Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.
Review

Tên truyện, tên tác giả Nhục Bao Bất Ngật Nhục (bánh bao thịt không ăn thịt) và văn án nghe có vẻ funny, nhưng kỳ thực đây là một quyển truyện ngược, ngược, ngược (việc quan trọng phải nói ba lần). Đây là tác phẩm đam mỹ chủ công đầu tiên tôi chủ động đọc (tôi vốn toàn đọc chủ thụ). Nguyên do là bởi đoạn mở màn khá hấp dẫn, níu kéo tôi một mạch tới hết. Truyện không thuần chủ công mà thường đổi ống kính sang phía sư tôn, tiện thể kể theo góc nhìn Thượng đế bao quát xung quanh, không khác biệt quá nhiều với truyện chủ thụ. Đồng thời, chủ công mới lộ rõ được tâm tình của Mặc Nhiên, dễ dàng hiểu thêm về khúc mắc kiếp trước kiếp này, và nhìn nhận sự việc từ mọi góc độ. Tác giả hành văn tốt, ngôn ngữ lưu loát. Các sự việc tuần tự khiến mọi thứ phát triển tự nhiên. Nhân vật chính Mặc Nhiên được thăng cấp từ bản 0.5 lên 2.0, kèm theo ảnh hưởng đến các nhân vật khác, không ai tính tình đại biến đột ngột cả. Tình tiết trước sau móc nối, phía trước có phục bút, xem xong mọi biến chuyển trong cốt truyện, quay đầu đều tìm được manh mối. Ở giữa có lẽ sẽ vài điểm mâu thuẫn, nhưng phía sau có đáp án đầy đủ. Không phải là vì ngược mà ngược, chủ yếu là làm nhân vật thêm trọn vẹn. Từng sự thật kiếp trước kiếp này được bóc trần, tựa như lột từng lớp một củ hành, cay mắt muốn khóc, nhưng vẫn không nhịn được mà tiếp tục bóc, bóc cho đến khi hai tay chảy máu, lệ tràn khóe mi.

Tác giả viết thịt cực kỳ mang cảm, vừa hàm súc vừa trắng ra. Lúc cần kích thích, lúc cần cao trào, lúc đan xen ngọt ngược, đều phù hợp. Tác giả cũng giải thích khá kỹ càng diễn biến tâm trạng nhân vật cho độc giả không hiểu. Đặc biệt, diễn biến tâm lý nhân vật nắm rất chắc, thể hiện ở phần đoạn ngắn hậu trường, các nhân vật trả lời các vấn đề khác nhau theo đúng tính cách thiết lập. Đọc phần hậu trường cảm nhận sâu thêm một chút về tính cách thật của nhân vật. Những nhân vật cả chính cả phụ đều rất nhiều lớp, phức tạp lại không bị gồng. Mọi người có đủ đất diễn thể hiện mình. Tác giả đối xử khá công bằng với từng nhân vật, dù là phụ đến siêu phụ. Bên cạnh đó, tác giả rất tài tình trong việc đặt tên chương truyện. Ban đầu Mặc Nhiên luôn xưng hô “bổn tọa”, tên chương bắt đầu bằng “bổn tọa”. Mặc Nhiên biết mình yêu thích sư tôn, coi sư tôn là nhất, thế là tên chương chuyển sang bắt đầu bằng “sư tôn”. Sau đó là đặt theo tên phó bản, như Giao sơn, Long Huyết sơn, Thiên Âm các, và Tử Sinh đỉnh. Tổng thể bố cục lớn, tác giả rất dụng tâm.

Bộ này t phải đắn đo gần nửa năm mới quyết định đọc, review khen chê lẫn lộn, đủ loại cảnh báo ngược luyến tàn tâm, ngược thân ngược tâm, ngược công ngược thụ ngược cả nv phụ, rồi đảng song khiết nên tránh xa, đảng sủng thụ nên né, bla... bla... 

Nhưng khi đọc xong thì cũng gật đầu công nhận truyện có logic nhưng thiệt là dài dòng. Bắt đầu từ chương 1, tác giả xây dựng công rất khốn nạn. T đọc qua hơn trăm chương, không biết t đã chửi thầm trong lòng bao câu “chó má” rồi. Thậm chí còn hi vọng bộ này BE, không hề hi vọng thụ và công đến với nhau, kỳ vọng thụ sẽ từ bỏ tình cảm với công. 

Kiếp trước công khốn nạn không tả nổi, giết người như ngoé, chịch dạo nhân gian (đúng rồi mấy mị, công không hề sạch đâu), mồm thì nói hận thụ, thân thì chịch nát thụ mà trong tâm lại nhớ nhung về người khác (phải rồi mấy mẹ, trong lòng công có bạch nguyệt quang). Đảng sủng thụ mà nhảy vào hố này, chắc có khi chưa kịp đọc tới chục chương đã tức ói máu mà drop truyện rồi.

Còn ai kiên trì lết qua cái thời kỳ “ngược thụ” thì sẽ đón nhận tới thời kỳ ngược công. Mà đây không phải là thụ ngược công mà là chính bản thân công ngược công. Công tự nhận ra tội nghiệt của mình, tự thấy mình khốn nạn, lương tri của công dằn vặt tự hành hạ chính mình. Tiếp đó là màn cua cực gắt của tác giả để “tẩy trắng” cho công bằng tình tiết “tất cả chỉ là một âm mưu”. Công cũng chỉ là một nạn nhân trong âm mưu mà thôi. 

Công nhận là công rất đáng thương, nhưng cái kết bộ này khiến t vẫn thấy bứt rứt và khó chịu kiểu gì ấy. Không biết má nào đọc bộ này rồi thấy sao, nhưng t vẫn ngứa ngáy hết người với cái kết này. Một mặt thì thấy tội cho công, cuối cùng công cũng có thể happy end với sư phụ rồi. Một mặt thì thấy công không xứng với thụ, vẫn cảm thấy sự khốn nạn của công từ chương đầu còn ám ảnh tới giờ... 

Nghe xong tớ không bao giờ đọc. Đọc cho vui chứ tìm ngược kiểu đó thôi khỏi.

Đọc đi hay mà bạn

Mình vẫn luôn rất tôn trọng ý kiến và review của bạn vì thấy rất hợp với mình. Mình cũng đắn đo truyện này lâu rồi không dám đọc. Bây giờ đã biết câu trả lời là không. Cảm ơn bạn đã bỏ công sức viết review này 

Ôi cảm ơn cô rất là nhèo  Quá trời recommend đọc bộ này mỗi khi có bạn tìm đam mỹ niên hạ, ngược tâm, hay sư đồ luyến gì đấy. Mà mấy review dài dài tui có đọc thì toàn nói chung chung thôi, thà chỉ rõ ra như cô vậy, thì tui khỏi áy náy bứt rứt vì ko đọc bộ này 

Ngắn gọn: cẩu huyết ngập trời.

Nhiều bạn fans truyện này cứ nói tác giả không tẩy trắng công, rùi công không tra các cô ạ, nói không đọc thì phí các kiểu. Mém nữa nhảy hố. Tks thím =))) bộ này còn hay bị đem so với Hệ thống tự cứu nên cứ tưởng nó sẽ ngọt mà ngược kiểu giống băng muội, ai dè là không =((( 

Tui không đọc kĩ như cô, đọc nhảy chương lướt đoạn hoài nhưng cũng hiểu sương sương cốt truyện, thật sự thì sau này có tẩy trắng đi chăng nữa thì sai vẫn là sai, tội nhất là sư tôn, một xô máu chó ập vào đầu rồi cứ thế bị lăng mạ mà không cách nào giải thích. Cách viết của tác giả thì ổn đấy nhưng mà cái cốt truyện thì không dám khen tặng. 

Đồng ý với bạn. Sau tất cả thì công chẳng hề xứng với thụ, có chăng là thụ rộng lượng quá nên mới tha thứ và quay lại với 1 kẻ như hắn.

Tất cả là âm mưu thì sao? Công là nạn nhân thì sao? Chuyện công cặn bã, ngược thụ từ thân cho tới tâm nó đã xảy ra và không thể thay đổi được. Cứ cảm thấy hối hận, biết quay đầu là được chắc? Những nổi đau mà thụ phải chịu nó đâu thể biến mất.

Ta từng đọc một truyện ngược tra cũng khá tương tự, có điều công không được tẩy bạch và thụ không tha thứ cho hắn. Quên tên rồi nhưng nhớ cốt truyện là thế này, công cũng như công trong này, hiểu lầm thụ, phế bỏ võ công, ngược thân ngược tâm, còn để người khác hiếp dâm tập thể thụ,... Sau đó biết được chỉ là hiểu lầm thì quay ra đau khổ cầu xin, tỏ vẻ như mình hối hận lắm, nói là ta yêu ngươi nên mới vậy, mấy người xung quanh (bạn bè, người thân) vì được công đối xử tốt nên quay qua khuyên thụ phải tha thứ cho hắn, rồi bảo chỉ là hiểu lầm, thụ không tha thứ cho hắn thì là không hiểu chuyện bla... Nhưng thụ trong này rất cứng, những gì công gây ra cho thụ thì thụ cũng sẽ trả lại cho công, sau đó nói với công đó chỉ là vì ta yêu ngươi thôi mà. Đọc xong mà hả dạ gì đâu.

Ps: đã tìm ra tên truyện, nếu các bạn tò mò có thể tìm truyện "tuy rằng ngươi đã tẩy trắng" trên wikidich. Đọc xong truyện đó quay lại truyện này thì sẽ thấy thấm thía lắm.

Bạn nói chuẩn rồi , tớ đảng sủng thụ đây , đọc tới đoạn bạch nguyệt quang thì tức drop rồi , nghe mấy bạn kia review với đọc cmt nên thấy nên out sớm bớt bực , mấy chương đầu , 1 chương mà tớ phải vừa đọc vừa nhấn pause, hít một hơi sâu và chửi thầm trong lòng , thật sự tác giả xây dựng công để cho độc giả chửi đây mà , có bạch nguyệt quang thì lo đi , lâu lâu nhảy ra xoát tồn tại cảm với thụ hay gì, phải kiên nhẫn lắm mới chịu đc cái tính của công

Uầy nhiều người reply ghê. Tôi không hứng thú với truyện này lắm nhưng cũng comt cái cho vui hi

Thật ra cái mà giữ tui lại với truyện này là mấy màn tả H mập mờ của tác giả =v=

T đọc hết truyện này r, không đồng tình vs ý kiến của bạn lắm. Bản thân t chủ công chủ thụ hỗ công đều đc đc, và là ng cực ghét ngược luyến ngược tâm. Nhưng t đã đọc bộ này về chết mê mệt vì nó. Có lẽ bạn lấn cấn với cảnh tra của công, nhưng tác giả cua gắt và cực kỳ hợp lý. "Một âm mưu", trên thực tế nó ko hề đơn giản như vậy. Công kiếp trc kiếp này đều là con rối của "bạch nguyệt quang", bị gieo mầm hoa độc, xóa bỏ ký ức, đánh mất thiện lương, phóng đại cái ác. Mình đã khóc khi thụ nhớ lại ký ức kiếp trước, anh nhớ lại cảnh mình bị công cầm tù, đã nhận ra rằng công đã đánh mất trí nhớ, bị tù cấm linh hồn như thế nào. "nuôi không dạy là lỗi của sư phụ". Tình cảm của công thụ không chỉ là tình yêu, mà còn là tình thầy trò. Cảnh công mờ mịt tìm bức thư hồi nhỏ viết cho sư phụ mà k nhớ ra được, cảnh công hồi bé thiện lương che chở con giun trong cơn mưa... Chính như thụ nói, tất cả bắt đầu từ lỗi lầm của thụ, công là đứa trẻ thiện lương, trong sáng, bởi vì thụ thầm yêu mà lẩn tránh, cx vì thế bỏ qua bước ngoặt công bị hãm hại, mà không tin công làm người. 
Gieo nhân nào, gặt quả đấy. Tất cả các nv trong truyện đều có duyên, có quả, có chua ngọt xót bùi. Mình thích truyện không phải vì từng chậu máu chó, mà bởi giọng văn và cách xây dựng thế giới lôi cuốn và đầy bất đắc dĩ của đời ấy.

T công khống hơi nhẹ, nhưng đọc mới đoạn đầu thôi mà muốn cắt ciu công rồi á

Thấy các cô rv, tôi nhận ra tôi không có duyên đọc bộ này rồi, tuy là người dễ tính khi đọc truyện như tôi nhưng nghe thấy đoạn ngủ với thụ mà lòng tâm niệm bạch nguyệt quang thì tôi chịu thôi

Tại công bị bạch nguyệt quang bỏ bùa í bạn. Thoy k hợp gu cx k sao bạn à 😂

Tôi mới nghe nói bạch nguyệt quang yêu thụ, không thể tin được

@phương-ngô: Mình hoàn toàn đồng cảm với bạn. Mỗi lần lượn vào muốn thử đọc truyện này thì lại dc spoil 1 màn plot twist cẩu huyết ngoạn mục hơn nữa Rồi phải lết xác đi ra để bảo toàn mạng sống.

@yu-young: thật ra, tôi mò vào thử rồi, và tôi đọc ngay chương sư tôn cõng công leo 3000 bậc thang, đoạn ý khóc gần chết và khéo nó là đoạn đắt giá nhất, sau đó đọc thêm vài chương đến đoạn tìm địa hồn sư tôn, và... sư tôn gặp nhân tình cũ của công, moé, thằng ý còn hỏi công sư tôn kêu hay hơn hắn hay thế nào các thứ... say goodbye luôn

@phương-ngô: Mình cũng nghe nói về những đoạn cực kì cảm động ấy. Đó là lý do chính mình cứ tìm lý do để bắt đầu đọc hoài. Nhưng mà trao đổi sức khỏe tâm linh của mình, đắm chìm trong máu chó, để đổi lại vài cảnh cảm động.... thứ lỗi mình ko dám ;-;

Nhưng cũng chúc mừng bạn đọc được cảnh hay nha

@yu-young: tôi bỏ qua hết các cảnh máu chó để đọc đến cảnh đắt giá nhất đấy cô ạ, chứ nói thật tôi mà đọc tầm 100 chương trước chắc hộc máu tam thăng

@phương-ngô: @yu-young: =))) theo t thì thế này, càng máu chó thì nó mới nổi bật được cảnh cảm động chứ lị :v

Tay bút của tác giả rất tốt, cho nên truyện có máu chó có cua gắt lắt léo như đường Trường Sơn cũng vẫn có vô số người nhảy hố :)))))))) 

ps: @phương-ngô: "sư tôn gặp nhân tình cũ của công, moé, thằng ý còn hỏi công sư tôn kêu hay hơn hắn hay thế nào các thứ.." theo mình truyện tu tiên ảo tưởng mà vẫn chân thực ý chứ :v trên đời này thi thoảng cx phải gặp đc đứa hl muốn vả mồm á =))

@hỏa-minh: thực ra tôi không nói độ hãm của thằng kia cô ạ, truyện nào cũng có thằng hãm thôi, mà tôi đang quắn quéo về việc công ngủ qua nó, điều này khiến tôi khó chịu vc

@phương-ngô: nàng thích khiết thì chịu r 😆 ngay cảnh đầu tiên công đã ngủ lang mà :)))) bạn ý thời trẻ máu ls

@hỏa-minh: À không, ta thấy khiết không thì không nói, chủ yếu là công trăng hoa lạm giao nhưng thụ lại phải thủ thân như ngọc, băng thanh ngọc khiết, đúng kiểu motip ngôn tình đời đầu, nam chủ lúc nào cũng kinh nghiệm đầy mình, chơi gái, thay bồ như thay áo, nhưng nữ chủ nhất định phải là xử nữ, đã vậy sau khi bị nam chủ ngủ, bị nó hành, bị nó ngoại tình, ngủ với con khác, nhưng nhất định cũng không được ngủ, không được yêu thằng khác. Hãm vl, kiểu ta có thể ngủ với cả thế giới nhưng ngươi chỉ có thể ngủ với một mình ta ấy. Ta không nhất định phải song khiết, nhưng nhất định phải bình đẳng, công hãm l thì đừng mong có được người yêu tốt nhá. (Xin lỗi ta chỉ đi ngang qua thấy các nàng bình luận rôm rả quá nên hóng hớt xíu).

