Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.
Review

Đề cử a

Truyện mới 3 phó bản nhưng nhịn không được mà rì diu cho mọi người vô hố ngồi giống tui. Ahihi

Bạn thụ từng thông quan ác nhân hệ thống, hệ thống này muốn thụ thành ác nhân nên đem thụ đưa vào các thế giới thể nghiệm các loại cách chết. Cách chết không có thảm nhất chỉ có thảm hơn. Tưởng chừng như hệ thống thành công nhưng khi cởi trói thì bạn thụ đã chém linh hồn mình thành 2 nửa, các loại mặt trái cảm xúc, các ý nghĩ xằng bậy luôn thôi thúc thụ thành một tên tội phạm đáng ghê tởm được thụ phát tiết bằng cách hoá thân thành vai ác trong phim. Tưởng chừng bạn thụ sẽ được yên bình đến cuối đời nhưng đời không như là mơ, trong cái rủi nó có cái xui, với thể chất xui xẻo luôn hấp dẫn mấy thứ phi tự nhiên của mình bạn thụ lại bị một hệ thống khác trói định.

Câu truyện bắt đầu khi thụ bị trói định bởi hệ thống thứ 2.

 【 người chơi trung có một người là giết người chi quỷ, tìm ra nó, hoặc là sống quá bảy ngày. 】

Với một người luôn xem diễn là cách mới có thể giúp mình sống thì cách thụ đại nhập cảm vào nhân vật mình xuyên vào để giải thoát hay tra tấn tinh thần của 'quỷ' bằng vào chấp niệm của nó thì phải nói là sảng.

Về tuyến tình cảm thì vì tui quá thích bạn thụ nên tuy chỉ mới bắt đầu, có hỗ động và bạn công đã lươn lẹo khiến thụ nhớ kỹ mình nhưng thôi,  t vẫn quyết định xem đây là vô cp và xem đây là huynh đệ tình (coi công là không khí).

Chỉ cần tác về sau không bị đuối thì với t  đây sẽ là một bộ truyện tuyệt vời

Cảm ơn bạn đăng truyện rất nhiều.

Cuối cùng thì t cũng đã viết được 1 cái rì diu đủ chữ mà không copy văn án 

Nhảy hố nhảy hố đi mọi người ơi

Cảm ơn bồ đã review để tui té vô cái hố này  Hay cực kì luôn nhưng ngắn quá hic hic. Chờ a chờ ~

@miumiu117: NPC trong các phó bản sủng bạn ý cực kì luôn bồ ơi yên tâm nhập hố nha 

Cảm giác nhảy hố rất tuyệt zời.Lần đầu tiên nhảy mà không chết        ༼;´༎ຶ ۝ ༎ຶ༽༼;´༎ຶ ۝ ༎ຶ༽

Bạn ưi thụ ko phải được hệ thống đại gian ác cởi trói đâu. Bạn í bị cải tạo thành ác quỷ, có năng lực siêu mạnh í, lừa hệ thống vào tròng rồi nuốt ăn hệ thống, hấp thụ những cái gian ác trên đời nên trở thành "tà thần". Bạn í muốn sống cuộc sống con người (chỉ có diễn kịch mới có cảm giác sống) nên trở về thân phận cũ, chia mình ra làm 7 (thất tông tội), phong ấn 6 cảm xúc, chỉ có kiêu ngạo (kiêu ngạo về lĩnh vực diễn kịch) là ở lại làm người. Ko ngờ đc mấy năm bị hút vào "Hoang vu chi giác" :)))

Đây là ý kiến khi mình mới đọc 3 tg ý, khi hoàn r thì sẽ có bài khác. Nếu không thì bạn review lại nhá

 

@nha-huynh: =)))) mình vừa rì viu xong, mới đọc ngấu nghiến xong bạn ạ. Hay quá trời XD

bộ này có lôi gì hông z bồ, gu tui là song khiết á

@nha-huynh: toi cảm ơn nhiều nhaaaa 

 

Siêu cấp đề cử!!!

Cốt tr logic, k quá nổi bật hack não nhưng cách nvc chơi đã đưa tr lên tầm cao mới

Thụ là diễn viên, bị ám ảnh cưỡng chế về việc sắm vai nhân vật, phó bản cho vai gì thì hoàn toàn biến tính cách, thói quen nhỏ theo vai đó, đâm ra các ng chơi khác lần nào cũng nghĩ thụ là npc, nâng độ khó phó bản lên rất nhiều

Đỉnh cao diễn xuất là phó bản 2 thụ đóng vai người mù, đọc mà sướng cả người :)))

Tr ra đều hàng ngày, các b yên tâm nhảy hố :)))

Thật sự,cái hố này nên nhảy,ít ra mị chưa từng thấy hối hận ;))

Truyen sieu hay. Coi truyen ma minh cu nhu coi phim , tinh tiet hop ly hap dan. Nhan vat thu xu ly tinh huong sieu dinh. Trinh tham cot truyen khong hack nao , khong bug . Co the noi la mot bo ma NVC khong co ban tay vang ma dua vao suc cua minh danh bai duoc doi thu, NVC rat thong minh , than thu manh me, dung chuan kieu van vo song toan. DE CU moi nguoi nen xem thu .💜💜💜

Truyện hay, nhảy hố xong giờ lại chờ dài cổ 😅

Cho mình hỏi thụ trong truyện này có đoàn sủng hay vạn nhân mê gì không bồ, tại đó là cái lôi của mình huhuhu. Còn công thì mờ nhạt lắm hả bồ? Đọc comment chẳng thấy ai nhắc tới công đâu.

Trong phó bản k ai nhận ra thụ trừ a công nên k có chuyện đoàn sủng nhé,các ng chơi trong này cạnh tranh ác liệt nên k bị vạn nhân mê,99% thụ tự thân làm đại lão, tuyến tình cảm m thấy khá logic vì mới có 4 phó bản, a công xuất hiện tần suất cao dần, tương tác vs thụ ngày càng nhiều, nhân thiết của thụ là cố gắng k để ai nhận ra m nên thời gian đầu a công k giúp đỡ đc mấy là chuyện bt, phó bản t4 hiện tại a công bắt đầu xum xoe nên dự là tương tác sẽ tăng nhiều từ đây nhé :)))

@gemhotu: Mình chân thành, thật sự cảm ơn bồ rất rất rất nhiều huhuhu. Mấy ngày nay vì vướng chỗ đó nên mình không dám nhảy, mình cảm ơn bồ nhiều lắm, mình sẽ nhảy hố. Chúc bồ buổi trưa tốt lànhhhhh 

Đọc theo rv nhưng mà màn đầu thấy cũng bình thường. Không có twist gì đáng nói, văn phong còn hơi nhạt, mà nửa đầu truyện viết vô cùng khó hiểu.

Thật sự thì... không được như mong đợi cho lắm. Để coi mấy màn sau thế nào :( Cơ mà văn phong nhạt như này thì hong hy vọng gì nhiều.

Sẽ update dần.

