trong những câu cảm thán của người khác và việc 2 người không rời không bỏ, không nỡ xa nhau thôi. Ai thích công thụ yêu đương vui vẻ nồng nhiệt thì không có đâu nha. 

- Hồn sủng thì nhiều nhưng tính cách một số bé lại không được khắc họa rõ ràng. Nói chung là mặc dù hơn chục cháu nhưng thực chất để nhớ vào đầu thì cũng có 4,5 bé rất nổi bật thôi, tác giả cho năng lực bá quá mà nên xuất hiện nhiều. 

- Không khí trong truyện bình bình hơn khá nhiều bộ của DUL. Mình thích điền văn nên bộ này mình thấy hay nhưng không phải ai cũng thấy ổn, nhất là những bạn thích tu tiên kiểu tự thân vận động chứ không phụ thuộc vào hồn sủng. Truyện này gần như là 1 kiểu ngự thú sư luôn nên vai trò của mấy cháu pet lấn át. Bản thân công được xây dựng có cái tính lười, thích làm cá mặn ăn bám, thích cuộc sống điền viên, nhẹ nhàng nên cả truyện có không khí vậy luôn. 

- Truyện có rất nhiều đoạn hội thoại với mình là không cần thiết và dài dòng (nhiều người nhận xét truyện dài là đúng ấy). Ví dụ công thụ làm 1 cái gì đó gây chấn động là sẽ tua 1 loạt suy nghĩ của các thế lực lớn thời điểm đó để nhận xét kiểu công thụ xịn như nào, giỏi ra sao. Với mình thì cứ chuyển cảnh, trích hội thoại như này nó làm truyện bị loãng và dài dòng hẳn đi. 

- Công thụ không xử lý nam nữ chính nguyên tác hay sau này là bọn thần + ma tộc, chủ yếu là mấy kẻ này tự tìm đường chết, tự phạm sai lầm nên sau này phải trả giá, phải nghẻo thôi. Cái này nhiều người thấy không sảng vì dàn phản diện chúng nó nhảy nhót lâu quá. Nhìn chung lí do 1 phần là vì thời điểm ấy công thụ có chuyện khác được ưu tiên hơn, 2 là vì e ngại vai trò của nam nữ chính với thế giới này nhưng phần nhiều chắc vì lười=)))))). 

- Công thụ sống rất khiêm tốn nhưng 1 khi bị lộ bài là lộ bằng sạch. Lần nào cũng vậy, khi đã lộ ra là lộ hết luôn, kéo hết các con bài ra không còn gì (sau đó sẽ miêu tả mọi người ghen tị như thế nào). Có lẽ trừ không gian linh tuyền - được coi là bảo vật nắm giữ khí vận - mãi sau này khi công thụ đứng vững gót chân rồi mới lộ ra thì các cháu pet đúng kiểu lần nào có chuyện lớn là lộ bằng hết=))). Sau vụ đó thì cũng có xíu nguy hiểm nhưng sảng văn mà, công thụ hóa giải khá nhanh, nếu có chuyện thì cũng giúp hồn sủng trưởng thành chứ cũng không có gì. 

Túm lại, truyện đọc giải trí khá ổn, ai đọc nhiều bộ của DUL rồi thì cũng hiểu sơ sơ kiểu văn thăng cấp của bả. Truyện này hơi khác vì nó đi theo hướng chăm pet và công thì cực lười, cảm giác vài đoạn như đọc truyện điền văn xen kẽ thăng cấp=)))). Mình thì chấm truyện này cao vì mình thích kiểu đọc không cần não, làm ruộng, nuôi thú cưng, luyện đan và ủ rượu như này nhưng có thể người khác không thích. Thôi thì tùy gu nhen. 

Xem xong truyện thì mình có một vài nhận xét đơn giản, đây chỉ là một vài ý kiến mà thôi chứ không phải review truyện. 

Thứ nhất là suýt nữa thì đã bỏ lỡ một bộ truyện hay rồi,mình rất thích truyện tu tiên của diệp đại thần. nhưng mà bộ truyện "nghịch sửa nhân sinh" này từ lúc đầu đến khi kết thúc đều tràn ngập tranh luận khen chê không đồng nhất. Khen ít chê nhiều, thông thường thì mình sẽ xem review trước khi đọc truyện, mình thấy nhiều người chê quá nên rất do dự thế là kéo dài gần hai năm mình mới đọc vì đã hết truyện tu tiên dài chương để xem. Và mình đã không hối hận khi xem truyện này nó cũng đâu có tệ như mọi người đánh giá đâu nhỉ, nó rất hay mà. 

Thứ hai là về nội dung truyện thì không cần phải bàn luận nhiều đã có nhiều người review tỉ mỉ rồi. Mình chỉ nói thêm hai đều nữa là nhiều người nói trong bộ truyện này công lu mờ hơn thụ dù đây là tag chủ công,mình thì thấy không phải vậy toàn bộ câu truyện chỉ có mười mấy chương là thụ chiếm đất diễn của công nhưng mà nó so với sáu trăm mấy chương thì không là gì. Tuy là thoạt nhìn suất diễn của công thụ bình như nhau đôi khi thụ còn vượt mặt công,nhưng mà theo mình nghĩ thì từ đầu đến cuối công đều nắm quyền chủ đạo, nếu những truyện khác của đại thần sự nổi bật của công đã biểu hiện ngay từ đầu còn truyện này thì càng về sau công mới càng nổi bật. Còn nữa có rất nhiều người nói công lười, nói công thụ để nam nữ chủ lượn lờ hoài nên mới nhiều lần ăn mệt, nhưng nhân sinh trên đời làm sau có thể quay chung quanh người khác hoài được ,thực lực chính là thứ an gia tốt nhất. Vì vậy công thụ không ngừng đề cao thực lực để không bị pháo hôi đó thôi nếu lúc nào cũng muốn nhằm vào nam nữ chủ mà thực lực như cộng bún thì chết lâu rồi. Và cuối cùng là thú sủng tiểu Ngân, Tiểu thải, tuyết bảo là những thú sủng đầu tiên bồi công thụ trưởng thành mà càng về sau đất diễn mất tiêu luôn từ lúc lên thượng giới thì mất húc. 

Thứ ba là diệp đại thần có lẽ thật sự yếu trong việc viết tuyến tình cảm, thật sự là cứng đờ và nhạt nhẽo. Truyện nào cũng vậy dù rất hay nhưng mà tình cảm thì thật sự khen không nổi. 

Cuối cùng  mình muốn nói là khi xem truyện thì không nên quá ỉ lại vào review truyện của người khác vì mỗi người mỗi ý khác nhau người khác khen chưa chắc mình đã thích và ngược lại. Vì vậy muốn biết truyện hay không, hợp ý không thì nên đọc cái đã nếu không thích thì bỏ. Đôi khi dựa theo review tuyển truyện sẽ bỏ lỡ rất nhiều truyện hợp ý bản thân. 

Thực ra thì theo gần như là hết các bộ nên t quen vs kiểu tuyến tình cảm của Diệp Ức Lạc... t k thích tình cảm mà chú ý tình tiết truyện hơn nên phần đó t k để ý, vì t k bị ngán vì mấy vụ tình yêu. Tuy nhiên thì trong các bộ thì bộ này xuống tay hơn trước. Kết ngang quá... À đang viết bộ mới á nếu yêu thích tg thì nhảy hố bộ mới chung nha

Nhưng t đồng ý bạn mỗi ng có 1 gu nên chắc đọc thử trc khi đọc review

visibility13.7K star53 15

add
add