@hoazifeng: đồng ý kiến với nàng, ngàn like cho nàng. Mình thì không quan trọng vấn đề khiết hay không khiết lắm, nhưng cực kỳ không chịu nổi cái cảnh đang quan hệ với người này mà lại đi dây dưa quan hệ với người khác. Thậm chí là đang quan hệ người này mà lại đi tương tư nhớ nhung người khác.

Thánh nào mà tưởng tượng ra cái cảnh người yêu vừa quan hệ vs mình vừa quan hệ với n người khác, trong đầu còn nhớ nhung con tuesday nào đó, thế mà thánh ấy còn chịu đựng được. Vậy thì em xin dải chiếu lạy thánh ấy một lạy, tôn thánh lên hai chữ tiện thánh.

@diemthieu: +1 với các bạn

@hoazifeng: +1000000 Cảm ơn bạn đã giải thích được cái khó chịu của mình khi đọc spoil của bộ này. Không có một lời nào sai hết.

Vả lại, nếu thằng tra nam đã phát hiện ra mình là tra rồi, thì cho dù nó có thay đổi đi nữa thì cũng không nên muốn quay lại với người mà mình đã hành hạ, chà đạp. Đó chỉ là ích kỉ. Nếu thực sự quan tâm và muốn chuộc lỗi thì hãy cút ra khỏi cuộc đời họ vì nó nên nhận ra là mình không xứng đáng tồn tại trong thế giới của họ.

@yu-young: Đúng rồi bạn. Riêng ta thì thấy công chẳng bị ngược gì, kiếp trước bị bạch nguyệt quang bỏ bùa, nhưng cũng chỉ là phóng đại dục vọng (của bản thân), và công đã được thỏa mãn hết: thích ngược sư tôn thì ngược, thích ngủ ai thì ngủ, thích giết ai thì giết, tùy tâm sở dục. Tới kiếp này, nhận ra sai lầm của mình, nên tự dằn vặt bản thân, bị lương tri hành hạ gì đấy, nhưng cuối cùng cũng HE với sư tôn? Thật sự không biết xấu hổ sao? Nếu là ta thì chỉ có nước chạy xa thật xa, không bao giờ xuất hiện trước mặt làm bẩn mắt sư tôn. Thật sự không phải công đến với thụ để tìm kiếm sự khoan thứ, để sám hối, bù đắp, rồi từ đó giảm bớt sự áy náy, dằn vặt lương tâm của mình sao? Thứ cho ta nghĩ xấu về công, nhưng với ta tra cũng đã tra rồi, chẳng lý do lý trấu gì hết. Chẳng lẽ công không biết sự hiện diện của mình, sẽ khiến thụ nhớ tới những khuất nhục thụ đã từng gánh chịu sao?

Thương có thể lành, nhưng nó sẽ để lại sẹo, nhắc tới thì vẫn sẽ đau.

@hoazifeng: Không liên quan truyện này, tại mình đọc comt của nàng " nam chủ lúc nào cũng kinh nghiệm đầy mình, chơi gái, thay bồ như thay áo, nhưng nữ chủ nhất định phải là xử nữ, đã vậy sau khi bị nam chủ ngủ, bị nó hành, bị nó ngoại tình, ngủ với con khác"  làm mình nhớ đến thời mình đọc teenfic xuyên không thời kì đầu

Truyện có chi tiết nữ xuyên đến võ hiệp cổ đại, na 9 yêu nu9 từ cái nhìn đầu tiên vì nu9 xinh, sau 2 anh chị xxx vs nhau, mà nu9 không đợi na9 dậy, đã bỏ đi luôn. sáng hôm sau bạn nữ cận vệ của na9 nhìn thấy nu9 ra khỏi phòng na9, chị cận vệ bèn giả vờ mình mới là người ngủ với na9 khi na9 thức dậy hỏi. Đụ má, na9 ngủ với ai cũng không biết, nhưng mà thử người có khuôn mặt đầy mụn to béo răng vàng  đè nhừ người muốn xx na9 xem lúc ấy na9 có tự phối hợp xx không, hay là sợ tự khác tỉnh ngay.

Hài nhất khi na nu9 gặp nhau, nu9 thì cứ nghĩ na9 biết mình với na9 xx với nhau, cô xấu hổ cùng na9 về nơi ở của anh, na9 thì không muốn nu9 biết mình ngủ với cận vệ ( na9 hiểu lầm). Lần này na nu9 xx với nhau tiếp, nhưng moá, sau đó thằng na9 bảo cô ngủ với ai trước tôi rồi tại không thấy máu ở đệm, nu9 mắt tròn mắt dẹp bảo a là người đầu tiên của e, thằng na9 mắng cho nu9 1 trận, biến nu9 từ khách nhân thành người hầu, không hiểu bà nu9 sao không bỏ đi, rõ ràng có võ, biết người thân ở đâu. Không về mà ở lại để nó hành cho.

Trong lúc này nu9 sẽ nhìn na9 đk hầu gái vờn quanh, hài nhất đoạn nu9 có baby, na9 còn tức bảo cô yêu hắn ta thế ư, hắn là ai, nu9 bảo là của anh nhưng mà na9 k tin. Có 1 chi tiết mình cực cay, là na9 bắt ép nu9 ăn món ăn có thuốc phá thai thành công. Lúc nu9 bị truỵ thai, khóc rưng rưng: Anh hại đứa con của anh, tôi sẽ không tha thứ anh. Nu9 bỏ đi tìm các chị của mình, tác cũng sẽ viết mấy bộ riêng về các cặp chị của nu9, đặc điểm chung các nu9 truyện đó sẽ bị ngược thê thảm, na9 các truyện đó chỉ bị ngc trong nội tâm 1 vài chương là xong, cuối cùng kết HE.

Quay lại truyện cây. Mịa nó, mình tưởng nu9 sẽ không yêu na9 nữa sau vụ này. Moá kết 2 anh chị vẫn đến với nhau, vì sao, vì có người bóc phốt con cận vệ mới là đứa chém gió, người ngủ với na9 chính là nu9....moá...và na9 tìm đến nu9, cầu xin tha thứ, nu9 đồng í sau vài lần mắng nhau...what the fu*k...!!!

Mình cực kì không thích thể loại gọi là trước ngược thụ sau ngược công, đoạn trước thì ngược thụ tơi bời hành hạ đến không còn gì để nói, đoạn sau tiểu công cứ như thể vừa bị trung khuyển ở đâu đoạt xá, trở nên hối hận sủng thụ nọ kia, bla bla bảo: đau ở thân thụ, đau ở tâm công....

Có lẽ những lời này sẽ làm những bạn fan của tr này phiền lòng, nhưng đây là review cá nhân, mình được quyền nói ra cảm nhận cá nhân, đó là theo mình nghĩ, trong truyện này công thụ là một cặp tra công tiện thụ, coi như hợp cả đôi.

Mình biết truyện này rất nổi tiếng, vì nó nổi tiếng nên mình cũng lon ton đọc thử, và bị lôi cho không biết bao nhiêu lần, nó đạp trúng cái thể loại trước ngược thụ sau ngược công (đọc câu chữ tác giả thì hình như tác giả có ý như vậy, còn cá nhân mình chẳng cảm thấy công bị ngược tí nào) và bạn thụ, sau khi nhớ lại truyện kiếp trước, biết mình bị gã kia thế nọ thế kia, đã rất lương thiện bao dung, tha thứ hết thảy!

Mình nghĩ với tâm tính của một người bình thường, thì khi biết mình đã bị gã này hành hạ nọ kia đủ thứ như vậy, phải có ghét bỏ, sợ hãi, oán thù, coi như bình thản bao dung lắm, thì cũng sẽ là từ đây coi nhau như người xa lạ chứ? Sao lại tiếp tục đâm đầu vào yêu một kẻ như thế nhỉ? Thực sự thụ cả kiếp trước lẫn kiếp này đều yêu thảm công, vì công mà vứt bỏ hết thảy tôn nghiêm, trái ngược với nhân thiết tiên tôn thanh lãnh cao ngạo, thật sự ứng với câu: "công đối ta ngược trăm ngàn lần, ta với công như lúc đầu yêu"

Nhân thiết của công mình không nhận xét, nhưng nhân thiết của thụ từ đầu truyện cho đến càng lúc về sau, đều nát nhừ không thể cứu vãn, có thể có người coi như vậy là tương phản manh, nhưng với mình thì tương phản manh kiểu này rõ ràng không cứu vãn được hình tượng thụ!

Đối với mình, khi bị công ngược tàn tệ tơi bời, mà thụ còn đâm đầu vào yêu công, thì đều là tra công tiện thụ!!! Coi như các nhân vật phụ có xuất sắc thì cũng không thay đổi được cảm giác của mình với truyện này! Bên cạnh đó tác giả còn cố gắng tẩy trắng cho công bằng hoa hay cây gì đó mà mình quên tên rồi, bảo bao nhiêu tội lỗi bạn công gây ra đều vì bị ám hại, vì hoa cây gì đó.... nên hãy tha thứ cho công đi! Có lẽ có nhiều người tha thứ, nhưng mình không thể tha thứ, tội lỗi chính là tội lỗi, thế nhân này ai chẳng có nỗi khổ, chẳng lẽ chỉ cần cứ có nỗi khổ là có thể gây tội ác, sau đó mình nên ngẫm rằng: A, người này cũng không muốn vậy đâu, y vì thế nọ thế kia, vậy mình nên bỏ qua đi nha~

Mình không bao dung được như thế, coi như do tuổi thơ bị tra tấn, bị ám hại, bị lừa gạt, hoặc vì lí do vĩnh hằng hữu dụng với rất nhiều bạn hủ 'Vì Ta Yêu Ngươi'.... thì vẫn không thể là bào chữa cho việc áp đặt bạo lực lên người khác!

Kết cục truyện HE, thôi thì mình cũng hiểu được, HE đi, 3p đi, tr này hợp gu nhiều người, chỉ là không hợp gu mình thôi. Vừa đọc vừa mắng nhân vật, mình cũng nhận là mình tự tìm khó chịu >.< nhưng đọc xong, mình luôn được quyền nêu cảm nhận cá nhân chứ! 

P/S: bổ sung thêm, bạn Lê Hoa Bạch nói tác giả có giải thích trên weibo rằng truyện này không phải 3P, cũng không phải ngụy 3P, nên chắc tr này kết 1x1 đúng như tên tr đấy.

P/S 2: khẳng định lại, đây là review cá nhân, là cảm nhận cá nhân. Mình biết là mỗi người mỗi quan điểm, cùng 1 cuốn truyện nhưng mỗi người đều sẽ có góc nhìn riêng, nên sẽ có người không đồng ý với nhận định của mình. Nếu ai không đồng ý với mình thì hãy tự lập review riêng để review truyện, đừng bình luận phân tích chứng minh với mình! 

 

 

Mình xin chỉnh sửa lại một chút ạ.

Thứ nhất, công không tra, con người bình thường ai không có thiện ác, chỉ là thiện nhiều hơn hay ác nhiều hơn thôi. Mà hoa này khuếch đại cái ác lên tận cùng thì biết làm sao, như người đang bình thường mà bị ép cho điên rồi đi giết người vậy, chúng ta quy tội cho kẻ điên sao.

Thứ hai, thụ kiếp trước yêu công, hi sinh vì công vì đã biết chân tướng và biết công tốt.

Thứ ba, mình nghĩ mỗi tình tiết, mỗi đồ vật được sáng tạo nếu logic, không có hố và có phục bút thì đều hợp lý chứ không phải là bịa ra để chống chế.

Thứ tư, kết tác giả có giải thích rồi, không phải 3p, càng không phải ngụy 3p, bài viết rất dài trên weibo.

P/s: Mình nhận mình là fan của bộ này, nhưng mình không bênh mù quáng, mình chỉ nêu ra quan điểm của mình sau khi đọc rất kỹ thôi.

P/s2: Vì bạn không chỉ ra thụ nát nhừ ở đâu nên mình phản bác được, nhưng mình nghĩ rằng tác giả xây dựng character development rất tốt, không thể gọi là "nát nhừ"

Điều thứ tư, mình ko biết về giải thích 3p đăng ở weibo này, nên có lẽ đã sai ở đây. Truyện ko phải 3p.

Điều thứ ba: Ok, mỗi người mỗi ý, mình nghĩ nếu phải phân tích về logic và phục bút gì đó thì sẽ rất dài và phải chạy đi đọc lại để copy, nên về điểm này mình xin phép không bàn đến.

Mình muốn tập trung vào điều thứ nhất, thứ hai, và P/S 2:

Điều thứ nhất: công không tra, là con người ai cũng có cái thiện cái ác, vì ngoại cảnh (kẻ xấu dùng đóa hoa nào đó) mà bị hắc hóa, nên chúng ta không nên đổ tội cho công, mà nên trách tội hung thủ, công cũng chỉ là nạn nhân.

-> theo mình nghĩ, phương thức xóa tội này cũng là biến tấu của ngược văn bao năm nay: công không muốn tra như vậy đâu, chỉ là vì tiểu tam gây hiểu lầm/vì quá khứ bi thảm cha không thương mẹ muốn giết/vì hồi nhỏ huynh đệ tương tàn/vì luyện công tẩu hỏa nhập ma..... vì đủ lí do muôn hình vạn trạng, tóm lại chung một câu: công không xấu đâu, chỉ vì ngoại cảnh mới thế, nên trách tội ngoại cảnh ấy.

-> dựa theo nguyên tắc này, thì giả dụ như có kẻ xấu cầm dao đâm người, hoặc như gã biến thái ở nước ngoài nào đó đã bắt cóc thiếu nữ rape mấy chục năm.... thì khi biết về tội ác của y, rồi đọc về quá khứ của y, mình có thể diễn giải thành: mỗi đứa trẻ từ khi mới sinh ra trong lòng đều có thiện ác, khi vì ngoại cảnh (ví dụ thường thấy là gia bạo gia đình, bị cưỡng đoạt từ nhỏ, bị buôn bán dân cư....) mà trở nên ác độc, thì chúng ta không nên trách tội kẻ đã trực tiếp cầm dao đâm chết người, trách tội kẻ đã rape bắt cóc thiếu nữ, mà nên trách tội cha mẹ y, trách tội kẻ đã buôn bán dân cư? Dù sao bọn họ cũng chỉ là nạn nhân thôi mà, phải không?