Update lần 1 cũng như cuối cùng: Chán. Chán riu. Chán auth no fake. Đọc mà lướt là hiểu rồi á 🥲 nhân thiết của công có hơi OOC, kiểu gặp thụ IQ rớt dần ấy, mà may là rớt dần chứ không phải trượt dài như kinh tế thế giới thời covid.

Thêm nữa là cảm giác như văn án hơi lừa người, bảo công là máy phát hiện nói dối làm tui tưởng đây là một bộ tương ái tương sát đầy tình thú có vô vàn đợt giao tranh giữa hai người nhưng ông trời bảo: "Mơ ít thôi con." Rồi xong lướt sml tới màn 3 rồi bỏ luôn.

Văn phong thật sự rất chán (với mình)

Rate: 2/5. Chắc tại gần đây đu hẳn 1 bộ vô hạn lưu cực cháy nên trình độ này như muỗi ấy, đọc giải trí thì được.

Bạn đag bu bộ nào vậy?

Mình đu bộ "Ta ở trong kinh tủng trò chơi phong thần" nhé =))))))) đây là một trong số ít bộ mà mình không có gì để chê cả.

@nnbthgrc: Yes!!! Bạch Quốc Vương muôn năm!!! Ngoại trừ việc nó chưa hoàn và nó quá cuốn nên giờ đói meo mốc

@loliwitch: =)))) Đọc mấy bộ như z nên giờ khó ở thật sự 🥲 chui đầu vô mấy bộ được khen xong giờ xách giò chạy luôn vì không được ổn như vậy, là tui tiêu chuẩn cao quá hả 🥲

Uầy đang định thử bộ này nhưng nghe v thì thôi,  vì tui cx đang đu 6 ca nên dạo này ko tìm đc Tr nào ưng, tiêu chuẩn tui h cao ngất ngưởng 🥲 đều tại tui u mê 6 ca quá mà hic 😅

@lam-băng169: thử đọc mấy arc sau xem cô có hợp không. Tui là không hợp rồi đó =)))

@nnbthgrc: Thật ra tui nghĩ bộ này sẽ hay đối với những ai đọc dưới con mắt của giới giải trí sự nghiệp lưu chú trọng diễn xuất thay vì vô hạn lưu. Chứ cô đi so sánh với Bạch quốc vương làm gì, trong giới vô hạn lưu thì dễ dàng nhận ra là không cùng đẳng cấp rồi.

@kim-miêu: có tag vô hạn lưu thì so thôi =))) tính ra thì nếu so với vài bộ vô hạn lưu nữa thì nó cũng như qq. Gắn đại tag vô cp chứ gắn tag đam mỹ chi rồi công như người qua đường, fan thụ. Đọc hụt hẫng vl grr, về sau tôi nghe nói do thụ xuyên qua xxx thế giới nên giỏi sẵn nhưng mà biểu hiện của thụ được tác giả viết ra nó bình thường quá ấy, mà còn được nhân vật phụ tung lên trời... Càng nghĩ càng quạu =))))) chắc đọc lại họa phố thôi, chờ truyện của anh Bạch hoàn mòn mỏi

@nnbthgrc: Vô hạn lưu trước đây theo lối sảng văn dùng não là chủ yếu, rất ít đâm dao hay bi kịch. Nhưng hình như bây giờ là thời của tragedy và thủy tinh vụn, từ Thập duy công ước đến Bạch quốc vương, à đấy là còn chưa tính cái hố Role-play của Đồi 

Mà dù theo đường nào đi nữa thì quan trọng vẫn là bút lực. Vô hạn lưu mà bút lực yếu thì đọc dễ nản thật 

@nnbthgrc: okok, đọc thử xem thế nào, chứ dạo gần đây tui chán quá r 

@kim-miêu: tạo nhân vật có chiều sâu thì sẽ dễ hút độc giả hơn mà =))) như quả hố role play to đùng chờ sắp xỉu đó, quá khứ gây tò mò nên dù tác giả 1 tháng ra chương 1 lần vẫn ráng chờ 🥲 Hơi oải xíu, không biết bao giờ hoàn để đọc hết một lèo nữa

@nnbthgrc: bồ ui cho mình hỏi bộ "ta ở kinh tủng trò chơi phong thần" có lôi gì hông, gu của mình là song khiết cả hai chỉ có nhau á

@fxgjun: nếu là gu song khiết chỉ có nhau thì ok nè, vì thụ ở bên đó mê tiền quá không có thời cho mấy thời gian yêu đương đồ đâu =))) công thì cũng hong có đụng chạm gì ai ngoài thụ hết. Cơ mà thụ đòi bỏ công hơi nhiều nha (đòi cho vui thôi chứ hong bỏ được, tình cảm của thụ hơi mạnh bạo xíu =))))

@nnbthgrc: uiii tui cảm ơn nhiều nhaaaa 

 

@nnbthgrc: bạn cho mình hỏi là bạn có đề cử bộ vô hạn lưu nào mà hay cỡ Bạch quốc cương hong?

công nhận, thấy review khen lắm đọc thì thấy bình thường, công mờ nhạt mà cảm giác vô dụng sao ấy. Các nhân vật phụ cũng cảm giác bị làm thấp trí thông minh, tồn tại được lâu vậy rồi không lý nào ngu như vậy được. Ngoài việc thụ nhập vai thì không có gì đặc sắc. Mình hỗ sủng nên không thích kiểu 1 bên mờ nhạt như này, thà rằng vô CP  

Tui còn đang nghĩ mình sai ở đâu =))) tại không lý nào rv 4 hết 3 cái rưỡi khen hay được, lọ mọ bỏ vài chục chương nhảy tới gần giữa truyện đọc coi có khá hơn không nhưng không hề. Nó chán vl 🥲 truyện dẫn theo hướng thụ diễn lừa người nẫng tay thì ok, nhưng cách thể hiện ra thì chẳng tới đâu cả, tất cả chỉ vì tác giả bảo thụ diễn đạt nên mặc định là thụ diễn đạt thôi, không có đặc sắc, đột phá gì đáng nói - ý tui là cái để khiến độc giả dù biết là thụ đang diễn nhưng vẫn kiểu "wtf hay z trời" thay vì "èo, chỉ z thôi á hả?"

Về công, đây là quả công flop vl, cảm tưởng như truyện vô cp cũng không sao luôn ấy khi anh ta chẳng khác gì đàn em của thụ. Mình không dám bình luận sâu hơn vì mình chỉ đọc mấy màn đầu thôi. Nhưng cá nhân mình cho rằng cái thất bại nhất của tác giả là dùng song hướng thị giác, chỉ cần không quay sang công thì ta không biết tính công như nào cách hành xử ra sao, anh ta vẫn bí ẩn thì dù có flop chẳng ai kêu ca gì. Tại quay góc nhìn về anh ta, thấy anh ta kiểu mưu mô tính kế, nham hiểm... xong cái vô game như thần nhập, ngu đi trông thấy luôn á!

