Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.
Review

Mang theo tiểu quán đến cổ đại
Tác giả: Diệp Ức Lạc

Hay! Rất đáng đọc, bình dị lôi cuốn đáng ngạc nhiên.
Mới đầu thấy thụ lạnh nhạt, không để ý đến công, công thì mới qua mấy chương đã muốn cho thụ biết về "bàn tay vàng" của mình là không gian tiểu quán (tiểu quán = đại lý = mini market kiểu kiểu thế). Cảm thấy thụ chán, công thánh mẫu.
Nhưng sau càng đọc càng hấp dẫn, thụ không chán mà cực chất "nam", không như nhiều truyện về song nhi. Thụ là song nhi nhưng không ẻo lả yếu đuối, không thánh mẫu chịu nhục... chính là rất đàn ông. Thụ có trách nhiệm, có bản lĩnh, hào phóng với công, rất thực tế và không khác người.
Còn về công, lúc đầu thấy công dễ dàng lộ ra không gian cảm giác công thánh mẫu. Sau này lại cảm giác công là quyết đoán, nhận rõ hiện thực, có giác ngộ cao, tầm nhìn xa. Công không nói yêu thương nhưng từ những việc công làm có thể thấy rõ tình yêu của công giành cho thụ cũng như gia đình nhỏ của mình. Công có tiểu quán nhưng không phải chỉ biết miệng ăn núi nở. Công làm mứt, ủ rượu, bán găng tay, khăn quàng cổ, quạt, thú nhồi bông, đồ chơi trẻ em... tất cả rất nhỏ nhặt nhưng thực tế. Công trong truyện không như nhiều truyện khác làm đá, tạo thuốc nổ, tạo nỏ,...những truyện to tát (thực tế là mình cũng ko rõ làm đá thế nào mà hầu hết các truyện đều cho nvc biết làm đá). Tác giả tạo ra nvc gần gũi bình phàm mà cũng sáng suốt quyết đoán, nvc biết rõ bản thân cần gì muốn gì và tiến bước. Công thích tiền, thích "thịt" người có tiền nhưng công không ích kỷ chỉ biết bản thân hay chỉ biết gia đình. Công cũng tạo việc làm, thay đổi cuộc đời nhiều người, cải tạo nông nghiệp... công có thể gọi là "tạo phúc muôn người".
Truyện về thể loại "làm ruộng văn" (chủng điền văn) nhưng rất hấp dẫn lôi cuốn mà không chán. Công không chỉ chăm chăm gom tiền xây nhà mua đất mà còn làm quan tạo phúc người dân. Truyện càng đọc càng hay, không cần nhiều vai ác, không cần nhiều trắc trở nén giận nghẹn khuất vẫn có thể làm người đọc không rời mắt được.
Cực lực đề cử!
P/s: Cảm ơn chủ top chia sẻ!

Truyện đọc giải trí ổn. Công có bàn tay vàng là siêu thị nhỏ nhma cũng chỉ bán linh tinh như tạp hoá thôi, hơn nữa bàn tay vàng cũng ít xài tới, ban đầu xài vì gạo dầu muối ăn cho đủ no, thêm đường làm mứt, rượu bia để bán,... Còn lại toàn 2 vợ chồng tự tiêu thụ =)))) hơn nữa công đi con đường làm đồ ăn, buôn bán mấy thứ như túi xách, cặp, quạt hay là thú bông,... đơn giản, vả mặt thì toàn tự tìm tại pháo hôi tự tìm đường chếc chứ công thụ kh biết gì hếc, em thụ ban đầu đất diễn còn nhiều, tới lúc sau ít đất diễn hơn hẳn, ban đầu tả em thụ khá là cường thế nhma ẻm kiểu cũng đáng yêu =)))) tình cảm cũng không mãnh liệt lắm kiểu tế thủy trường lưu, người tốt kết cục tốt, công cũng không phải người tham lam hay có chí lớn, ít đề cập tới hoàng cung, chỉ sơ sơ thôi nên không nhức đầu lắm.

Ban đầu mình nghĩ chủng điền, làm giàu, mỹ thực mà sao chỉ có chưa tới 200 chương, chương còn ngắn nữa, nhưng cũng đầy đủ thú vị, kết cũng nhanh, đọc cũng đỡ ngán hơn truyện khác, nội dung không phong phú nhưng ổn. Ai quen đọc truyện kiểu này thì thấy hơi nhanh hơi cụt nhưng mà ai mới mò tới thì cũng coi như tập tính kiên nhẫn chứ mấy truyện khác ta nói lê thê, đầu nhìn cmt chê dài cũng ngán nhma đọc xong lại thấy hơi ngắn, kết cụt =))))))))

visibility13.7K star53 15

add
add