Họ là nạn nhân, họ đáng thương thật đấy, nhưng hành vi của họ theo mình là không thể chối bỏ. Với các nạn nhân, giải thích mấy câu rằng: hung thủ cũng đáng thương lắm, y ngày xưa abc gì đó, có thể làm giảm nhẹ đau thương khi mất người thân khi bị hành hạ không? Có thể giảm nhẹ oán hận trong lòng họ với kẻ thủ ác trực tiếp cầm dao mổ không? Mình không phủ nhận trên đời có rất nhiều dạng người, có lẽ có những người ở vị thế 'nạn nhân' có thể 'tha thứ' cho 'một kẻ đáng thương trở nên ác độc cũng chỉ vì y cũng là nạn nhân', nhưng người lương thiện như vậy chắc chắn không phải là mình!

Với mình, dù với bất cứ lí do gì, dù hung thủ thật ra trong lòng khổ sở đến đâu, thì tổn thương gây ra vẫn là thật sự, y bị khổ sở thì sao, y có quyền gì mà áp đặt đau khổ của y lên người vô tội? Y là loại tự luyến tự cuồng có quyền cho rằng y đau khổ thì cả thế giới phải khóc cùng à?

Mình luôn cho rằng, câu nói "tha thứ", sự "thương cảm" dành cho kẻ ác, chỉ có thể dễ dàng nói ra khi mình ở vị trí bên ngoài, người bị hại không liên quan đến mình, ví dụ như ở trên tivi nghe tin ở đâu đó, có người nào đó vừa giết người vì y ngày xưa cũng từng bị bố đánh suýt chết mấy lần.... còn khi mình đặt bản thân ở vị trí có liên quan quen biết với nạn nhân, thì câu nói tha thứ ấy mình khó mà thốt ra lắm. Mà coi như khi đang xem tivi, thì mình cũng ko đồng tình thương cảm với hung thủ, thương cảm với hung thủ vậy còn nạn nhân thì sao?

Và mình, khi đọc truyện này, đáng tiếc thay mình không phải xem truyện với tâm thái thoải mái bao dung hết thảy, nên mình không chấp nhận việc tẩy trắng tội lỗi của công, dù công cũng là nạn nhân nhưng tội lỗi đã là thật sự do chính tay công gây ra rồi.

(vì quá dài nên sẽ viết tiếp ở đoạn sau)

Tiếp tục:

Điều thứ 2 và P/S 2 là nói về thụ:

Character development của thụ, theo như mình hiểu thì tác giả muốn gây dựng hình tượng thụ kiểu này: thụ vẻ ngoài lãnh khốc lạnh lùng, bên trong ôn nhu mềm mại, sẽ một mình băng bó vết thương, trong đầu thỉnh thoảng nghĩ đến tình tiết XXX rồi đỏ mặt, tạo nên sự tương phản manh (dù mình không thấy manh), đồng thời còn là chính đạo khôi thủ, luôn bảo hộ thương sinh.... theo như kết cấu này, thì mình nghĩ thụ sẽ có một điều cơ bản: đó là lòng tự tôn, lòng tự trọng, đó chính là tôn nghiêm, là điểm mấu chốt mà dù có tình yêu thì thụ cũng không thể nào tha thứ.

Trong truyện mình không cảm thấy thụ có bất cứ điểm mấu chốt nào với công! Thụ trong truyện chẳng có chút tự trọng tôn nghiêm nào hết! Thụ dung túng cho công không biên giới, bằng một sự bao dung vô biên khiến mình không thể hiểu nổi! Thụ dường như chỉ tồn tại vì yêu công, công làm gì cũng được, thụ tha thứ hết thảy, công hại thụ, không vấn đề, cưỡng đoạt thụ mà trong lòng nghĩ về thằng khác, không sao, công là ngựa giống nơi nơi XXX, cũng không sao, công giết người vô tội, thụ cũng tha thứ hết thảy..... lí do chỉ vì 'công đáng thương lắm, công cũng chỉ là người bị hại thôi', rồi vì 'thụ yêu công', 'công bị thế này cũng vì thụ không biết dạy dỗ'......

Với tính cách của thụ như tác giả đã gây dựng mà mình hiểu ở trên, thì coi như có tình yêu, nhưng với những chuyện đạp lên tôn nghiêm tự trọng.... đến mức này, thì dù thụ có yêu công bằng trời bằng biển đi nữa, thì thụ cũng sẽ thất vọng, cũng sẽ kiên quyết dứt bỏ tình cảm, 'dù lòng đau khổ nhưng tôn nghiêm bản thân không cho phép dẫm đạp' chứ? Đằng này thụ tự biến mình thành một kẻ lụy tình, công có tra đến đâu có hành hạ đến đâu cũng vẫn yêu công như xưa thậm chí còn hơn xưa.

Đúng như câu nói, "công đối ta ngược trăm ngàn lần, ta với công như lúc đầu yêu" -> một câu nói hoàn hảo để miêu tả về tiện thụ.

Vấn đề ở đây là, mình cho rằng tác giả gây dựng nhân vật thụ là chính đạo khôi thủ có tôn nghiêm có kiêu hãnh của bản thân gì đó, cho rằng tác giả muốn viết một nhân vật thụ KHÔNG PHẢI LÀ TIỆN THỤ, nhưng cuối cùng mình lại chỉ thấy một tiện thụ! Đó là lí do mình cảm thấy nhân thiết thụ nát nhừ!

Đương nhiên nếu như mình hiểu lầm, mục đích của tác giả là muốn gây dựng một tiện thụ thì tác giả đã rất thành công, mình xin rút lại nhận xét ở review trên.

P/S: mỗi người mỗi ý, góc nhìn của bạn có thể hiểu khác góc nhìn của mình.

@chizusa: nói thật quan điểm các bạn nếu rất có lí, nếu như các bạn không quy chụp và đánh tráo khái niệm. Mình xin khẳng định lại lần nữa, giống như ý kiến của bạn Lê Hoa Bạch, công là một người điên.

Với góc độ tu tiên, bông hoa thần kỳ mà bạn cũng nói, nó hút hết cái thiện của công và phóng đại tội ác, xóa sạch ký ức công về những điều thiện, mà bản chất công lại là người lương thiện (cảnh công ngắm kiến và cứu vớt nó). Nếu bạn đọc rồi, chắc bạn cũng xem những cảnh công kiếp trước điên điên rồ rồ cố tìm lại ký ức của bản thân, cố viết bức thư gửi sư tôn mà không biết lời mở đầu, như thái giám nói, hắn điên từ lâu rồi. Công cố tìm cái thiện, thì càng bị giằng xé, càng điên rồ.

Bạn coi đó là bào chữa, dạ không phải bạn ơi, ngoài đời những kẻ giết người vẫn bị xử tử hình, nhưng người bị điên giết người có bị tử hình đâu? Họ chỉ bị nhốt lại ở viện tâm thần cả đời mà thôi. Ngay cả luật pháp của các nơi trên thế giới đều ủng hộ điều đó, sao bạn lại khăng khăng công tra, đáng chết nhỉ? Không nói đáng thương hay không, bản thân công là người bị hại và bị ép vào bước đường cùng đó.

Còn về sư tôn, có lẽ dưới góc nhìn của bạn, là tiện, là phá vụn thần cách. Nhưng với mình có lẽ chính lòng thiện lương, thấu hiểu và cứu vớt thương sinh, sự cứu rỗi của sư tôn với tất cả mọi người, công bằng với mọi đồ đệ, không chỉ công, mà đối với cả kẻ âm mưu đằng sau tất cả - Sư Muội. Trong mắt mình chính điều đó đã làm nên thần cách của sư tôn, hãy cứ gọi nó là thánh mẫu đi, nhưng từ các tích xưa đến giờ, luôn có thánh mẫu luôn gặp nạn khó mà hướng thiện, rũ sạch bùn đứng dậy chói lòa, điển hình tích Quan Âm Thị Kính.

Bạn thấy nhân thiết thụ nát nhừ, nhưng đó là bạn áp đặt lên sư tôn. Tác giả chẳng hề nói sư tôn tính cách như nào, chính từng câu chữ đã vẽ nên sư tôn, là bạn tưởng tượng ra sư tôn phải thế này, phải thế kia, nhưng với mình sư tôn sống sờ sờ, có lẽ chả care đến áp đặt của bạn.

@hỏa-minh: Bây giờ mới có thời gian đọc được comment của bạn. Mình thích 2 ý của bạn "đó chính là lòng thiện lương, thấu hiểu và cứu vớt thương sinh, sự cứu rỗi của sư tôn với tất cả mọi người, công bằng với mọi đồ đệ, không chỉ công, mà đối với cả kẻ âm mưu đằng sau tất cả - Sư Muội", và "nhưng đó là bạn áp đặt lên sư tôn".

Sư tôn cứu Mặc Nhiên vì người biết đó vẫn là đồ đệ y, là người đã ngồi cứu con giun, cười nói muốn có món thần võ như người để cứu thương sinh, vẫn luôn có tấm lòng tốt đẹp thiện lương, nhưng lại bị ám hại.

Nên nhớ rằng trước đó người hận và sợ Mặc Nhiên nhất, đau khổ sống không bằng chết ở Vu Sơn điện, chuyển sang thương hắn, yêu hắn vì đã biết tất cả chân tướng, vậy mà kêu là tiện à?

Cũng như thiết lập tính cách của sư tôn, mình không rõ nó bị méo mó chỗ nào hay không nhất quán ra sao mà các bạn ấy không chịu giải thích. Mình từng đọc những comment chê bai sư tôn, và có vẻ như đa phần đều không thích sư tôn hay giận dỗi, không chịu nói ra, nhưng đó là tính cách của một người. 

"Không cứu vãn được hình tượng thụ" chỉ là vì Sở Vãn Ninh không phải là người như bạn mong muốn. Người có yếu đuối, có tự ti, cũng có sự cố chấp với thiên hạ và với chính mình chứ không phải người thanh thanh lãnh lãnh từ trong ra ngoài đều như tiên nhân.

Yêu thích khác nhau, nhưng bản chất vẫn là bản chất, các bạn đừng khăng khăng tụi mình bào chữa cho Mặc Nhiên vì quá khứ của công. Mà nói thật, đọc từ đầu đến cuối rồi thì phải hiểu vấn đề này chứ.

Chán thật.

Giải thích thì nhiều lắm vì mình từng đọc nhiều lần, cũng đọc nhiều bài phân tích hay và tranh luận hay, nhưng đó là giữa các fan, bây giờ cảm thấy mất quá nhiều thời gian để thay đổi suy nghĩ của một người ghét truyện là vô ích.

Chỉ hi vọng bạn nào chưa đọc thì có thể bỏ qua review của tụi mình, đúng vậy, cả fan và cả người không thích để có nhận xét khách quan nhất cho bản thân mình.

@lê-hoa-bạch: thanks cô. 2 ngày này đang bận nên giờ mới lên đọc cmt của cô. ^^ vốn chả cmt nữa nhưng thấy cmt này ấm lòng quá. Đồng quan điểm.

@hỏa-minh: 

Đương nhiên thụ ko care đến mình rồi, thụ có cần care đến ai ngoài công đâu! Ok thôi, mình ko phải thụ nên ko thể hiểu được thụ hạnh phúc cỡ nào với lựa chọn của bản thân, nhưng mình vẫn được quyền phát biểu cảm nghĩ đánh giá của mình về hành động của thụ chứ!

Bạn nghĩ là thụ không tra công không tiện, đó là bạn nghĩ vậy, còn mình lại nghĩ hoàn toàn khác! Với bạn, công làm hành động xấu khi đang bị điên thì không phải là tội lỗi, không phải tra, còn với mình thì cứ làm việc xấu, bất kể lí do trời biển gì, thì công vẫn đã gây ra tổn thương đau khổ lên người khác, như vậy công vẫn là tra rồi. Với bạn, thụ là lòng thiện lương, thấu hiểu và cứu vớt thương sinh, sự cứu rỗi của sư tôn với tất cả mọi người, công bằng với mọi đồ đệ... nếu chỉ như vậy thì mình không nói gì, nhưng nếu: sau tất cả mọi chuyện, thụ vẫn yêu công, thì với mình, thụ đã từ thánh nhân đáng tôn kính chuyển thành tiện thụ! Sự tha thứ và cứu rỗi sao cứ phải là tình yêu, tại sao sau bao nhiêu chuyện, thụ vẫn nhất quyết yêu một gã đã làm mình đau khổ nhiều như thế??? Với mình, sự tha thứ và cứu rỗi của một thánh nhân khác với kiểu tình yêu của tiện thụ 'công đối ta ngược trăm ngàn lần, ta với công như lúc đầu yêu' lắm!!!!!

Bạn nhắc đến bệnh tâm thần, làm mình phải lật đật tìm về bệnh này, thấy ít nhất ở VN mình, thì "Tại khoản 2, Điều 49 của Bộ Luật Hình sự (BLHS) 2015 cũng quy định người phạm tội trong khi có năng lực trách nhiệm hình sự nhưng đã lâm vào tình trạng quy định tại khoản 1 thì trước khi bị kết án cũng được áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh và sau khi khỏi bệnh, người đó phải chịu trách nhiệm hình sự." -> chứng tỏ dù công có bị điên, thì điều cần làm là phải tiễn công vào viện tâm thần, và coi như đã chữa khỏi thì công vẫn phải trả giá cho tất cả những sai trái mình đã gây ra trong thời gian bị bệnh! Còn nếu bạn bảo trong tr là luật lệ thế giới tu tiên thì thôi vậy, coi như mình không nói gì.

Mỗi người đều có tam quan đánh giá riêng, đúng như bạn Vô Danh nói, là có cãi nhau đến Tết thì cũng không thay đổi được gu của nhau đâu! Nên thôi mình dừng ở đây, không bình luận gì hết nữa, mình không muốn mãi lấn cấn ở bộ tr mà mình không thích! Giờ mình đang theo đọc bộ tr mới siêu dài rồi, tr mới này là tr nam sinh, vô nữ chủ, nam chủ bị ngược tơi bời thảm khốc, nhưng ít nhất tr này không loanh quanh ở tình tình ái ái tra công tiện thụ!

@chizusa: Chào bạn, bạn đã trích dẫn như sau:

"Tại khoản 2, Điều 49 của Bộ Luật Hình sự (BLHS) 2015 cũng quy định người phạm tội trong khi có năng lực trách nhiệm hình sự nhưng đã lâm vào tình trạng quy định tại khoản 1 thì trước khi bị kết án cũng được áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh và sau khi khỏi bệnh, người đó phải chịu trách nhiệm hình sự."

Lật đật tìm nhưng cũng phải đọc cho kỹ không nhầm đấy bạn ơi.