Nhân vật phụ thì thôi ạ, cuối truyện ai cũng lan truyền kiểu "sẽ không muốn gặp thụ đâu vì anh ta lợi hại/nguy hiểm/..." cmg đó nhưng mà biểu hiện của thụ thì bình thường :D không được xếp vào vai có lợi và ngoài cái diễn xuất (được tác giả khen là) giỏi thì anh ta có gì? Mấy bộ vô hạn lưu khác có khi cũng chết queo rồi á, mà giả dụ như sống dai sống lâu thì cũng chỉ vậy thôi, quá bình thường trong cái giới vô hạn lưu luôn, hoặc ít nhất là bình thường khi so với Bạch Lục, so với cặp đôi bên Địa cầu online, so với thụ bên bộ Chọc ghẹo oan gia... 

Tóm lại, văn phong bình thường, xây dựng nhân vật tệ, tình huống truyện nhàm chán :D Không phải tin rv thì với cái mở đầu khó hiểu của bộ này tui quăng xô bỏ chạy rồi.

Cười ỉa nhân vật phụ đi có một màn mà đã loan tin. Như kiểu bị đập một cái xong nói với bè bạn là đứa đập mình là giang hồ =)))))) chắc tác giả nghĩ z là thụ sẽ ngầu? Nhân vật phụ chơi cũng chục trò rồi mà làm như mới chơi :D

Muốn thụ ngầu một cách có logic thì đi tham khảo mấy bộ vô hạn lưu khác đi kìa. 

@nnbthgrc: mà cho mik hỏi xíu cái bộ "ta ở...phog thần từ chươg 485 hay s á nó trống chươg vậy trời,mà chương 500 mấy thì lại có nội dung

@đông-phương225: Chắc lỗi ấy, bạn vào link đọc đi 

@lam-băng169: link trong phần giới thiêụ truyện ấy hả bn?

Nghe đến "1 bộ vô hạn lưu cực cháy" là tui biết cô đã dính phải bả của Bạch quốc vương 

T cxg thế tại đu bộ "ta ở...phong thần"(tại t ít đọc thể loại vô hạn lưu) cái r sa chân vô bộ ni,nó hay vcl rồi h đọc bộ này nó cứ như muỗiರ_ರ

Cùng quan điểm với lầu trên..

Tui hối hận khi ko lướt hết các review quá :(((

Đọc xong thế giới 1 mà thấy thất vọng quá, nên tui định qua đây review lại :v

Ncl, trong lòng tui hiện giờ truyện vô hạn lưu tui thấy hay nhất là "Hoan nghênh tiến vào bóng đè phòng phát sóng trực tiếp". Cốt truyện logic, có yếu tố kinh dị luôn... đúng kiểu yếu tim nhưng vẫn mê mẩn đọc đó... mỗi tội truyện chưa ra hết hiuhiu 

Ahihihi, tui cũng mới dính cái hố đó. Đọc thật đáng sợ, cười nhất là anh công tà thần rất có tiềm năng bị gia bạo như anh công của 6 ca =)))

@loliwitch: truyện 6 ca tui thấy mn khen nhiều quá, mà đọc thế giới 1 thấy chưa vào cầu lắm... vì tui thích đọc mấy truyện kích thích với nhiều yếu tố kinh dị cơ, mấy TG sau có hay hơn ko cô? @@

chứ giờ tui đang chờ hoàn phó bản Hưng Thịnh cao ốc của "Hoan nghênh tiến vào Bóng đè phòng phát sóng..." , thành ra nghèo truyện để đọc quá

@quinsssss: mấy pb đầu tác giả viết còn non tay, cái này thì công nhận thật  nếu mà kinh dị thì tui đề cử cho cô thử bộ " xông vào ngõ âm dương" nhé vì bộ 6 ca thiên về tìm manh mối, logic chứ cx ko hẳn kinh dị

@quinsssss: Hưng Thịnh cao ốc đang gây cấn nè....... Còn 6 ca thì đọc 1 hơi tới tg 3,4 tự nhiên thấy tg 1 khá thấm. mới đầu tưởng kiểu vả mặt sảng văn, nhưng càng về sau càng cuốn!!!

Ngoài ra, quảng cáo ngoài lề: có cái vid minh họa 7+ TG đầu tiên, coi kích thích lắm

@loliwitch: bạn cho mình hỏi truyện 6 ca là truyện j á b?

@sheillie-kirkland: Ta ở kinh tủng trong trò chơi phong thần, aka Bạch quốc vương đó. Bạch Liễu đồng âm với 6.

ps: đề cử Cấm Bộ Oa, Hoan nghênh tiến vào bóng Đè phòng phát sóng trực tiếp

cái chán nhất của truyện này với mình là k hiểu kiếm quỷ bài làm gì khi k thấy lôi ra dùng, tự hỏi tác giả cố viết vào làm chi 🙃

tự nhiên hôm nay đọc lại cái rv này, thấy như cái chợ trời của mấy con nghiện vô hạn lưu =))) vui thiệt sự

Truyện vẫn chưa hoàn, nhưng mỗi ngày đều cập nhật liên tục. Lần đầu tiên mình đọc thể loại vô hạn lưu, cũng là lần đầu theo dõi 1 truyện vẫn chưa hoàn, vì cập nhật chương mỗi ngày nên mình cũng có niềm tin theo truyện. Thật lâu rồi mới tìm được 1 truyện khiến mình ưng ý đến vậy. Tâm lý nhân vật xây dựng hợp logic, mỗi vòng trò chơi đều là một câu chuyện với màu sắc riêng hấp dẫn người đọc. Tuyến tình cảm của hai nhân vật hơi chậm một xíu nhưng không chỗ không ở, vừa cường vừa dễ thương. Vẫn là thể loại cường cường như mình yêu thích, truyện này đặc biệt là cường thụ. Truyện chưa hoàn hết nên cũng không biết review gì, chỉ muốn m.n biết truyện này hay và có thể cân nhắc đọc.

Chấm điểm: 7,5/10 (đến khi truyện hoàn có thể có thay đổi-update đã đổi điểm từ 9,5=>7,5, truyện càng về sau tác giả viết càng thụt lùi, cảm giác bao nhiêu cái hay và xuất sắc tác giả dùng hết ở các chương đầu rồi, về sau không có ý tưởng để đưa truyện lên cao trào hơn nữa, nhất là các chương cuối kết truyện. Cảm giác là đầu voi đuôi chuột ấy, thôi chủ yếu là mình update lại điểm, phần review trên áp dụng cho khoảng 100 chương đầu nha, vì quá lười nên mình không review thêm gì phần sau nữa.)

Siêu đề cử! Một bộ truyện rất thú vị, độc đáo và mới lạ.

Chủ đề: một diễn si rơi vào thế giới vô hạn kinh dị :)))

Cái mới mẻ của truyện có lẽ là nó ko đi tuýp vô hạn thông thường. Thế giới của Hoang Mạc chi Giác là nơi tập hợp những "người chơi" - những kẻ giết người không rơi vào vòng lao lí. Ở đó có kẻ đam mê giết người thành tánh, cũng có những người "thấy chết không cứu", có kẻ ngu xuẩn lỗ mãng, cũng có những người thông minh nguy hiểm, có ham vui giết người, có tâm sự tầng tầng 2 tay tự báo thù...

Vậy nhân vật chính của chúng ta, A Phi - danh hiệu Hắc Thỏ Tử, từng là diễn viên thành danh là người như thế nào đâu? Một kẻ mẹ chết, bố chết, anh em cùng cha khác mẹ chết, tự tử, nhảy lầu, đâm xe hơi, một thân A Phi sạch sành sanh đứng giữa màn ảnh.

A Phi chán ghét diễn kịch, nó là thiên phú thấm đẫm trong linh hồn anh, là xích chó và cái roi của mẹ anh, là sự giả dối của thế giới mà anh thấy. A Phi yêu diễn kịch, nó là lẽ sống, là cần câu sinh mạng của anh, là điểm tựa, là đòn bẩy để anh tách rời và dung nhập thế giới.

A Phi yêu đồ ngọt, yêu mùi hương thơm ấm áp cửa hàng đồ ngọt giữa đêm đông. Anh yêu sự bình yên ấm áp, yêu những nhân vật mà anh suy diễn, những người có trái tim ấm, lòng can đảm, tự tin, cứng cỏi. Anh yêu Salman - Lâm Quan Nguyệt, người có linh hồn thơm như caramel ngọt đắng, ấm áp như cửa hàng đồ ngọt ở góc phố cạnh nhà. A Phi không thể từ chối, đẩy ra Salman, dù biết bản chất của hắn là con sói đói hung hãn dưới vẻ ngoài chó con mềm ngọt. 

Dù ai nói ngả nói nghiêng, A Phi và Salman đã khóa chết trong lòng mình. A Phi không cần những kẻ tự cho là đúng, không cần những kẻ lạnh lùng tận xương, không cần rượu cay nồng nàn, cũng không cần trà hương êm dịu. A Phi yêu ngọt, say ngọt, và chỉ thích ăn ngọt :v

Tính cách đặc biệt của A Phi và Salman được khắc họa tỉ mỉ qua từng phó bản kinh dị. A Phi là kẻ kiêu ngạo, chỉ cần "diễn kịch" để giải quyết phó bản, nhưng kẻ dám ngáng chân khi anh đang diễn, anh sẵn sàng giải khóa phong ấn tà thần của bản thân, đập chết :v A Phi yêu thích những phó bản, nhân vật hay "quỷ" có linh hồn và trái tim sáng chói, anh sẵn sàng hồi báo, trao tặng.  A Phi lạnh lùng, lúc thiện lúc ác, đi với phật mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy.

Nếu như A Phi là một "thứ gì" luôn hấp dẫn tầm mắt của mọi người, thì Salman lại thâm trầm tĩnh lặng. Salman giỏi giang, nhưng lại chìm trong biển người. Salman giàu có, nhưng không ai biết rõ. Salman "bá đạo tổng tài", nhưng không ai biết anh "mềm ngọt thơm ngon". Salman. Salman. Salman... 

A Phi và Salman như một cặp nam châm hút lấy nhau qua từng phó bản, có duyên thì gặp lại. A Phi là diễn viên tuyệt vời, đóng vai npc mà ko bị "quỷ" phát hiện, không bị phó bản và npc "xa lánh" như những "người chơi" khác, nhưng chỉ có Salman - người bằng lý trí và trực giác luôn bắt được A Phi - nhưng đâu phải dễ dàng và luôn thành công? Salman có thể thua trong cuộc chiến giữa "2 người chơi", nhưng lại thắng được trái tim của A Phi :))

Cốt truyện kinh dị có tỉ trọng rất lớn so với tuyến tình cảm. Vào phó bản, ai cũng có được thân phận "npc", nhưng không phải ai cũng như A Phi có thể đóng giả "npc" mà không bị "npc" và "quỷ" phát hiện. Với mình, các thế giới kinh dị không mới, nhưng được tác giả viết chặt chẽ, logic, và thú vị nhất là cảnh A Phi đóng vai npc xoay quanh "quỷ" và "các người chơi". Cũng chính vì tính mới lạ này, người đọc được chìm đắm vào câu truyện của "quỷ", hiểu biết bối cảnh và sự kiện của câu truyện, đi theo A Phi, nhìn A Phi "bắt nạt" quỷ và người chơi =))) Đây chính là điểm nhấn sáng chói của cả bộ truyện, là "điểm G" sung sướng mà người đọc phê pha. A Phi có thể có thẻ bài quỷ mạnh, có kỹ năng hay dụng cụ tốt, nhưng nó chỉ là công cụ phụ trợ có thể cần hoặc không. Điểm tựa của A Phi là năng lực diễn kịch của bản thân, cũng như thân phận tà thần có được khi "ăn" hệ thống kẻ ác từng hãm hại A Phi trước đó. Nếu so sánh khả năng "chơi phó bản", có lẽ Salman kém xa A Phi, nhưng đừng quên, ai cũng thua A Phi, và cân nhắc điểm sáng của một người cần đánh giá tổng thể, mà không phải trên lĩnh vực duy nhất :v

Hu hu may quá có người đồng quan điểm với mình về công, thấy nhiều bạn chê LQN quá mà mình nghĩ A Phi chỉ cần một Salman luôn nhìn thấy chính mình trong các vai diễn của mình là được.

Mình thấy chuyện yêu đương cần sự phù hợp và đồng điệu í. Dù mình chả có cp =))))

Công mạnh quá thì chả thấy ai bảo thụ ko xứng. Thụ mạnh hơn công là bắt đầu chê công nhạt, kém =)))) Chứ Salman quá đỉnh của đỉnh ấy. Không nói tuyến sự nghiệp và cuộc đời của Salman đỉnh của chóp như thế nào, riêng việc cưa được A Phi là cả một công trình vĩ đại đấy =)))))))

Đọc review mà cuống theo á

Review này chỉ xứng đáng nhận cảm ơn và  thôi

Lần trước mềnh cất tủ định đọc, xong thấy chiếc review chê OOC chuẩn lôi điểm của mềnh với cái giả thiết phức tạp có khả năng cao tác giả hold không được thật nên lại lặng lẽ bỏ ra. Hum ney bạn mềnh review đỉnk zạy thui mềnh chốt đơn hihi, cũng đang tìm 1 truyện dài :"D 

 

maybe :)) ông chốt đơn nhiều thế đọc xuể ko =))) mà đang chống dịch chắc cũng rảnh :D

 

Năm nay thất thu vô hạn lưu dù đây là một trong những chủ đề mình mê nhất. Già rồi, xương khớp yếu đi, nơ ron thần kinh không chạy kịp logic của nhiều tác giả nên lo bản thân sẽ cười hề hề trong một đoạn cao trào gay cấn nào đó thì vô duyên thật, khum đùa. Nhảy được chiếc hố này mình phải gom hết dũng cảm và nhờ bạn ủn mông đó :(

Mười phó bản được khai thác, dễ nhận ra Thanh Trúc Diệp dồn nhiều chất xám đào sâu từng cốt truyện riêng lẻ. Hệ thống NPC và Boss chất lượng, có độ tương tác được đặt vào 10 kịch bản tốt, đủ sân chơi cho nhân vật vẫy vùng. Bối cảnh xây dựng tỉ mỉ, phần lớn bản đồ có độ hoàn thiện cao, chân tướng được gia công cầu kì nên ngay khi players tham gia là vận hành mượt như đẩy domino.