Mình xin trích dẫn lại điều 49 trong Bộ Luật Hình sự 2015:

"Điều 49. Bắt buộc chữa bệnh

1. Đối với người thực hiện hành vi nguy hiểm cho xã hội trong khi mắc bệnh quy định tại Điều 21 của Bộ luật này, Viện kiểm sát hoặc Tòa án căn cứ vào kết luận giám định pháp y, giám định pháp y tâm thần có thể quyết định đưa họ vào một cơ sở điều trị chuyên khoa để bắt buộc chữa bệnh.

2. Đối với người phạm tội trong khi có năng lực trách nhiệm hình sự nhưng trước khi bị kết án đã mắc bệnh tới mức mất khả năng nhận thức hoặc khả năng điều khiển hành vi của mình, thì căn cứ vào kết luận giám định pháp y, giám định pháp y tâm thần, Tòa án có thể quyết định đưa họ vào một cơ sở điều trị chuyên khoa để bắt buộc chữa bệnh. Sau khi khỏi bệnh, người đó có thể phải chịu trách nhiệm hình sự.

3. Đối với người đang chấp hành hình phạt tù mà bị bệnh tới mức mất khả năng nhận thức hoặc khả năng điều khiển hành vi của mình, thì căn cứ vào kết luận giám định pháp y, giám định pháp y tâm thần, Tòa án có thể quyết định đưa họ vào một cơ sở điều trị chuyên khoa để bắt buộc chữa bệnh. Sau khi khỏi bệnh, nếu không có lý do khác để miễn chấp hành hình phạt, thì người đó phải tiếp tục chấp hành hình phạt.

Thời gian bắt buộc chữa bệnh được trừ vào thời hạn chấp hành hình phạt tù."

Bạn đã trích dẫn nội dung khoản 2 điều 49, nhưng trường hợp của Mặc Nhiên thuộc khoản 1 điều 49, chứ không phải khoản 2, tức là phạm tội/ thực hiện hành vi gây nguy hiểm cho xã hội trong khi mắc bệnh.

Mình trích dẫn lại khoản 1 điều 49:

"1. Đối với người thực hiện hành vi nguy hiểm cho xã hội trong khi mắc bệnh quy định tại Điều 21 của Bộ luật này, Viện kiểm sát hoặc Tòa án căn cứ vào kết luận giám định pháp y, giám định pháp y tâm thần có thể quyết định đưa họ vào một cơ sở điều trị chuyên khoa để bắt buộc chữa bệnh."

Bệnh quy định tại điều 21:

"Điều 21. Tình trạng không có năng lực trách nhiệm hình sự

Người thực hiện hành vi nguy hiểm cho xã hội trong khi đang mắc bệnh tâm thần, một bệnh khác làm mất khả năng nhận thức hoặc khả năng điều khiển hành vi của mình, thì không phải chịu trách nhiệm hình sự."

Như vậy suy ra, Mặc Nhiên không phải chịu trách nhiệm hình sự.

Cuối cùng, mình muốn nói, các bạn yêu ghét một bộ truyện khi đã biết rõ về truyện đó thì mình không có quyền ý kiến, nhưng các bạn đọc chưa hết, đọc một nửa rồi đem một nửa cái sự thật đấy đi rêu rao công tra cho người chưa đọc thì xin lỗi mình vẫn phải vào nói :)

Vốn thấy comment cuối của bạn Chizusa thì mình tự nhủ thôi người ta không đọc nữa thì nói gì nữa bây giờ, nhưng bạn lấy luật ra, còn trích sai nên mình quyết định vào đính chính lại lần cuối.

Và cuối cùng thì công khỏi bệnh rồi bạn nhé.

 

@lê-hoa-bạch: ....Đã không muốn để ý đến bộ tr này nữa nhưng lại bị nhắc đến. Ok, cứ coi như trường hợp của công trong mắt bạn là khoản 1 điều 49 đi, nhưng bây giờ khi nghiêm túc nghĩ một lúc về công và bệnh điên, mình lại cảm thấy nói công điên là không đúng, mình đã bị chệnh hướng khi tìm đọc về điều khoản luật lệ cho người tâm thần, đã sai từ lúc ghép chữ điên vào công. Nhưng nếu mình bắt đầu viết bài dài dòng phân tích thực ra công cũng chẳng phải bị điên đâu, hoặc là dù tác giả nói công điên thì công cũng điên một cách rất tỉnh táo, công hoàn toàn biết rõ mình đang làm gì, cũng biết rõ hậu quả cho hành động của mình, biết làm như vậy là người chết, làm như vậy là người đau.... theo mình đánh giá thì công hoàn toàn là trạng thái có thể nhận trách nhiệm hình sự,..... nếu mình lại bắt đầu phân tích dài dòng như vậy thì lại bắt đầu phải dẫn ra một đống dẫn chứng, ví dụ như việc công kiếp trước lập hậu cung, dung túng cho hậu cung hành hạ thụ, ví dụ như công XXX hậu cung trước mặt thụ, ví dụ như hoàng hậu của công ở địa lao rút móng tay thụ - công còn khen hoàng hậu làm tốt, công tàn sát hồng trần giết bao nhiêu người....... nhưng chắc bạn sẽ lại bắt đầu phân tích nói trạng thái của công là bị điên thật không tự chủ được hành vi, như vậy lại phải chuyển về vấn đề huyền học như đóa hoa ác niệm kia xem nó làm công điên được bao nhiêu phần trăm.....

Thật sự cứ như vậy thì không thể rõ ràng được, bởi vì vấn đề này vốn không có một đáp án tiêu chuẩn. Người đọc đọc một cuốn tiểu thuyết đều sẽ mang theo đánh giá cá nhân, không thể hỏi 1000 người cả 1000 người đều nghĩ y hệt nhau.

Khi cảm nhận một cuốn truyện, cùng một tình tiết nhưng mỗi người đều có thể có cảm nhận riêng, không thể đều giống hệt như công thức toán học ai cũng biết ở sách giáo khoa lớp 1: 1+1=2

Mình nghĩ thế này, văn học cũng là từng người thưởng thức giống như ẩm thực vậy, truyện này nổi tiếng, có cộng đồng fan đông đảo, nên mình sẽ thử so sánh nó với sao Michellin, ngôi sao vàng của làng ẩm thực, ba sao Michellin là danh vị cao nhất, một món ăn trong một nhà hàng ba sao cần đặt trước từ rất lâu, mỗi món ăn đều đắt tiền, bao nhiêu du khách đặt chỗ từ nửa năm để có 1 bữa ngồi ở đó thưởng thức mỹ thực.... Mình và bạn cùng bước vào nhà hàng ấy, gọi một món ăn, món ăn đắt tiền, nổi tiếng, trang trí tinh tế, nguyên liệu lẫn chế biến đều không chê được, bạn ăn thấy ngon, mình thì chê, vấn đề ở đây là gì? Vấn đề là: đây là món ăn cay, bạn thích ăn cay và mình là một kẻ ghét ăn cay -> Vậy nên, khi đó món ăn ba sao Michellin, với mình hương vị sẽ còn thua cả quán thịt nướng ở chợ gần nhà, ngược lại lại hợp với khẩu vị của bạn, nên cùng một món ăn, hai người sẽ có đánh giá khác nhau như vậy.

Món ăn không sai, bạn không sai, mình tự thấy mình cũng không sai, chỉ là khẩu vị khác nhau thôi.

Đánh giá văn học hay đánh giá ẩm thực đều sẽ mang đậm sắc thái cá nhân của người đọc/người ăn. Mình có cảm giác bạn đang muốn phân tích chứng minh là cảm nhận của bạn là đúng, cảm nhận của mình (và những bạn khác có bình luận trái chiều về tr này) là sai. Chứng minh đúng sai trong một vấn đề không có đáp án tiêu chuẩn như vậy thì có chứng minh được không, mình nghĩ là không thể.

Hi vọng tranh luận trong review này dừng ở đây. Nếu bạn vẫn còn nhiều điều muốn nói về tr này thì có thể mở review khác miêu tả tình tiết đánh giá của bản thân bạn, cùng chia sẻ cảm nhận bản thân với những người khác.

Đây sẽ là comment cuối của mình ở đây. Giờ mình lại bơi đi đọc tr xem nam chính bị ngược tơi tả đây.

@lê-hoa-bạch: "Có lẽ những lời này sẽ làm những bạn fan của tr này phiền lòng, nhưng đây là review cá nhân, mình được quyền nói ra cảm nhận cá nhân"

"khẳng định lại, đây là review cá nhân, là cảm nhận cá nhân. Mình biết là mỗi người mỗi quan điểm, cùng 1 cuốn truyện nhưng mỗi người đều sẽ có góc nhìn riêng, nên sẽ có người không đồng ý với nhận định của mình. Nếu ai không đồng ý với mình thì hãy tự lập review riêng để review truyện, đừng bình luận phân tích chứng minh với mình!"

Bạn chủ review đã ghi chú rõ ràng như này mà, không hiểu sao hai bạn tự chuốc lấy nỗi buồn bực đó chứ.

Bản chất truyện này tra công tiện thụ đúng quá rồi còn cần gì phải bàn cãi nữa, công cũng đâu có điên, nó phạm tội trong trạng thái hoàn toàn tỉnh táo đấy chứ.

Như bạn nói đó, công nó có mất đi lương thiện hoàn toàn đâu, nó trúng độc, và cái thứ độc đó khuếch đại cái ác và mờ hóa sự lương thiện, nghĩa là sao, nghĩa là trong cả câu chuyện, cháu công nó rất tỉnh cmn táo, nó vẫn biết phân biệt thiện ác, cái sự lương thiện trong cháu nó vẫn tồn tại và nó nhỏ cmn bé luôn, và nó bị cái ác đè cho bẹp dúm, nhưng, nhưng mà công nó không care, thay vì nằm vắt chân lên tráng tự vấn lòng mình, dằn vặt lương tâm, hay nói cách khác là đấu tranh cho bản tính thiện lương của nó, thì nó lại lựa chọn cách sống vứt bỏ thiện lương, tiếp tục nuôi dưỡng cái ác và tha hóa bản thân nó đó chứ.

Chung quy thì hai chữ "âm mưu" đơn giản chỉ là lý do được tác giả thiết kế một cách đầy sinh động và lôi cuốn để khơi gợi lên muôn vàn tình thương từ độc giả và tẩy trắng cho nó mà thôi.

Còn về thụ, trừ "tiện" ra thì cái gì cũng hoàn hảo, cái các bạn nói đó không phải là bao dung này nọ đâu ạ, cái sự bao dung thương sinh nó ở một cái tầm cao khác, một trái tim chứa đựng tình yêu với muôn vàn sinh vật tồn tại trên cõi đời này nó rộng lớn đến nỗi không còn quan tâm đến tình cảm lứa đôi nữa rồi ạ, khi ấy tình yêu với nó mà nói có hay không cũng không quan trọng nữa, bởi, không nên đánh đồng sự này với tình yêu thụ dành cho công đâu ạ, thụ bao dung công đơn giản vì nó yêu công, bản chất chính là yêu đến nỗi mất hết tôn nghiêm thôi mà.

@dương-vũ: Chuyện qua từ đời nào rồi khơi lại làm cái gì? Mỗi câu mỗi chữ đã nói mình sẽ không thay đổi. Bye -.-

ủa bạn nói khơi lại là sao, tôi không hiểu, tôi đang tìm truyện trên wiki thì thấy truyện này, tôi đọc và tôi xem review và tôi nêu ý kiến tôi, chính bạn không chịu nổi vẫn phải nhảy vào rep tôi đấy chứ :))

Đọc truyện này vì thịt nhiều thôi chớ nội dung không có gì xuất sắc....tra công tiện thụ thiệt mà, có ai phản đối đâu.

Tra tiện là đánh giá cá nhân của mình, có nhiều người khi đọc không nghĩ vậy đâu ^^

Đọc truyện này vì thịt nhiều thôi chớ nội dung không có gì xuất sắc....tra công tiện thụ thiệt mà, có ai phản đối đâu.

Ồ, lại thấy có rv bộ này, vào hóng các cô tranh luận, thật ra tra công tiện thụ, không song khiết tôi đều đọc ok, nhưng thấy các cô rv bộ này công có vẻ tra quá đáng, hôm nọ đọc được đoạn tôi nghĩ đắt giá nhất truyện và chấm đấy hóng rv

Hôm t cũng lần mò vô vì độ nổi tiếng và sắp làm film của bộ này. Mà đọc tới chương2(thôi) thụ chưa xuất hiện nên t chưa nói gì về thụ.

Nhân thiết của công vừa đọc đã khó chịu, 32t lên làm Đế Quân( không biết cấp bật tu luyện sao, nhưng thấy sự buff tới đâu r ó) trọng sinh về năm 15 tuổi và đang ở kỹ viện (ở TQ cổ đại trai trưởng thành là13 tuổi nên t cũng tạm chấp nhận). Trọng sinh nói tâm tĩnh lặng( vì đã làm đế quân và trãi qua nhiều chuyện) nhưng vẫn dễ dàng bị kích thích dục vọng và ngủ với hoa khôi (người bị công luôn miệng nói tởm ra sao?) của thanh lâu(SAU khi đã trọng sinh nhé), sau đó gom của cải của hoa khôi và còn hủy dung của người ta😀? Nếu mình kêu tha thứ thì lại thánh mẫu(vì công nói bạn hoa khôi này cũng không phải người tốt?), nhưng mà cách công xử lý cũng thiệt là ...... 

Dù nói yêu bạch liên sư huynh nhưng vẫn ngủ với người khác để thỏa mãng dục vọng, mình không phải là KHIẾT ĐẢNG đâu nhưng nhân thiết của công là người từng đứng ở địa vị cao mà không làm chủ được cả "dục" của bản thân thì .... nói thật chứ đối với t cả "dục" cũng không làm chủ được thì sao đi lên đỉnh cao được? (Việc ngủ với người khác để thỏa mãn dục cũng có thể là bình thường nếu bạn không luôn miệng nói là mình đang yêu một người nào đó) . Nhiều người nói đàn ông phân rõ được "ái" với "dục" , nên yêu người này vẫn ngủ với người khác bình thường. Nhưng đối với t thì cái điều này tởm vcl, lý do ngụy biện cho sự phản bội.

Ông công lại nói thụ là người hại chết bạch liên sư huynh và dùng lý do đấy để ngược bé thụ, vì đây là lôi điểm của t nên t đã drop ngay lập tức. 

Có bạn nói do hoàn cảnh nên công phải (tra) vậy, nên thụ phải (tiện) vậy. Chắc bạn chưa nghe câu "không có thứ gì thể ảnh hưởng(hay tổn thương)tới ta, nếu như không có sự đồng ý của chính ta" r tự buôn thả bản thân rồi đổ lỗi cho số phận, nực cười làm sao :3

Mình cũng đồng ý là cách công xử lý ở đoạn tiểu quan ấy thật chẳng ra gì. Mà việc rõ ràng yêu người này, nhưng vẫn ngủ với ng kia để thỏa mãn dục vọng, thì thật đúng là ngụy biện cho sự phản bội, đàn ông hay phụ nữ gì cũng phải tự làm chủ bản thân chứ, có phải trúng xuân dược đâu mà kêu la nhất định phải XXXX mới sống được?