Yếu tố logic duy trì ở mức trung bình - khá. Việc chi mạnh vào cốt truyện cho thấy hiệu quả khi người chơi cần phản ứng phù hợp với động thái NPC để giải khoá các sự kiện, phán đoán sai lầm hay tư duy hẹp đều là điều kiện thất bại. Plot twist đủ và đảm bảo tính bất ngờ, hoặc chí ít cần lắc não sơ sơ đoán quỷ là ai chứ khum phải che não giả vờ nger nger đọc tiếp cho tác giả đỡ quê.

Vai chính là nét bút mạnh, hình mẫu độc lập, bá đạo như Nhậm Dật Phi không mới, hơi ngấy nhưng OK. Có tài thì triển thôi còn điều tiết cân bằng nên là vấn đề của người cầm bút. Mình chỉ tò mò về Salman vì ngay từ đầu mẹ đẻ cũng ướm cho bạn chiếc áo tương ái tương sát. Phải để cuộc chạm trán là sự thăng hoa của cả hai chứ đừng để một bên làm nền cho bên còn lại. Nhưng khi nhận ra "máy phát hiện nói dối" không phải một kỹ năng đặc biệt mà chỉ dựa vào trực giác thì mình đã thôi kỳ vọng để tránh đánh giá chủ quan. Văn án sai, Salman không sai. Mùi caramel, mùi đường cháy, mùi những tinh thể ngọt ngào tan chảy. Hương vị này không giống Salman thường ngày nhưng có sự tương đồng với người đàn ông ôn nhu ngọt ngào bên cạnh Nhậm Dật Phi.

Tuyến tình cảm không nổi bật, hơi mông lung lúng túng, chắc Thanh Trúc Diệp cũng chưa định hình được cần khai thác tình yêu này ra sao khi Nhậm Dật Phi quá mức hoàn hảo. Lựa chọn kết hợp Lava Cake với Salted Caramel souce cũng được nhưng Lava Cake đứng một mình thì cũng vẫn được. Vấn đề nằm ở đây, đừng dọn lên đĩa những điều không cần thiết. Hoặc xử lý thêm để có Caramel Decorations đắt giá xa hoa hoặc thay hẳn bằng kem bằng trà. Nhưng thôi cũng ok, không quá tệ, chấp nhận được khi chủ đề chính là vô hạn lưu sinh tồn.

Hố này không có bom nhưng chông thì mình vẫn dẫm, dẫm 1,2,3,4 gấu có đánh rơi nhịp nào không?

Vấn đề muôn thuở, bầu không khí truyện, với mình nó quan trọng, rất quan trọng. Mình mê sự hỗn loạn luân chuyển trong Địa Cầu Online, mình thích màu tang tóc của Hoạ Phố, mình tận hưởng những bất lực đè nén trong Thập Duy Công Ước. Mặc cho thiết lập tốt, logic đỉnk, nhân vật có chiều sâu, plot twist bể đầu,....nhưng không khí mơ hồ, không có là không có. Văn phong quả thực là thứ khiến người ta muốn đua đòi.

Hệ thống cố tỏ ra lạnh lùng sát phạt nhưng mẹ đẻ cười khà khà bảo không. Sau 9 lần (có 10 phó bản thui douma) Nhậm Dật Phi đều rơi đạo cụ hiếm có trên đời thì mình hiểu người phụ nữ này đang buông rèm nhiếp chính, hảo tâm cơ. Sự can thiệp thô lỗ vào xác suất không chỉ làm yếu logic tổng thể truyện, dự triệu một tương lai êm đềm mà còn gián tiếp phủ nhận tài năng diễn xuất của nhân vật. Thực tế thì các thẻ bài và đạo cụ cũng không cho thấy sự thiết yếu lắm, điều gì làm người ta đánh đổi logic chặt chẽ và tư duy khoa học để sở hữu vài món tráng trí bé xinh nhỉ? Văn chương luôn phù phiếm như vậy.

Đề cập đến diễn xuất thì hẳn là át chủ bài của truyện nếu có một cuộc chiến giữa các bộ vô hạn lưu, sẵn sàng đầu tư không tiếc dung lượng từ nhưng với mình khi mọi thứ quá hoàn hảo thì mới là lúc tới công chiện. Một chiếc baguette mẫu mực khi hình dáng nó không đồng đều, có mặt xém và những đường cắt nở bung, viền cứng giòn. Sự gồ ghề thô ráp này phản ánh bột đã lên men đạt chuẩn, một chiếc lò nướng đủ nóng và trên hết là người thợ với kỹ thuật shaping, slashing thượng thừa. Thanh Trúc Diệp cho ra lò một chiếc bánh đẹp vụng về vì Nhậm Dật Phi diễn quá hoàn hảo, luôn được chia vai có tính tiên quyết cho thành công hay thất bại của toàn bộ nhiệm vụ. Đoạn miêu tả diễn xuất như thể cut-paste nhân vật gốc vào vậy. Tiểu Long Nữ của Lưu Diệc Phi mong manh dịu dàng, Tiểu Long Nữ của Lý Nhược Đồng đằm thắm đoan trang, những cái đẹp khác nhau. Nhậm Dật Phi cho mình cảm giác giống nhân vật chứ không phải diễn giống nhân vật. Nhập vai nhanh, thoát vai nhanh, những đoạn không có NPC bạn bỗng dưng xả vai hoàn toàn làm mình đánh giá bút lực yếu đột xuất, tác giả không dưới chục lần nhấn mạnh diễn viên sẽ bị ảnh hưởng bởi cảm xúc nhân vật thế điều gì làm họ 1 giây thoát vai vậy? Biết là tăng độ ngầu nhưng xin đừngggggg.

Phải chăng mọi khuyết điểm đều xuất phát từ sự đầu tư không đồng đều? NPC của phó bản được xây dựng như nhân vật phụ, nguyên dàn nhân vật phụ trong hệ thống lại không khác gì NPC. Cảm giác ngược ngạo kì quái này làm mình tự hỏi đây có phải ý đồ nghệ thuật? Bước chân vào phó bản đó là những cốt truyện tuyệt vời tỉ mỉ nhưng chỉ cần ra ngoài lại thấy sơ sài bừa bộn. Các chủ thành, liên minh, thập đại hay các trendsetter,...đều xuất hiện trong sự lớn lao nhưng kết thúc bằng ba từ: không tương xứng. Cảm giác như đổ hết tiền vào nền móng tốt rồi lại cần hoàn thiện nội thất thật nhanh với hầu bao hạn hẹp, bạn nhắm mắt mua bừa vài món decor like auth trên shopee nhưng ấy...nhẹ tay thôi kẻo tróc lớp vàng son.