@chizusa: đúng r, hôm nghe làm film t cố lếch vô xem sau, đọc tới chương 2 thấy bất ổn r nên tớ drop và để lại cmt  Mấy hôm trước coi tiktok thấy clip 3cp của Mặc Hương + với cp của truyện này, cũng tính gán vô lại xem sau mà vô thấy cmt đánh giá của bản thân lại out ra(lôi điểm này t không chấp nhận được).Nay thấy nàng viết review đúng ý t nên cũng cmt.

Sao mà đặt chung được với 3cp kia được ko biết dạo này định nghĩa của hay được thay đổi nhiều ghê, tìm được một cuốn chất lượng thực sự để đọc cũng là một việc khó :v

@ngoctuyethanhy: Mình cũng là thành phần vì tr nổi tiếng quá được đề cử nhiều quá nên tò mò nhảy hố, xem xong mới thấy đúng là mình đã tự rước khó chịu vào thân Nhưng dù sao cũng rước xong rồi, nên vẫn review một cái, nêu cảm nhận cá nhân cho những người đến sau biết

ngàn lần cảm tạ các vị ở đây đã review 1 các tỉnh táo và có trích dẫn bằng chứng như vầy để mình né huhu 

bộ này đang trong list chờ của mình vì bạn bè đề cử rất nhiều, toàn nói là truyện hay lắm, sủng lắm, ngược quằn quại nhưng logic và HE nên mình mới cho vào list chờ. Đọc xong cmt muốn quay lại đấm cho mỗi đứa bạn đề cử 1 phát :) 

Cuối cùng cũng có bạn đồng quan điểm với mình về truyện này. Mình nhảy truyện này do được một đứa bạn vồn vã giới thiệu, vào check trước các comment thì thấy nhà nhà tung hô người người tung hô, rồi lại nghe đồn nó đang nổi như cồn, sắp làm phim luôn nên mình mới "sa chân" vào. Và mình xách dép chạy mất dạng sau khi đọc được tầm chục chương. Tự hỏi sao gu của dân tình dạo này lạ nhỉ?! Hay là tại vì nhiều bạn ngã chết dưới hố không cam tâm chết một mình nên mới quay lại dụ thêm đứa rớt hố chết chung cho vui?! Phải mà có người review sớm thế này thì mình đã không mất thời gian với cái bộ này rồi.

Phải nói lâu rồi mới thấy có bạn rv chê truyện mà nói đúng gì đâu . Mấy đứa em t đề cử đọc đi chị hay lắm, ngược mà hay em đọc lại mấy lần luôn rồi ,coi rv khen quá trời cho nên t cũng ráng lết tới chắc cũng 1/3 truyện mà nó ngược t muốn hộc máu vì tức t drop luôn . Đọc lâu quá rồi nên quên gần hết nhưng mà cái chi tiết trước khi quyết định bỏ làm t tức là sau khi công ngược thụ hiểu lầm thụ mà thụ thì cứ kiểu tại mình không dạy công tốt , tại quá khứ của công vân vân mây mây gì đó hình như công bị bắt ( không nhớ rõ bị bắt hay bị ám hại gì đó) thụ vì cứu công mà hộc máu tổn thương gần chết nhưng mà linh hồn lại trong thân xác SM ( crush của công) nên là công nghĩ đó là crush làm cho công chứ thụ chả làm được cái mẹ gì. Moá t đọc mà t mệt 🤬chỉ vì cái thiết lập thụ cao lãnh cho nên có làm cái mợ gì cũng không bao h nói ra tự nhìn mà hiểu đi . Công thì vì hồi nhỏ thiếu tình thương nên là muốn làm gì thì làm tại hông có ai chỉ dạy đã vậy là bá chủ thiên hạ kiếp trước ( ngu vl mà kiếp trước trẻ măng vẫn làm được bá chủ chắc tại thế giới toàn không có não) cho nên sau một loạt hiểu lầm nhận ra a thì ra sư tôn cũng không tệ thôi tha cho không giết còn sống nhưng mà phải hành hạ cho bõ cái tội dám ganh tị hành hạ crush của ông. Cái chuyện nó nhỏ như cục cứt mũi nói mẹ nó ra là xong mà chỉ vì ..... nó to chà bá thành nguyên ngọn núi  đè chết mẹ công thụ sinh ly tử biệt 2,3 kiếp . Ngược này với t là ngược không đáng đọc phát mệt 🤧 . Truyện đọc hông nổi miễn bàn coi phim 

Thôi t dừng cmt ở đây. Người đọc hết truyện thì ít mà người chưa đọc xong cmt thì nhiều. Bạn nào xem cmt chê thì lên riview. Muốn xem cái hay của truyện thì chịu khó đọc hết, xem cmt của các bạn ở ngay dưới truyện. Chẳng cớ gì truyện này tỉ tích phân, người yêu thích có người ghét có.

@hỏa-minh: Mỗi người mỗi suy nghĩ yêu ghét khác nhau, nhưng "công không tra, thụ không tiện" là cái sự thật của truyện này. Thấy hai vấn đề này bị xuyên tạc mà bực với buồn thật chứ =)))) 

"ngu vl mà kiếp trước trẻ măng vẫn làm được bá chủ chắc tại thế giới toàn không có não" xin phép cho tôi cười cái, đọc cmt của cô thú vị đấy, nhưng bên trên thấy mấy cmt bảo: công không tra???  gì, tôi không chê thụ nhưng công thế kia mà không tra tôi phục mấy cô rồi, hay do trúng phải độc abc ở hoa xyz nào đó nên không tính tra🤔, nếu thế thì tác giả tẩy trắng quá thành công luôn, thế theo mấy cô " tra" ở đây là cái tiêu chuẩn nào?

@phương-ngô: Oke, tôi không hiểu các bạn đọc truyện kiểu sao luôn ấy =)))) Khởi đầu của Đạp Tiên Quân là báo ân, kết thúc của Đạp Tiên Quân là hi sinh vì nhân gian.

Đúng là cái ác thì không thể dùng quá khứ để bào chữa, nhưng xin hỏi bạn chúng tôi bào chữa cho Mặc Nhiên vì quá khứ đau khổ của hắn à?

Xin thưa nếu không có Bát Khổ Trường Hận thì Mặc Nhiên sẽ là tiên quân thứ hai, chung con đường với Sở Vãn Ninh chứ không phải kiểu người vì quá khứ và đau khổ riêng của bản thân mà trả thù người khác đâu nhé.

Các bạn bảo tác giả lấy Hoa Bát Khổ Trường Hận ra để bào chữa cho tội ác của Mặc Nhiên, nhưng sự thật là có hoa trước, mới có Đạp Tiên Quân điên cuồng sau này, đó là thiết lập tình tiết mà tác giả tạo ra chứ không phải viết một nửa rồi vội tìm cái gì đó để chống chế nhé.

Nói chung truyện ở đó, tự đi mà đọc lại, bạn đừng nói như kiểu fan chúng tôi đang quỳ dưới chân một tra công nào đấy mà các bạn tự vẽ nên vậy =)))))

@lê-hoa-bạch: Ôi thôi xin các thým, đừng có cãi nữa. Truyện đọc phải có người khen người chê chứ, có phải tiền mặt hay kim cương đô la gì đâu mà 100% ai cũng thích hết được. Thým chủ post viết review cảm nhận của thým ấy là để dành cho những người có cùng gu, giống như mình chẳng hạn, biết đường còn né truyện không hợp gu ngay từ đầu, khỏi phí thời gian với truyện không hợp. Mục review này sinh ra là để người ta nói thẳng cảm nhận của mình về truyện mà.

Bạn nào thích truyện quá thì viết cái review khác khen truyện hay đi. Đừng cãi vã dưới bình luận trái chiều nữa. War cho đã cuối cùng người ghét thì vẫn ghét, người thích thì vẫn thích, người nhìn vô công vẫn thấy tra vô hạn, kẻ khác nhìn vào lại khen tình thánh, cuối cùng chẳng có ai thay đổi quan điểm đâu, vì gu và tam quan mỗi người mỗi khác. Cãi có mà cãi đến tết sao Hỏa cũng chả đến hồi kết.

(Cãi cọ kiểu này làm mình nhớ tới cái thời Lưỡng Mang Mang. Cũng việc thằng công là tình thánh hay cặn bã mà cãi nhau tận mấy chục trang =___= Nội kéo trang không cũng mệt bỏ xừ ra =___= Nói tóm lại giờ thằng công có tra hay không, thằng thụ có tiện hay không thì bản chất bộ này vẫn là ngược thụ rồi ngược công thôi, nên bạn nào không thích cái mô típ kiểu thằng này ngược thằng kia xong lại bị ngược lại thì né truyện này ra. Còn nhắm gặm nổi thể loại vậy thì nhào vô. Khỏi cãi chi nữa cho mệt.)

@vô-danh: Trời ơi Lưỡng Mang Mang có topic Tình thánh or not nữa ấy hả cô =)))) Bất ngờ quá =)))))))))

@cá-nhỏ: Có, cái thời vnsharing cũ còn chưa sập ấy. Rất nhiều bạn nhất quyết trao "huy chương vàng trong làng tra nam" cho thằng công này, nhưng cũng có khối bạn bảo tại thằng đấy yêu quá nên phát cuồng, chứ thật ra là tình thánh chính hiệu. Giờ nghĩ lại thấy hồi xưa ta cũng rảnh ghê nơi cơ, ngồi lội cho hết cái topic Lưỡng Mang Mang ấy =)))))

mấy bạn ơi đây là review chê truyện mà, mỗi người 1 tam quan và cảm nhận khác nhau nên phải có review khen và chê. Bạn muốn khen chuyện thì có thể review 1 bài khác, nhớ trích vài dẫn chứng kèm suy nghĩ cá nhân để người đọc review đọc cả 2 bài khen chê có cái nhìn khách quan

Có lẽ những lời này sẽ làm những bạn fan của tr này phiền lòng, nhưng đây là review cá nhân, mình được quyền nói ra cảm nhận cá nhân, đó là theo mình nghĩ, trong truyện này công thụ là một cặp tra công tiện thụ, coi như hợp cả đôi.

đây chủ thớt cũng nói ngay đoạn đầu review. Sau đó là cảm nhận theo ý kiến của bạn ấy về hình tượng công thụ, về các tình tiết. Các bạn thích chuyện thì vào phản biện công ko tra thụ ko tiện chứ nhiều người tam quan khác nhìn vào người ta thấy tra tiện. Như mình ^^ 

Với mình, việc luôn mồm nói yêu người này nhưng nửa thân dưới đi bum ba là bum với người khác rất là gì và này nọ, tình yêu kiểu này mình nuốt khum nổi. Còn thụ, việc thụ chấp nhận tha thứ hết cho công thì như các bạn nói, "lòng thiện lương, thấu hiểu và cứu vớt thương sinh, sự cứu rỗi của sư tôn với tất cả mọi người, công bằng với mọi đồ đệ" oke mình ko ý kiến, nhưng sao lại cho quay lại yêu công? người hành mình lên bờ xuống ruộng vì hiểu lầm? Chắc đối với thế giới tu tiên thì đó là thuộc tính thánh phụ, quang hoàn nam9 nhưng với mình nó là tiện ạ..... Không biết nếu công thụ mà là 1 bộ tổng tài bình thường thì các bạn có coi đo là lòng thiện lương ko hay cũng lại gọi thụ là tiện.....

@thuy-linh-nguyen67: @vô-danh: nói rất đúng, @lê-hoa-bạch: truyện này tôi drop lâu rồi, đã không thích vào gặm lại làm gì, mà tôi cũng mệt các cô cơ, ai nói các cô quỳ dưới chân ai đâu, cũng không nói cô bào chữa, tôi chỉ tò mò tiêu chuẩn về"tra" của mấy cô nó thế nào mà chưa gì đã biến tướng cái suy nghĩ của người khác, rồi nói ngta áp đặt lên mình, thế cô đang k cố áp đặt suy nghĩ lên người khác sao, nếu không thích cái rv và cmt quan điểm của bọn tôi mời các cô làm cái rv mới, cứ cố nhảy vào tẩy trắng thanh minh abc gì đó cho truyện làm gì, 2 đảng 2 quan điểm, tôi chính là không thể chấp nhận được công như thế mặc dù có hay không cái lí do tẩy trắng kia, mấy cô có khịa chúng tôi không đọc hết đã vào phán này nọ, thế nhưng vì sao bọn tôi không đọc hết? Chắc k phải nói cô cũng biết. Cảm ơn đã đọc🙂

@phương-ngô: Tiếp, vì sao công không tra:

- Đáng lẽ người bị gieo hoa là Sở Vãn Ninh, người chôn vùi nửa đời còn lại của mình cũng là Sở Vãn Ninh, nhưng vì Mặc Nhiên đã đứng ra chịu điều đó thay Sở Vãn Ninh, dù hắn luôn muốn làm người tốt. Hắn chấp nhận điên cuồng để bảo vệ một Sở Vãn Ninh luôn thanh sạch, trong sáng.

- Bát Khổ Trường Hận Hoa khuếch trương tất cả hận thù và che mờ mọi điều tốt đẹp, thử hỏi con người ai mà không có lúc bất bình, không có một phút giận hay hận ai đó, mà khi những cái đó bị phóng đại đến tận cùng thì làm gì còn là con người bình thường nữa, chỉ còn là kẻ điên sống trong thù hận, chỉ tắm máu như thanh kiếm, vậy đó là lỗi của hắn à?

- Người hắn yêu là Sở Vãn Ninh, vậy nên dù thù hận của hắn đã lớn tới tận cùng, nhưng hắn không giết y, cũng không cho phép ai tổn thương y, đến cuối cùng, Sở Vãn Ninh chết, hắn cũng chết theo.

- Đạp Tiên Quân bị ngàn người thóa mạ, vạn người đòi chém giết, nhưng khi lấy lại thần trí, điều đầu tiên hắn làm là lấy lực của hắn để mở đường sống cho cả một Tu Chân giới, như vậy Bát Khổ Trường Hận Hoa khiến hắn điên, nhưng khi thanh tỉnh, tìm được chính mình, thì hắn vẫn là một người lương thiện, vì thiên hạ thương sinh.

@Phương Ngô: Bạn không đọc hết thì đừng đi review nhé. Truyện này thì càng đọc mới càng mở từng lớp chân tướng, mà bạn nắm được một phần đầu đã vội drop rồi kêu chúng tôi ủng hộ tra công, thì chính bạn mới áp đặt lên suy nghĩ của người khác đấy 🙂 Nói chung đọc chưa xong thì đừng vội nhận xét công tra thụ tiện. Ok? Tiêu chuẩn ấy hả, khi đọc truyện thì tôi chưa từng nghĩ đến tiêu chuẩn gì gì đó, nói chung không thích thì tránh, nhưng bạn hỏi thì tôi cũng đáp vậy: làm tổn thương, phản bội thụ, nhưng là xuất phát từ sự ích kỷ của chính mình và do mình làm chủ. Còn đối với tôi, truyện này, Mặc Nhiên làm tất cả đều vì Sở Vãn Ninh, hành động tàn nhẫn của hắn xảy ra khi hắn phát bệnh, không điều khiển được thần trí của mình, nên tôi yêu thương Mặc Nhiên.

@Mèo Méo Meo Mèo Meo: Mình không ăn miếng trả miếng với sự yêu thích của các bạn mà các bạn ra bài chê thì mình phải ra bài khen, mình chỉ muốn các bạn review cái mà các bạn đã nắm rõ, chứ không phải đọc một nửa, hoặc đọc chưa hiểu rõ thì vội áp đặt thuộc tính công thụ như thế rồi.

@Vô Danh: Lý do vì sao mình rep mình đã nói ở trên. Tam quan của mình hoàn toàn bình thường, tra công tiện thụ không phải gu của mình, mình cũng đã đọc Lưỡng Mang Mang, truyện đó với mình thì kết cực kỳ BE.

 
 
 
 
 
 
 
 

@lê-hoa-bạch: Tại @ mình nên mình ngoi lên nói lời cuối.

Đời thật là lạ. Đọc giữa chừng nuốt không nổi nữa phải drop truyện mà ngoi lên phát biểu cảm nhận thì sẽ bị fan chửi "đọc chưa hết biết gì mà nói". Đọc hết rồi vẫn thấy truyện gớm quá chịu không nổi mà trồi lên cảnh báo các bạn khác thì cũng vẫn bị fan chửi tội "đọc không kỹ sao mà lại ăn nói kiểu đó" hoặc tệ hơn là "đọc ngay từ đầu thấy không hợp thì lượn cmn ra ngoài chứ đọc cho hết làm gì để rồi kêu." Tóm lại thì cỡ nào cũng sẽ bị fan chửi nếu dám có ý kiến ý cò trái chiều bộ truyện mà các fan thích. Nói thật chứ mấy chị fan muốn mấy đứa không hợp gu truyện như bọn em sống sao?!? Phải im lặng để vô số đứa khác cùng gu chết queo dưới hố giống như bọn em mấy chị mới vừa lòng à?

(btw, bạn Chizusa chủ post review là người đã đọc hết truyện, nên bạn ấy mới mở post review này. Mình cùng các bạn khác comment bên dưới không phải review, mà đang chia sẻ đồng cảm với bạn ấy. Cơ mà dù thế nào thì cả người đọc hết - bạn Chizusa, lẫn người đọc một nửa chịu không nổi bỏ truyện vào chia sẻ với chủ post - như mình và các bạn khác, đều bị "dính chưởng" của fan. Can tội: không khen truyện)

Giờ viết review cũng thật nguy hiểm. Review để "làm phước" cho mấy chị em cùng gu với mình biết đường mà tránh lựu đạn bom mìn nhưng lại rất dễ bị fan lao vào ném đá, dù trước khi review đã thòng câu "cảm nhận cá nhân, có thể làm fan khó chịu". Chậc, không lẽ mai mốt lên review chỉ được phép tung hô vạn tuế, cấm tiệt mở miệng nói lời trái chiều hay sao? Nếu thế thì cái mục review này giờ nên đổi thành "Mục tung hô truyện" thì mới đúng.

Mệt thým quá. Thích truyện thì làm nguyên bài review 5000 chữ ca tụng truyện riêng đi, đừng tiếp tục lao vào cãi cọ với chủ post review trái chiều cùng những bạn đồng quan điểm với chủ post nữa. Thým cứ tính cái bài review này là cái túp lều lá của xóm anti fan tụ tập đi. Thým lập "biệt thự" riêng để các fan nhà thým vào tung hô truyện, ai lo nhà nấy, cãi cọ mãi làm gì cho mệt xác. Nói rồi, quan điểm mỗi người mỗi khác, thým có cãi đến tết Công gô thì ai ghét vẫn ghét, ai thích vẫn thích, chẳng có gì thay đổi đâu.

(Mình không ưa truyện này chẳng liên quan gì tới việc công tra hay thụ tiện gì gì đó cả. Chỉ đơn giản nó thuộc trúng thể loại thằng công ngược thằng thụ tơi bời sau đó tới phiên thằng công bị ngược tơi bời nhưng mà cuối cùng hai thằng vẫn cứ yêu nhau mà thôi. Thà là hoàn cảnh gây ngược (VD: hai thằng có thằng bạo bệnh, hay bị ai đó khác bắt đi hành hạ, .... nói chung không phải do hai đương sự tự ngược nhau) thì mình còn coi được. Chứ còn cái kiểu tự ngược nhau thế này thì.... hơ hơ hơ, bất chấp nguyên nhân là gì thì mình vẫn không xem được. Đó chính là lý do khiến mình nhai không nổi truyện này. Ai thích chứ mình né xa cái thể loại như vậy đến tận 800 dặm. Nếu có người review trước cho mình biết cái truyện này thuộc thể loại như vậy thì còn khuya mình mới tốn thời gian đọc tầm chục chương để rồi nội thương như thế. Lúc mình nhảy xung quanh toàn "hay lắm hay lắm, nhảy đi" chứ chả ai bảo mình "ngược thụ quằn quại xong rồi ngược công đấy" để mình xách dép chạy trước cả (mình xem bản edit do bạn mình gửi, và chả có cái tag nào cảnh báo "ngược thụ xong ngược công". Nhìn cái tên mới đầu mình cứ nghĩ truyện thuộc style nhẹ nhàng hài hước nữa cơ. Quả là lừa tình mà. Nhưng có tag cũng chẳng thể nói rõ được ngược kiểu gì, vd tag bên wiki cũng chỉ có 2 chữ "ngược luyến", ngược luyến nhiều thể loại lắm, nhìn tag đó không biết là hai thằng tự ngược nhau hay là hoàn cảnh éo le ngược 2 thằng đâu). Tóm lại mình tin có vô số bạn khác cùng gu với mình, chỉ cần ngửi được mùi "đương sự tự ngược nhau" là sẽ nhanh chóng ôm gói chạy mất dạng. Review này rất cần cho những bạn như thế.)

P/S ngoài lề: ai nói Lưỡng Mang Mang không BE đâu. Theo mình nhớ thì ngay cả các bạn tung hô thằng công đấy tình thánh vẫn thống nhất công nhận truyện BE mà. Nhưng các bạn ấy bảo BE là tại vì....thằng thụ ngu lâu khó đào tạo, bướng như trâu chó nên không chịu tan chảy trước tình yêu của tình thánh, thành ra mới BE. Nếu thụ "thông minh" hơn, nhận ra "tình cảm" của công thì đã HE rồi. Mình đọc xong lý luận ấy mình ấn tượng luôn tới tận giờ. Chậc, quả là quan điểm mỗi người mỗi khác mà. =))))

@vô-danh: Khi rep bạn Chizusa thì t chỉ đính chính lại "tra công tiện thụ" thôi, còn việc yêu ghét hay quan điểm khác của các bạn thì t không hề can dự vào, ví dụ như lý do bỏ truyện của bạn thì đó là gu của bạn. 

T biết việc xoay chuyển sở thích của một người rất vô lý, nên không mất công làm vậy. Nhưng cảm giác bị bảo là thích tra công thì không vui chút nào :)

T đã không định comment nhiều hơn khi mọi người rep lia lịa và thấy đoạn cuối ở comment cuối của bạn Chizusa, nhưng đọc kỹ phát hiện bạn Chizusa trích luật để khẳng định Mặc Nhiên đáng chịu tội, thì t cũng trích lại luật và tiện thể rep luôn các bạn. Vì, đã trích luật, lại còn dẫn chứng sai, hiểu sai theo cách bạn Chizuka chẳng phải càng củng cố thêm quan điểm sai lầm à.

Ok, đây là comment cuối của t, t thấy tác giả đã giải thích rất rõ rồi, có rất nhiều tình tiết chứng minh rồi, mà vẫn có bạn bảo tra công tiện thụ thì chịu, hoặc mới đọc một nửa rồi đi review vấn đề này thì càng đáng chê trách. 

Về vấn đề Lưỡng Mang Mang thì t không phản đối với ý kiến của bạn, truyện này quá u ám, kết không có một lối thoát nào cho bạn thụ, mà cũng không muốn gọi là thụ luôn vì bạn này thẳng từ trong ra ngoài, và cũng chung tình với vợ.

 

@lê-hoa-bạch: cho tôi mạn phép hỏi tôi áp đặt cái gì lên cô thế??? Tôi hỏi mỗi 1 câu hỏi+ nêu ra tôi không thích công  và rồi qua cái suy nghĩ logic rẽ vào ngõ nào đó của cô bảo tôi áp đặt ???

 

"Bạn không đọc hết thì đừng đi review nhé. Truyện này thì càng đọc mới càng mở từng lớp chân tướng, mà bạn nắm được một phần đầu đã vội drop rồi kêu chúng tôi ủng hộ tra công" Thêm nữa vì không đọc hết nên tôi đâu có viết bài review gì đâu, vào cmt với đảng đồng quan điểm không lẽ làm sai, tôi đọc cảm thấy không ổn tôi drop hay tôi lại tiếp tục sai, tôi có câu nào nói các cô ủng hộ tra công thế, tôi cũng chưa nói thụ tiện nhé, lần sau viết cmt phản bác mời cô đọc kĩ giúp tôi, trả lại cô câu: đọc chưa hết thì đừng vội nhận xét lại nhé, thanks🙂

@phương-ngô: Vì cũng nói là không cmt rồi nên bạn vào phản bác thì coi như đây là cuộc nói chuyện riêng của chúng ta thôi nhé.

Trích lại một cmt của bạn, "Nhưng bên trên thấy mấy cmt bảo: công không tra???  gì, tôi không chê thụ nhưng công thế kia mà không tra tôi phục mấy cô rồi, hay do trúng phải độc abc ở hoa xyz nào đó nên không tính tra🤔, nếu thế thì tác giả tẩy trắng quá thành công luôn, thế theo mấy cô " tra" ở đây là cái tiêu chuẩn nào?"

Thì cmt bên trên có cmt của tôi, và "phục mấy cô" thì không phải phục bọn tôi vì thích tra công trong miệng bạn là gì. Nói chung tôi thấy cực kỳ phản cảm với cmt này, như thể bọn tôi đã sai khi bảo vệ tra công và yêu thích tra công nào đấy vậy :)

Tra công tiện thụ là cụm tôi gộp chung, ý rằng đọc chưa hết hoặc không kỹ thì đừng vội áp đặt thuộc tính lên một trong hai thưa bạn.

Dạ thế nhé, tôi không muốn đôi co với bạn nữa. Hết.

@lê-hoa-bạch: tôi không bảo phục mấy cô theo nghĩa cô nói nhé, phục ở đây là khái niệm về tra công, tôi coi đó là tra nhưng các cô không thế khiến tôi tò mò, tôi lúc ý định dùng từ" chịu" nhưng xét thấy từ này có vẻ làm thấp mấy cô lên tôi sửa lại là "phục" để giảm tránh đi, chính cô đi đào bới bản thân tự não bổ ra, hơn nữa tôi nói gì khiến cô phản cảm, tôi dùng từ hết sức bình thường chưa gì cô đã kêu ầm lên tôi kiểu như chửi mấy cô fan các thứ, tôi cũng chán chả muốn nói nữa, cô cứ giữ nguyên cái lý tưởng khăng khăng của cô đi, tóm lại tôi vẫn chả đủ rộng lượng đến chấp nhận cái anh tra công kia, cô cứ nghĩ tôi nói cô đang quỳ dưới chân và bảo hộ biện luận giúp tra công nào đó cũng được, điều đó khiến cô tự làm thấp đi mình thôi, mà tôi nhớ cô bảo anh kia không tra, vậy quỳ dưới ai? bảo vệ,ủng hộ ai? vậy là tự cô công nhận đừng đổ thừa cho tôi. tóm lại đối với tôi đó chính là tra, không hơn, và đừng cố áp đặt cái tư tưởng của cô: "ôi công không tra công có lý do riêng  và nếu không có nó sẽ khác ..."đấy vào tôi nữa nhé, nó cũng chả thay đổi được gì đâu, cô bảo cụm " tra công tiện thụ" cô gộp vào nhưng tôi phân rõ thưa cô, đính chính luôn tôi chỉ nói tra công, không có biết đâu được một lúc nào đó cô lại: "ôi cô kia bảo anh ý tra công anh này tiện thụ" thì tôi cũng thua, đây là cmt cuối rồi, nói nhiều mệt người, cô nghĩ tôi rảnh để đi đôi co với cô chắc, đến "phục"

@phương-ngô: đang định đọc truyện vì nghe đâu cbi lên phim, mà đột nhiên thấy bài cãi nhau này. Ahihi chạy ngay đi, tui sợ nhất mấy truyện mà có fan điên cuồng như này, mục review chứ có phải blog cá nhân đâu mà vô xoay chiều đổi gió. Chín người 10 ý mà...nghĩ nó chán

@minhauto: +1 với cô

Đọc xong quyển này mà cảm xúc lẫn lôn, huyết áp tăng xông

Khen:truyện logic điều hiếm có khó tìm ở một rừng đam mỹ tu tiên văn

Chê: được con bạn đề cử nhiệt tình, đọc xong tui phải quay sang đạp đầu nó:"Mày đề cử cho t cái thể loại gì hả chó", thằng công trong này được tác giả xây dựng khốn nạn vl, kiếp trước 32 tuổi làm đế quân, giết người như nghóe(ừ anh đế quân anh có quyền), chịch dạo nhân giang( á đù), trọng sinh trở về lúc 15 tuổi đang nằm trong KĨ VIỆN, bị kích thích dục vọng và lăn giường với hoa khôi của kĩ viện (mồm thì luôn nói người ta tởm), ngủ xong còn vơ hết của cải rồi hủy dung con người ta(bởi vì con này ko phải người tốt) ĐM, rứa kiếp trước trải qua mày để chó ăn à, ko giữ đc thân dưới của mày à????> Đấy là công sau khi trọng sinh mà tui đọc mây chương đầu. Khốn nạn ko mấy chế.

Chưa hết đâu, mồm thì luôn nói thích bạch liên bông sư huynh vậy mà luôn đi chịch dạo với người khác để thỏa mãn dục vọng của bản thân????? Mày bị tinh trùng lên não à, thân dưới cx ko quản đc sao mà tu lên đc đế quân vậy hả trời??? Cái yêu của mày rẻ rúng vậy à?? Nó không quan trọng bằng cái cảm xúc thân dưới của mày à???

Mấy chế tưởng thế là hết à, ông công lại nói thụ là người hại chết bạch liên sư huynh và dùng lý do đấy để ngược thụ, mồm thì luôn nói hận thụ thân thì chịch nát thụ mà trong tâm lại nhớ nhung về bạch nguyệt quang?? Ôi mẹ ơi, TỞM vl  . ẤY vậy ngược thụ nhà ta lên trời xuống đất xong tác giả cho tẩy trắng bằng "tất cả chỉ là một âm mưu”, và tác giả đã thành công- trên một mặt trận nào đó, tẩy trắng còn hơn bột gặt ariel nữa mấy chế. Lúc nhận ra mình đã làm những điều khốn nạn với thụ, thì thằng công này quay ra tự ngược mình?? Đọc tới đây mà trong lòng chửi thằng này 'khốn nạn' không bt bao nhiêu lần, mong sao nó tự ngược chết cho rồi- ko có đâu đừng mơ nữa. Rồi tác giả cho 2 đứa nó HE?? Thật sự đọc truyện mà muốn thụ bỏ thằng này đi, không thì thằng này sao ko tự ngược chết mình để SE cho rồi.