Thanh Trúc Diệp cũng không phải một quay phim giỏi dù truyện pha nhiều yếu tố diễn xuất. Ống kính nhắm thẳng Nhậm Dật Phi, mọi phó bản dù đơn giản hay phức tạp, dù tay mơ hay người chơi cao cấp đều bị tự động làm mờ (Salman đứng gần nên đỡ hơn). Quay phóng sự chân dung nhân vật phỏng? Kì thú thay, trước khi bạn Phi xuất hiện chưa từng có players chơi style giả NPC này đến nơi đến chốn dù đề bài luôn gợi ý diễn kịch, hợp lý khum? Cao xanh có thấy hợp lý khum?

Truyện mất cân đối, không phải viết tệ nhưng quá thiên lệch. Mình đọc hơn 300 chương vì cốt truyện và plot twist ở các phó bản rất tốt, tốt đến mức đặt riêng như một series cũng không vấn đề gì. Bạn nào thích cách xây dựng một nhân vật chính cân cả Thế Giới như truyện nam sinh thì ổn đấy vì kịch bản gãy gọn, logic vừa đủ, không bi lụy, sảng triền miênnnnnn 🐻

Bạn nhận xét chuẩn về những truyện vô hạn lưu dạo gần đây quá. Số lượng truyện vô hạn lưu giờ ngày càng phổ biến hơn, nhưng mình cứ cảm thấy không hợp được mood của truyện ấy. Mình đọc vô hạn lưu là để tìm cảm giác kích thích hồi hộp giữa sống và chết, cảm giác rùng  mình sợ hãi trước những mối hiểm nguy không biết tên, sự choáng ngộp với thế giới kỳ lạ, bất ngờ những âm mưu mục tiêu to lớn và quan trọng nhất là tinh thần/ sức mạnh của con người khi đứng trước bờ vực thảm, cảm giác cố gắng hết sức vì một mục tiêu của nhân vật chính. Nhưng những truyện gần đây không còn cho mình cảm giác sống cùng nhân vật và truyện đấy nữa, nhất là khi có rất nhiều tác giả chạy theo trend, thiếu thời gian đầu tư cho cốt truyện nhân vật. Mình khó có cảm giác nhân vật chính thông minh khi anh ta hành động không thật sự logic, mình càng không cảm thấy trò chơi xứng tầm khi cả câu truyện chỉ có hai nhân vật chính được đầu tư kỹ càng. Buồn nhất là khi các phó bản đi theo kịch bản giống nhau, chỉ đọc mở đầu thôi là mình cũng lờ mờ đoán được kết cục.   Đối với mình bây giờ đọc vô hạn lưu như kiểu mở vé xổ số ấy, may thì thắng được to, nhưng cuộc sống mấy khi may được như thế, biết bao giờ  các đại thần mới cầm bút viết vô hạn lưu 😂. 
P/s : Không biết bạn có biết truyện Thải Đản Du Hí không, truyện được viết từ khá lâu rồi, do chị tác giả không phải đại thần nên có ít người biết đến. Nhưng truyện rất hay, theo mình là miêu tả rất thành công cái kinh dị trong những trò chơi sinh tồn. Truyện cũng được khen là rất logic nữa, và nếu bạn đói vô hạn lưu và truyện sinh tồn, truyện có thể là một lựa chọn không tệ. 

Đúng rồi nhiều truyện nhập cuộc với tư thế: Êyyy ku biết tía má tao là ai không? Xong gõ đầu boss ponk ponk lun tội dùm :'( Đọc hề hước zui zẻ.

P/s: Điểu ngữ chuyên gia, Trò chơi trứng màu (bộ Thái Đản đó hahaa), Ác mộng trò chơi của Bạc Mộ Băng Luân đúng khumm :'D Chờ phần 4 Ác mộng hoàn thui để đọc 234 chứ đọc phần 1 tưởng hết xong lại tòi ra phần 2 =)) Bả om cũng mấy năm rùi đó.

Mình cũng thấy vậy, k còn cảm giác nửa đêm sợ k dám đi WC hay hồi hộp k bỏ đt xuống đc nữa. Mà k chỉ mấy bộ mới đây nhiều bộ cũ, view cao cũng càng về sau càng đuối. Còn về logic thì k mong đợi j lắm, fù sao vô hạn lưu cũng k hề dễ viết, không như những thể loại khác chem tốt, cảm tình tuyến ổn thì mấy cái khác ng đọc cũng nhắm mắt cho qua, vô hạn lưu đòi hỏi tg phải dành nhiều time, tìm hiểu tài liệu, bút lực chắc tay các thứ.

Bộ này lúc đọc mang tâm trạng hào hứng, lúc ra ê chề. Văn án lừa thiệt sự, tuyến tình cảm như chủ và hầu =)))))) còn mấy phó bản đầu làm không tới, kiểu nửa vời nhàn nhạt, đọc chẳng có hứng đọc tiếp mà cứ kết một phó bản là lại có cảnh nhân vật phụ đi loan tin NDP mạnh như nào nên tui thấy nó xàm =))) drop lẹ luôn. 

Bạn review hay quá. Mình hoàn toàn đồng ý với tất cả ý kiến của bạn. Cảm giác đọc bài review của bạn đã giúp mình phát hiện ra những vấn đề mà mình cảm giác đc nhưng chưa thể diễn tả đc. Nhưng nói chung thì đây là một truyện đáng đọc, có đầu tư.

Cảm ơn bạn vì review chất lượng. Dù chê cũng hơi gắt nhưng điểm mạnh có lẽ hợp sở thích của mình

Tui đọc được hơn 100 chương là drop rồi. Logic với tình tiết truyện ổn đó mà tác giả buff thụ nhiều quá thấy không còn tính khiêu chiến nữa. Rất đồng ý với cảm nhận của you 👍

Hihi bạn tuôi đc xong r à :)))

Nhờ cmt của ô mà t thấy đc nhiều điểm yếu của truyện (mà mình lơ nó :)) Nhưng dù thế nào tui vẫn yêu tác giả và bộ truyện này nhắm :)) đọc quá hợp gu thích ngầu lòi sảng cơ :v

Bút lực của tác giả hơi yếu khi tả nội tâm mong manh của A Phi. Người mạnh vẫn có lúc yếu đuối đúng khum? Một vài chương nhỏ nhắn xinh xẻo ko thể viết hết suy nghĩ yếu đuối sâu xa trong lòng A Phi. Mình thích Salman bởi trái tim vững chãi và tâm hồn ấm áp của ảnh (đáng tiếc là tác giả ko tả hết đc, bả quá thiên vị với A Phi). I love caramel :3

Yeah cá nhân t thấy câu chuyện của Salman có nhiều thứ để kể hơn, từ điểm nhìn của Salman có vẻ sẽ khai thác được "xã hội thu nhỏ" trong hệ thống vì chời ơi đã mất công đề cập đến nhiều nhóm lợi ích vậy kia mà. Tiếc là tận phó bản cuối Salman mới on point, thôi thì ít nhất một lần bạn được đặt đúng vị thế.