Đọc xong truyện này trầm cảm quá  !!!!! Túm lại, TUI XÁCH CÁI QUẦN TUI CHẠY ĐÂY!!!!!

klq nhưng tui vừa đọc xong 1 thế giới của bộ xuyên nhanh cũng nói về vụ bị bỏ xuân dược này nè :))) mà đọc xuyên nhanh kiểu vả mặt ngược tra nên vụ này đọc sảng hẳn

vậy thì ổn rồi, chừ thằng công trong này nó khốn nạn quá, mình cx chẳng có ý chê truyện gì nhưng công trong này đúng thể loại mà mình ghét nhất luôn. Mình là dân thuộc team song khiết và sủng thụ nên đọc cực kì khó chịu luôn,với lại nghe nói truyện này lên phim nên ráng đọc. Haizz, Hiện giờ vẫn trong giai đoạn trầm cảm

T chắc rằng bạn chưa đọc hết bộ này nhỉ, Do mình ko biết review nên mình mượn bài của bạn Song phụng long kiếm nhé bạn có thể tham khảo thử với mình mn là một người đáng thương hơn là đáng trách

Nói về nhân vật Mặc Nhiên thì chỉ có hai chữ đáng tiếc. Tiếc cho một trái tim đã từng vô cùng lương thiện, tiếc cho những hạnh phúc mà đáng lẽ người như thế này phải được hưởng, chứ không phải biến thành công cụ cho mưu đồ của kẻ khác.

Khi nghe một đàn chị của mình nói rằng phán xét Mặc Nhiên giữa ranh giới “ác có chủ đích” và “ác vì bị dẫn dắt” trong lúc đầu óc mơ hồ là 2 hoàn toàn khác nhau. Quả vậy, mình liền nhớ đến môn học Luật hình sự, một người chỉ được xmình là tội phạm khi họ có đủ năng lực trách nhiệm hình sự (tiên quyết là đầu óc tỉnh táo) và thực hiện tội phạm khi vốn dĩ họ có thể lựa chọn những phương án khác trong tình huống đó. “Đáng tiếc”, Mặc Nhiên không thoả mãn những điều kiện này.

Mặc dù có lẽ rất dễ nhầm lẫn với việc bào chữa cho Mặc Nhiên là tẩy trắng, nhưng mình có thể khẳng định rằng việc “bào chữa” cho Mặc Nhiên với khái niệm “tẩy trắng” là khác nhau, bởi vì trong quan điểm của mình, mình không bao giờ phủ nhận “sạch trơn” mọi tội lỗi mà Mặc Nhiên 0.5 đã gây ra.

Mình vốn dĩ không tán đồng với những hành vi tàn nhẫn trút lên những người vô tội chỉ để thoả mãn cho lòng ích kỷ và ganh ghét của bản thân, Bởi vì dù là ai đi nữa cũng có quyền sống và quyền được hạnh phúc ở đời, không ai có quyền xâm phạm chúng. Làm sai thì phải trả giá. Nếu đã làm sai, thì phải nhận lấy 1 kết quả xứng đáng để trả lại sự công bằng với những người đã táng mạng dưới tay 0.5 và 1 đời tàn tạ của sư tôn.

Nhưng ấy vậy mà mình vẫn thích Mặc Nhiên, và đó cũng là 1 trong những lý do mình thích Mặc Nhiên, không phải vì mình thích cái ác đa chiều, mà bởi vì sau tất cả mọi thứ, Mặc Nhiên biết “hướng thiện”, biết quay đầu, biết chữa sai, biết hối hận, biết ăn năn, biết nhận lỗi, biết dằn vặt. Đó không phải mới chính là điều tốt đẹp nhất ở con người sao? Mình cảm thấy đó cũng chính là lí do sư tôn có thể tha thứ cho Mặc Nhiên, tình yêu của sư tôn dù lớn cách mấy cũng chưa từng làm ngơ cho tội ác của Mặc Nhiên, nhưng cũng có thể bao dung vì Mặc Nhiên biết sai và sửa sai.

“Nếu được, ta muốn làm… Sở Vãn Ninh”

Một nhân vật như Mặc Nhiên rất phức tạp, nó trộn lẫn từ chính nghĩa đến tà ác trong một mớ hổ lốn, giữa thực tế (tội ác đã làm) và mộng tưởng (thiện lương trong tâm), rất khó để cầu toàn một cảm xúc trọn vẹn dành cho Mặc Nhiên, vì chính bản thân mình dù thích đi nữa vẫn thỉnh thoảng lấn cấn nhiều về nhân vật này lắm.

Nhưng mà, mình có thể khẳng định rằng, dù Mặc Nhiên phạm lỗi lầm khủng khiếp thế nào, một khi hắn vẫn còn tình người, còn lương tâm của một con người, còn khinh bỉ tội ác của chính mình, còn đau lòng vì những người mà mình đã hại chết. Còn biết quay đầu. Còn biết yêu thương. Còn biết sửa. Thì hắn vẫn xứng đáng để được yêu thương, để xót xa, để bao dung, bất kể hắn có cần tha thứ hay không!

Mình đã đọc hết cuốn này rồi bạn ạ, bởi vì nó lên phim nên ráng đọc xem nó có chỗ nào đáng để đọc ko, ko phủ nhận là công rất đáng thương nhưng người đáng thương tất có chỗ đáng hận, hắn biết hối lỗi nhưng lại không thể phủ nhận rằng những tội ác mà hắn đã gây ra, và cả việc hắn đáng thương cũng có một tay hắn góp vào, hắn đứng giữa ranh giứa thiện và ác , bị cái ác dẫn dắt-> bởi vì là "nạn nhân" nên áp đặt cái ác lê người khác???? trong lòng không có ác thì sao lại bị dẫn dắt được , và cuối cùng trong lòng tui:" dù nó có khổ có đáng thương thế nào thì nó vẫn thằng khốn nạn và tra vl"

@nhuquynh21: vậy thì chắc do gu khác nhau rồi, t bình thường cũng thuộc team sk nhưng bộ này t ko ghét công đc :((

 

 

Bộ này tôi cũng đang tramcam đây.                       Tôi nhảy hố vì nghe nhiều người đề cử hay nhưng đọc xong mệt tim. 

Đọc xong trầm cảm chắc nghỉ đọc truyện vài ngày

Bộ này nhiều trang uy tín đề cử mà thấy ngược nên tui chưa nhảy, k ngờ n lại máu cún thế này :))) cảm ơn trời đất b review giúp m tránh lôi, t mà vớ phải thể loại này chắc t trầm cảm cả tháng :)))

Nói thật toàn bộ truyện như kiểu vĩ đại hoá việc cưỡng gian á. Nguyên kiếp trc nó rape thụ quá tr đã v còn đi chich gái dạo, ngta đã chống cự r mà nó còn tưởng tình thú dm ew tam quan nát đến thế là cùng tẩy như thế nào cug chả trắng nổi. V mà cuối cùng tg cug cho kẻ phạm tội đc HE. Nchug tam quan kiểu này tôi cug lạy. Thấy truyện của bánh bao là né 3 thước, đọc toàn thấy tức chứ chả chảy đc một giọt nước mắt cảm động nào.

Kinh tởm nhất những nhân vật công như thế này. Làm ác cho đã xong chỉ cần "biết hối hận quay đầu" là được kết cục HE. Tra là tra, không thể bào chữa vì quá khứ đáng thương các thứ nên mới thế. Tôi đọc những truyện như thế này chỉ mong đổi công hoặc BE. Chưa đọc truyện mà đọc review của cô xong là xác định khỏi nhảy hố cả truyện lẫn phim.

Đọc xong review của bạn thấy công bộ này thật tởm, chắc không nhảy hố rồi

Cộng cho bạn ngàn like. Mình cũng giống bạn, bị đứa khác kêu "hay lắm, đọc đi", và gửi cho mình bản edit hẳn hoi. Lúc đó chưa có ai review truyện này như bây giờ. Xung quanh comment toàn thấy "hay lắm, hay toẹt dzời", còn cái tên truyện thì vô cùng lừa tình khiến mình cứ lầm tưởng là truyện nhẹ nhàng đáng yêu thoải mái, thế là nhảy. Và chết tan xác chỉ sau tầm chục chương đầu.

Phải mà lúc đó có nhiều bạn để lại review như vầy thì mình đã không dẫm phải cục mìn này.

Mình bị nổ banh xác nè, dạo này có duyên với thể loại công này cực, thấy tức anh ách cái lồng ngực, vậy mà không bt động dây thần kinh nào mà lết hết được truyện, nghe con bạn nói hay lắm, đọc cảm động lắm, công tuyệt lắm, truyện hay lắm còn sắp có phim nữa thế là mị đã trải nghiệm và cố lết cái thân tàn đến hết truyện để xem nó có cái gì đáng xem nữa không và tác giả đã cho tẩy trắng công một cách thần kì mà mị cx phải ngả mũ bội phục

May quá tui đã né được kịp thời. Hồi tìm đc truyện thấy cmt bảo hay, hay lắm, thế là cũng nghĩ hay nên quyết định đọc. Tui thì thuộc team sủng thụ và hơi sk nhẹ, nên đọc được phần đầu thấy có gì đó ko ổn rồi, nên tui drop luôn. Giờ thấy mn nói quá trời mới cảm thấy quyết định của tui đúng đắn dễ sợ

@hắc-thất: Tui thuộc team song khiết  khá nặng, thường chỉ đọc song khiết mà thôi, ko bt ngày ấy động kinh gì nữa mà lết hết quyển này, đọc mà vào chỉ muốn đấm cho thằng công một phát hà

@nhuquynh21: đúng đúng, tui đọc tui cũng chỉ muốn vô đấm cho công 1 trận rồi ôm thụ đi. Đọc tới đoạn đầu đã khó chịu như thế nên tui thấy ko ổn tui né luôn, mặc dù thương thụ nhưng tui thuộc team ngọt í, né mấy trn đau lòng còn hơn né tà. Nhờ trực giác nên cũng né được khá nhiều truyện cẩu huyết mặc dù cmt đều là hay nhá

@hắc-thất: Trực giác của bạn thật tuyệt vời

Nó sắp ra phim 😔

Ra phim nhưng chắc mị ko xem đâu, đang còn trầm cảm vì thằng công trong này nè, mà trong phim chuyển về tình huynh đệ rồi, hihi, vậy là khỏi thành đôi với thằng này, ấy vậy mà vẫn thấy tức 

@nhuquynh21: Rv của bạn quá đúng tiếng lòng của mình luôn ạ, đặc biệt trong dàn rv khen từ trên xuống dứoi luôn =))))))) Giờ đi đâu cũng thấy tung hô truyện cảm động các thứ, ôi thấy mấy bạn cuồng ngược quá mà mình sợ hãi 

@murumuruku: Thật ra thì truyện ko tới nỗi tệ, thậm chí là cực logic nhưng vì tác giả xây dựng công tra vl thâm sâu vào tâm trí mình rồi,nó in sâu tới nỗi đọc ngược công mà chỉ thấy sảng chứ ko thấy tội, mới đọc mấy chương đầu thì đã muốn xông vào cắt ciu công luôn rồi( xin lỗi vì mình dùng từ hơi thô lỗ), xong tới đoạn ngược thụ là muốn xông vào chôn sống công không hà, tới khi đc tác giả "tẩy trắng" một cách thần kì mình vẫn tồn tại ý muốn cắt ciu công từ đầu truyện, đạp chết công rồi ôm thụ về nhà, chừ thấy thế nào thì công vẫn tra, ko rơi nổi một giọt nước mắt cho nv này

Mình drop từ lúc thấy trọng sinh nằm trong kỹ viện đang chịch, tam quan thật ... nhưng mà đọc review của b còn hài hơn cả đọc truyện nữa, đúng suy nghĩ của mỉnh luôn.

 

Đây t kể b nghe. T đọc truyện thấy thằng công quá tra + hoang dâm vô độ nên t drop và bình luận như trên. Ấy v mà fan não tàn vào sồn sồn lên. Bảo t ko đc cmt như vậy phải để cho mn vào đọc . Ụa ? Ngộ. Đọc truyện bao nhiu năm nay mới thấy thể loại như này lun. T nêu cảm nghĩ của t chứ t có cấm cản ai đọc đâu mà nó vào làm thấy ghê. Bởi t ghét cay ghét đắng cái truyện này và cả bọn fan não tàn :)))))

Với suy nghĩ của fan não tàn: "Ở, câu có quyên bình luận mà, đó là quyền của cậu, không ai cấm cả nhưng phải là bình luận khen truyện, nếu chê truyện cái là mấy đứa nó sồn sồn lên như mấy con chó dại xổng chuồng, thấy người là cắn:"Bộ không thấy công tội như thế nào hả, bộ không thấy công đau khổ , thâm tình với thụ như thế nào hả, cộng cũng là người bị hại, công tội nghiệp thế mà, công cx là nạn nhân công bị lừa mà, công tội nghiệp vậy mà chửi công, không bt cảm truyện thì để cho người khác, vào đây sủa làm gì, đồ ko bt đọc truyện..Bla..bla"' vân vân và mây mây lí do bao biện của đám fan đó. Không hiểu sao đám này nhiều vl ra, đọc thấy thằng công tra vl, chỉ bt suy nghĩ bằng thân dưới thôi mà mà cx bênh cho cố cho đc, bt là mỗi người một ý kiến, thế mà cứ áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác, trái ý cái là cứ y như rằng chó xổng chuồng. Ai za, bảo bảo đau đầu quá, không có sức lực mà đi tranh cãi với đám đó đâu bạn, tụt IQ đấy, haha, giờ nghĩ lại thấy công thụ truyện này đúng là trời sinh một cặp mà, bám chặt lấy nhau đừng buông nhau ra mà tai họa nhân gian( nghĩ lại mà cx tội thụ mà thôi kệ, tại ẻm vui mà .).

Thật ra đọc qua văn án là mọi người cũng tương đối biết sẽ thích hay không thích một bộ truyện rồi. Nhiệt độ qua rồi mà nằm nhà chán quá nên đọc thử.

Chẳng qua bộ này bỗng nổi tiếng, nhiều người muốn đọc xem hay ở nơi nào nên hơi khắt khe quá, không công bằng lắm với bản thân bộ truyện. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chất lượng bộ này cũng không vượt qua thử thách thật.