A Phi...không biết nói sao. T tôn trọng tác giả vì đó là sáng tạo cá nhân, không cần zero to hero, thiết lập bằng trời cũng được miễn là cân bằng. Thật sự thì bạn Phi giống kiểu lv100 tháo trang bị đi vào map newbie, base stats thôi đã chấp cmn mấy chú gà con rồi. Boss to thì đeo thêm ngoại trang là lật kèo easy game. Kinh hoàng, đau khổ, bất lực hơn thế cũng trải qua thì còn gì để nói đâu ngoài vài dòng hồi tưởng ít ỏi. Hoặc viết 2 tuyến thời gian hoặc là nâng bối cảnh, nâng độ khó lên để A Phi lại thuộc về tầm nhìn đại chúng chứ giờ bạn ngự cao quá người đọc chỉ thấy được bóng dáng to lớn mơ hồ.

Đọc xong ước gì tác giả đổi góc máy quay. Nếu tập trung vào Salman như vai trò một nhà Cách mạng, khai thác nhiều hơn vào chế độ của hệ thống và bạn Phi chỉ cần xuất hiện như ngọn gió Đông thì mlem hơn không nhỉ? Kế hoạch của Salman xứng đáng được xây dựng như tuyến chính song song với vượt phó bản. Viết đủ sâu thì hoàn toàn có thể khai thác mâu thuẫn giữa các players, players-hệ thống, các liên minh, các nhóm đứng đầu,... còn giờ nó như phóng sự nhân vật vậy huhu. Phần phó bản không chê vì douma nó hoàn thiện quá đà á =))

@quang-huy: 😂😂 đúng vậy tuôi đề cử vì cái phó bản hay mà cp cx mlem hết cỡ. Chứ khai quật nội dung sâu sắc thì hổng có gì. Nói thật về cuối khi âm mưu nổi lên t thấy tác giả đuối đuồi đuồi :)))

Với cả rì viu vì quá yêu Salman và A Phi. Nhất Salman lun á, đang tiếc người đọc chỉ thấy được tảng băng nổi mà ko thấy cái chìm. Nhìu ng chê Salman ko xứng này nọ nên tui cáu ó :))) tại đèn hào quang chói lọi hết zô A Phi òi.

Bn ơi mạc thần hoan có phốt xâm phạm chủ quyền nên bn đừng đề cử ĐCO nhé:(

Đang đọc đến gần cuối thế giới 3 nhưng phải tạm ngừng để ra viết cảm nhận

Bth mình hay đọc cmt vs review của mn để dò mìn lắm, nhưng lần này mình chơi lớn ko thèm đọc mà vô xem luôn. Kết quả là....tah đah, mình đọc một hồi mình ngủ rất ngon luôn, truyện cứ bình bình, ngang ngang không có bao nhiêu phập phồng, tình tiết thì chỉ dừng ở mức tạm được. Thế giới đầu và 2 thì đơn giản vãi nồi nhưng nó là tay mới với có chút lạ nên cũng oke. Nhưng qua thế giới 3 thì chán thật sự, lê thê dài dòng không có gì ấn tượng.

Sau cùng, nếu ai mất ngủ hay muốn ngủ sớm, lôi bộ này ra đọc đi, hãy thử và cảm nhận

 

Queo, một phép màu nào đó đã khiến mình đọc hết quyển này. Và thực ra thì mình thích thế giới 1 và 3 nhất vì nó khá lạ, hmm mà thế giới nào cũng khá lạ nhưng plot twist về sau thấy chưa tới lắm, đọc dễ ngủ đúng như lời review bên dưới. Chấm 7.5/10

Queo, một phép màu nào đó đã khiến mình đọc hết quyển này. Và thực ra thì mình thích thế giới 1 và 3 nhất vì nó khá lạ, hmm mà thế giới nào cũng khá lạ nhưng plot twist về sau thấy chưa tới lắm, đọc dễ ngủ đúng như lời review bên dưới. Chấm 7.5/10



Review của bồ bị lặp lại hẳn 3 lần kìa bồ ơi.

Cậu ơi công thụ ai thích nhau trc z ạ. Sẵn cho mình xin tí spoil tuyến tình cảm đc k ạ

Đề cử (mới đọc hơn 1/3)

Đầu tiên, các thế giới có diễn biến khá thong thả so với các bộ truyện khác, mọi người dường như đang theo chân nhân vật chính để tìm hiểu  và phá giải chứ không phải theo chân nhân vật chính tìm đường sống trong chỗ ch*t, chạy đua với thời gian nên bạn nào thích kinh dị gay cấn thì cân nhắc.

Bối cảnh các thế giới thiết lập rằng quỷ và người chơi không được giết NPC (sẽ có trừng phạt nào đó), mà quỷ cũng không biết ai là người chơi, trừ khi người ấy lộ sơ hở, vậy nên kỹ năng giả làm NPC của thụ mạng lại rất nhiều lợi ích.

Đọc các bài review khác chê công khá nhiều. Mìmh nghĩ thụ là một cường giả như vậy rồi, đôi khi những người mạnh mẽ, thứ họ cần chỉ là một bến đỗ thôi. Trước mắt đúng là công không phải người chơi toàn năng, liệu sự như thần hay vũ lực siêu max, nhưng lại là một người dịu dàng, nhạy bén, có thể nhận ra thụ trong những vai diễn khác nhau. Mình nghĩ thụ chẳng cần một anh công xây cho bạn ấy một ngôi biệt thự đâu, thứ bạn ấy cần có lẽ chỉ là một căm nhà ở ngoại ô, bình yên mà sống hết cuộc đời, vì ẻm quá mệt mỏi rồi.

À công không phải máy phát hiện nói dối đâu, chỉ là quan sát khá nhạy bén và thông minh thôi. Chi tiết hơn về thiết lập mn có thể đọc các bài review khác, thụ siêu ngầu.

Truyện hay. Phó bản nào cũng hay. Phải chi Tg viết thêm vài cái nữa, hihi.

Thụ rất mạnh nhưng muốn thể nghiệm sinh hoạt.

Chọi oi,hay quá mà,lại thêm một cái bạch nguyệt quang.Bn nào thik vô hạn lưu mà có sáng tạo thì mời xơi,thik ảm tình vào cug đc mà công thì mấy chục chương sau mới có đất diễn nhìu nha,chê công trẻ trâu đi rồi tự vả nha:}}

Truyện hayyy, viết chắc tay lắm. Tình cảm công thụ siuu ngọt. Lúc đầu tui k thích lắm, vì nhân thiết ban đầu của công khá trẻ chow, nạnh nùng. Lúc đó tui nghĩ, 2 động vật máu lạnh ghé vào nhau thật sự có thể sưởi ấm sao? Trời oi nhưng k, tui chỉ thấy 1 anh công mềm mềm ấm ấm, có thể thấy rất rõ ràng thụ rất thả lỏng khi ở cạnh công. Má ơi con lại tin tưởng tình yêuuuu. 

Ừm... Về phó bản, có lẽ phần trinh thám với 1 số người k quá đặc sắc (nhất là từ góc nhìn của nhân vật mà thụ sắm vai, vì sao thì tr sẽ giải thích,đừg bỏ tr vì nv của thụ luôn đặc biệt nka, âm mưu đấy), nhưng tgiả biết lm cho nó hấp dẫn ở phần khác. Ở đây là quá trình thụ hoàn thiện nhân vật, rất thú vị và k chê việc này được (vì sao? Đọc tên tr)

Phần duy nhất mà tui k hài lòng lắm (1 xíuuuuu thoi) là phó bản thâm lam, kết thúc của nó khá là chóng vánh, chưa đã. Mà thoi mục đích phó bản này cx k phải chỉ có qua cửa, mà thụ thì out trình cả lũ rồy (đúng vậy, ẻm k phải ng bình thuờng, còn ẻm là gì thì đọc sẽ biết). 

Chúc mn đọc vui vẻ ^^

P/s: phó bản tui thích nhất là quê nhà, không người biết hiểu, tù điểu, phó bản k thích là Xuân Nhật Yến nhưng lại thích Hạc Quân, phó bản thâm lam thì xin chê:))))

Hơi đề cử

"Ha! Thì ra còn có thể làm như vậy!"

Đó là cảm giác của tui khi đọc thế giới đầu tiên, tui ko mê vô hạn lưu (tui ko thích kinh dị nên chỉ coi khoảng chục bộ dạng trinh thám hoặc action là chính, vô hạn lưu là phụ) nên đây là lần đầu tui biết còn có cách giả làm NPC.

"Đỉnh vãi! Không phải người!"

Là cảm giác của tui khi đọc tới đoạn té cầu thang của main ở phó bản thứ 2.

Dù tác không viết ra một đoạn như vậy thì với những gì tui đã đọc trước đó: thế giới đầy bí ẩn, truyện cuốn hút, tình tiết hợp logic,... thì một kẻ mê trinh thám như tui hẳn sẽ theo tiếp bộ này nhưng sau pha đó thì tui đã từ người qua đường biến thành fan!

Nam 9 aka thụ là mẫu mỹ cường thảm điển hình. Bạn được tác dựng theo mẫu diễn viên gặp ám ảnh tâm lý, chỉ thích đóng vai người khác chứ ko thích là chính mình. Bởi vậy trong vở diễn anh sinh động bao nhiêu, ám ảnh với từng chi tiết nhỏ nhặt bao nhiêu thì ngoài đời lại qua loa đại khái bấy nhiêu, đến nỗi tui có thể cảm thấy với main, đời này chính là cõi tạm.

Uhm, vì là fan trinh thám nên tui sẽ nói về trinh thám. Xét về mặt này thì truyện không quá đỉnh nhưng cũng khá ổn, hơi tiếc là cứ càng về sau các thế giới/ phó bản càng có vẻ siêu thực, tính chất trinh thám giảm đi, thần quái tăng lên. Nếu ko phải lỡ thành fan của main thì ko khéo tui đã drop từ "Ổ kiến".

Nhưng khi tui biết main là tà thần thì tui vẫn cảm thấy hụt hẫng dù một phần trong tui bảo là nên thế, nếu bạn là tà thần thì mọi chi tiết trước đây đều có lời giải. Tui thấy hụt hẫng vì truyện đã từ thể loại vượt khó, thoát hiểm trở thành giả heo ăn thịt hổ rồi và tui ko tin vào sự tẩy trắng của tác về vai trò tà thần. 

Sẵn tiện, công cũng có nhân thiết kiểu mỹ cường thảm (cường kiểu khác nam 9) nhưng thú thật tui ko nhớ được gì nhiều về bạn ngoài việc thụ nói bạn có vị kẹo. Tui cũng cảm thấy bạn ko xứng với main và tuyến tình cảm của truyện không tốt. 

Đánh giá: 6,5/ 10

Tóm lại, truyện là sự kết hợp khá thú vị giữa vô hạn lưu và diễn kịch, nó không có quá nhiều yếu tố kinh dị nhưng có kha khá trinh thám và thần quái. Nếu thích vô hạn lưu, diễn kịch (giới giải trí), trinh thám, thần quái, không quá ghiền kinh dị và cũng ko ngại đam mỹ thì đây là một bộ truyện nên đọc thử, ít nhất hãy đọc hết phó bản 2, điểm sáng nhất của truyện đó. 

Nói chung truyện không quá xuất sắc nhưng đôi lúc điều ta cần chỉ là một điểm sáng để nhảy hố thôi mà 

 

Tag: vô hạn lưu, trinh thám, diễn kịch, thần quái, đam mỹ, 1v1

p/s: Đây ko phải là review mà chỉ là cảm nhận cá nhân của mình về truyện thôi, một phần vì đã có rất nhiều người review truyện rồi và tui cũng ko tự tin mình có thể review tốt như họ.

Đề cử và đây chỉ là bản phân vai  ko phải review 

Phim: Ngày tháng tôi giả làm NPC trong game sinh tồn

Thể loại: sảng văn, vô hạn lưu, diễn kịch, đam mỹ

Diễn viên chính aka thụ: Ta ở Hoang Vu Chi Giác làm đoàn sủng diễn viên 

Diễn viên phụ:

- Công (Salman): Ta ở Cánh đồng hoang vu làm trung khuyển mở cty game.

- Hoang Vu Chi Giác: Ta là sau màn đại lão/ Ta là cẩu kế hoạch

Diễn viên siêu phụ:

- A Kim: Ta ở Cánh đồng hoang vu làm biên tập phim

- Chủ tiệm bánh ngọt: Tui ở vô hạn lưu bán bánh ngọt

- Hạc Quân: Ta làm khách mời NPC

- Hồ Điệp: Ở vô hạn lưu làm sát thủ tháng ngày.

- Trần Thâm: Ta ở Cánh đồng hoang vu làm Nữ vương bá tổng

- Văn Lý: Ta ở đâu cũng là Hải Vương

Uhm, trời mưa nên quởn viết chơi, bà con có ném gạch đá gì thì nhẹ tay thôi 

Tag: vô hạn lưu, trinh thám, diễn kịch, thần quái, đam mỹ, 1v1

p/s: klq nhưng hôm nay chợt nhớ ra, bộ này là vô hạn lưu + sảng văn mà, main ko là con ruột của tác + vận khí tụ tập 1 thân + cả thế giới tung hô thì sao là sảng văn  Hèn gì hôm trước lúc thấy có người ném đá mấy vụ đó mình thấy quái quái.

visibility13.7K star53 15

add
add