Thiết kế nhân thiết không thực sự chắc chắn, nếu không muốn nói là vụng về. Mang tiếng hơn 30 tuổi mà cách hành xử suy nghĩ của công vẫn khá trẩu tre. Về sau cũng có tiến bộ nhưng vẫn có nhiều sạn. Điển hình là Tiết Mông, đoạn múa đao trong rừng tác giả thể hiện đã trưởng thành hơn mà những hành động về sau vẫn chẳng khác gì lúc trước, vụng về nhất là Tiết phụ không cho Tiết Mông vào nhìn thụ một cái sau khi thụ sống lại với lý do Tiết Mông sẽ nhịn không được hét lên?! Tác giả có chắc mình đang viết gì ko? Sạn như vậy không ít, tác giả chỉ viết về nhân vật ấy mà không viết về nhân vật ấy trong hoàn cảnh ấy, không đặt nhân vật vào hoàn cảnh nên nhiều lúc có những hành xử rất vô lý. Cũng có vẻ ban đầu tác giả định cho Tiết Mông làm vai ác pháo hôi nhưng sau đổi ý, đổi ý rồi nhưng nhân vật đã định hình trong lòng nên nhiều lúc Tiết Mông có những hành động có thể coi là thiếu giáo dưỡng, thô lỗ cứ xuất hiện.

Có lẽ nhận thức và lịch duyệt chưa đủ, logic tâm lí của các nhân vật nhiều khi cũng không đúng hoặc là cố tình né tránh vì ko thích như vậy, cũng ko có vấn đề lớn, nhưng chỉ dựa vào điểm này cũng đủ hiểu tác giả vẫn còn xanh lắm. Thực lực về mọi mặt thật sự còn kém xa. Chỉ như người mới học đòi thôi.

Lời văn hoa mỹ nhưng cũng có nhiều đoạn rất thô tục, những yếu tố đó fan trong vòng nhỏ của Nhục Bao Bất Cật Nhục có lẽ thích nhưng để nổi tiếng bao dung nhiều loại độc giả thì thực sự không thể viết như vậy.

Khốn nạn trọng sinh vẫn là khốn nạn thôi. Ngược thì cũng không dài so với cả bộ truyện, tra tiện thì theo ý tôi chẳng phải, yêu công là một chuyện, kiếp trước thụ có thể thiên vị nhưng chưa từng vì công mà buông đạo nghĩa trong lòng, còn bị người mình yêu tổn thương, chịu được tổn thương đến đâu mới rời đi thì cũng tuỳ người, huống chi tam quan mỗi người khác nhau, thụ chưa chắc để ý chuyện công lạm tình làm nhục đến thế nào, lúc đó có những truyện để thụ suy nghĩ hơn nhiều.

Nói chung bản thân tác giả chưa hề chuẩn bị cho việc văn của bản thân sẽ nổi tiếng, và bản thân tác giả cũng chưa đủ thực lực đó. Chỉ là có một ngày bỗng nhiên nổi tiếng thôi. Đủ may mắn mà không đủ thực lực. Cũng ghi nhận nỗ lực của tác giả để đáp ứng kì vọng của độc giả nhưng mà thực lực không đủ là không đủ.

Cũng chẳng trách được, ban đầu tác giả chỉ định viết H có cốt truyện thôi, lời văn hoa mỹ để thêm chút ác thú vị, ai ngờ fan thấy tưởng tác giả tâm huyết lắm, lực phủng thôi. Cũng vì thị hiếu người đọc bên Trung cũng khác Việt nữa.

P/s: À nếu thích lời văn hoa mỹ, công khốn nạn, ngược thụ và đầy tính nhân văn giáo dục an ủi, có chút tương tự bộ này nhưng đẳng cấp cao hơn hẳn, thiếu mỗi linh khí thôi  thì tôi đề cử bộ "Bạch nguyệt quang thiết hắc lúc sau" của Y Lục Chu do DuFengYu nhúng, DuFengYu không muốn thấy tôi nữa nên chặn tôi từ lâu rồi, muốn đề cử mà chẳng được.

Đoạn đầu mình đọc thấy sư tôn khá ngầu, nhưng về sau thấy cảnh sư tôn đột nhiên ghen hoặc hiểu lầm thì đánh hoặc mắng công gì đó làm công cứ dỗ đi dỗ lại trong khi đó 2 người vẫn chưa thổ lộ nhau mà sư tôn cứ vậy hoài, mình drop luôn -.- . Chưa đọc hết nhưng đến chỗ đấy thì mình ko tiếp tục nổi nữa, ko thích tính cách thụ kiểu này. Truyện ko hợp gu cho 1 đứa thuộc team sủng công như mình 

Ban đầu nhân thiết sư tôn là lãnh ngạo độc miệng, về sau lại thành ngoài lạnh trong nóng quật cường yếu ớt nên cũng nhiều người hơi thất vọng 

@du-diệp: yep, quá thật vọng 

Thực sự thì bộ này tui thấy thụ OOC nghiêm trọng luôn ấy, thế đéo nào từ nam thần qua tiểu yếu ớt đáng thương được, drop lẹ luôn

Thật ra việc đổi một nhân thiết khó nắm chắc hơn như vậy cũng là chứng tỏ nỗ lực của tác giả trong việc cố gắng nâng cao bút lực để đáp ứng kì vọng độc giả hơn nên cũng đừng trách quá. Tất nhiên đi sâu thì nhân thiết nào chẳng khó nhưng trình độ tầm trung thì đúng là nhân thiết mới biểu lộ tâm tình và biến chuyển tâm lí nhiều hơn nhân thiết cũ. 

Còn lãnh ngạo độc miệng, nói thô một chút là thao lên mới sảng sao. Đổi một bộ H ngon để Nhục Bao Bất Cật Nhục tiến bộ thế này, tôi thấy rất có lời. 

Đọc review thấy 1 nùi cãi nhau từ suốt mấy tháng trước. Vì thời gian qua đã lâu rồi nên tui ko muốn nhảy vào trả lời trên đấy nữa, đành viết ra 1 bài riêng để đính chính 1 vài thông tin, hi vọng là những bạn vào sau ko bị thông tin sai làm ảnh hưởng đến phán đoán. Cảnh báo: SPOIL nặng, bài dài.

1. Toàn bộ tác dụng của Bát Khổ Trường Hận Hoa mà công bị gieo vào tim:
- Giai đoạn 1: dễ cáu giận, dễ dùng ác ý đánh giá người khác. Phóng đại cảm xúc tiêu cực, đè ép cảm xúc tích cực. 
- Giai đoạn 2 (xảy ra sau 8-10 năm, muốn nhanh hơn thì chỉ cần 1 đại sự dẫn đến shock tâm lý nặng): Xóa tất tật mọi ký ức có liên quan đến sự thiện lương, đến cảm xúc tích cực. Ngược lại nhớ rõ ràng rành mạch tất cả ký ức đau khổ, bị đối xử bất công.
- Giai đoạn 3: Khát máu tàn bạo, mất lý tính.
- Tác dụng phụ: Khiến người bị gieo hoa yêu người đã gieo hoa vào mình.

=> Mịe nó chứ cả đống tác dụng bổ trợ cho nhau thế này mà có người bảo "cũng chỉ là" phóng đại dục vọng thôi, rồi sao công không đấu tranh không dằn vặt mà lại để chịu thua, tha hóa. Đúng là đứng nói chuyện không đau eo!

2. Bát Khổ Trường Hận hoa là phục bút ngay từ đầu rồi, tác giả đã trải chăn qua nhiều chi tiết nhỏ như việc công trọng sinh vào đúng thời điểm sau khi ngủ với Dung Cửu, sư tôn có 2 địa hồn, Đạp Tiên Quân quên rất nhiều chuyện...

3. Công đã bị trừng phạt như nào, và đã có công đức gì:
- Kiếp trước tội ác tày trời, kết cục là tự sát chết. Được trọng sinh. => trừng phạt quá nhẹ.
- Kiếp này: nhìn chung là không làm điều ác (có báo thù, có ngộ sát nhưng mà please, truyện tiên hiệp hay giang hồ oan oan tương báo, đánh nhau chí chóe mà yêu cầu nvc trong sạch hoàn toàn thì có dở hơi không?). Chịu hình phạt đào linh hạch (mức phạt nặng thứ nhì, nặng nhất là dập nát hồn phách), thương nặng mà chết. Lúc bị kết án thì mọi quá khứ bi thảm đáng thương cũng đều được mọi người biết hết rồi, nhưng nhìn chung tu chân giới đều đồng ý là quá khứ đáng thương ko phải là lý do chính đáng, phạt thì vẫn phải phạt.
- Công đức: > 5 năm hành thiện tế thế mà tác giả ko kể rõ chỉ viết trong vài dòng, nhưng cũng đủ để được thế gian xưng là Mặc tông sư. Bao nhiêu lần tham gia cứu người, ngăn kẻ ác qua các phó bản Thải Điệp, Nho Phong Môn, Giao Sơn... Tự bạo linh hạch cứu thế nhân khỏi Trân Lung Kỳ Cục ở Tử Sinh Đỉnh. Chặn thiên phạt cứu toàn bộ thời không kiếp này ở phó bản cuối cùng.
- Việc Công có cơ hội để chuộc tội nó cũng là 1 vòng tuần hoàn nhân quả: Công thay thế Thụ bị gieo độc hoa - Thụ tạo cho Công cơ hội làm lại từ đầu. Không cần thắc mắc Công có tài đức gì mà lại được trọng sinh.

=> Hoàn toàn không đơn giản là "chỉ cần có quá khứ đáng thương, biết hối hận quay đầu" là được tha thứ, được HE. Nói thật truyện này cho BE dễ như bỡn chứ HE thì tui còn đang thấy hơi khiên cưỡng á, người chết mấy lần mà cứu được như chơi. Cái Bát Khổ Trường Hận hoa thì là phục bút chứ cái việc công là Điệp Cốt tịch biến dị tui chưa thấy có báo trước ở đâu, cảm giác như đến cuối cùng nhảy ra chi tiết này chỉ để có cớ cho công sống lại.

4. Vì sao thụ dễ dàng tha thứ cho công thế:
- Kiếp trước: Lý do đơn giản là do Thụ là thánh phụ thôi =)))) Vì là thánh phụ nên khi biết Công bị hãm hại thì tự trách mình là sư tôn mà ko bảo vệ được đệ tử, ko nhận ra đệ tử khác thường. Vì là thánh phụ nên kéo dài hơi tàn, chịu khổ chịu nhục để cố gắng cứu vãn tình hình được chút nào hay chút ấy, để phá hủy kế hoạch của Boss thực sự phía sau màn. Kết quả là dù Thụ chết nhưng nhờ Thụ mà kế hoạch của Boss cuối mới đổ bể (dù lúc này đại giới thảm trọng quá rồi, ai bảo ko phát hiện sớm =))) Nói chung Thụ có quá nhiều thứ quan trọng phải lo, ai rảnh băn khoăn còn yêu hay hết yêu, tha thứ hay không tha thứ đâu. Tất cả là từ bản tâm, bản tâm của Thụ là ta áy náy, ta không oán ngươi (thánh phụ mà).
- Kiếp này: Thụ yêu thầm Công. Công trăng hoa ngủ với người khác nhưng xét bối cảnh thế giới truyện thì đây không phải là cái gì to tát (nhìn Mai Hàm Tuyết mà xem). Công hành thiện được xưng là Mặc tông sư. Công yêu lại Thụ, 2 người lưỡng tình tương duyệt. Rồi sau đó Thụ mới nhớ lại quá khứ kiếp trước, khi biết quá khứ kiếp trước Công ác như nào, Công hành mình ra sao thì đồng thời cũng biết luôn là Công bị gieo độc hoa. Lúc mới biết thì cũng chưa tiêu hóa được ngay, nhưng mà ngay sau đó bị Boss cuối bắt đi rồi. Sau đó nữa lại biết được Công bị gieo hoa là vì bảo vệ mình, thay thế mình chịu tội.

=> Cả 1 quá trình như này thì Thụ không thương Công, ko tha thứ Công mới là lạ ấy. Thụ vốn là thánh phụ, kiếp này lại còn được Công yêu, còn đã cùng Công trải qua mấy cái phó bản rồi sau đó mới nhớ lại kiếp trước.

5. Công có tra không, Thụ có tiện không?
- Công không bị trúng độc hoa thì chắc chắn không tra. Công bị trúng độc hoa thì chắn chắn sẽ tra nếu không được ai phát hiện và cứu giúp kịp thời, vì đó vốn là tác dụng của cái hoa này. Công bản chất vốn không tra, nếu không có hoa thì khổ đau quá khứ không thể nào ngăn cản Công hướng thiện. Công bị thay đổi bản chất là do độc hoa chứ không phải do quá khứ đau khổ bất công gì gì đó như nhiều người đọc không kỹ/chưa đọc rồi nói.
- Thụ là thánh mẫu thụ chắc chắn rồi, nhưng không phải tiện thụ. Tiện thụ là thụ yếu đuối, hèn mọn, cầu xin tình yêu của công bla bla bla, hoàn toàn không phù hợp với Thụ trong truyện. Thụ trong truyện vẫn yêu và tha thứ Công nhưng không phải do Thụ tiện, mà là do Thụ thánh phụ.

6. Truyện/Tác giả rõ ràng là đề xướng tư tưởng "Quá khứ bi thảm bất công không phải là lý do để hành ác lên người vô tội". Công, Từ Sương Lâm, Hoa Bích Nam... đều bị lên án, bị trừng phạt. Tuy nhiên, truyện/tác giả cũng có cái nhìn đa chiều, có thương xót, tiếc nuối, day dứt cho những nhân vật này. Điều này rất tự nhiên và cũng chẳng có gì là xấu cả. Có cả đống truyện xuyên thư cứu rỗi vai ác đó thôi =))

Tóm cái quần lại là Kẻ muốn cho người muốn nhận thôi 

thời buổi này cứ thánh phụ thánh mẫu là bị coi là tiện :v mình cx nản mà cũng kệ

nói thật ko có thánh phụ như thụ thì cái thế giới ấy có nát tươm hủy diệt sạch sẽ rồi. Kiếp trước thụ giúp công trọng sinh cũng vì công là trung tâm của vấn đề, chỉ cần công "tỉnh" thì sẽ không hủy diệt thế giới. Những việc tiếp theo như yêu hay ko yêu, chuộc tội hay không nó là những nút thắt mở quan trọng trên công cuộc cứu rỗi chính mình của công.

nói tóm lại , sau khi đọc bao bài review về truyện này , thì quyết định sẽ chẳng bao giờ nhảy hố truyện này nữa . Từ ngôn sang đam cái thể loại ta ngược ngươi ngươi ngược ta , kiếp trước kiếp này đọc vốn đã rất khó chịu rồi lại thêm 1 anh thánh phụ + 1 anh bá đạo tổng tài ngôn tình đời đâu phiên bản cổ trang đam mỹ nữa thì thôi rồi .Hố này quá sâu , tại hạ cáo biệt 

Bá đạo tổng tài ngôn tình đời đầu thì cũng ko hẳn =)))) Nhưng truyện này nó nặng nề thật, bạn ko hợp thì ko nên nhảy làm gì :))

@lục-hoa: cốt truyện cũng biết sơ sơ rồi thì còn nhảy làm gì nữa b .

@ninh-kỳ-kỳ: 

có cảnh báo spoil rồi mà bạn

Truyện có nhiều tranh luận thì thường sẽ có đa dạnh cảm nhận. Nên khen chê lẫn lộn.

Thứ 2:

Nhưng đừng tùy tiện gắn tag công thụ hoặc đè truyện này xuống đẩy truyện khác lên nhé ( cái này t thấy nhiều TH lắm túm cái quần lại cực khó chịu  ) Tiện thể các bạn đừng mang truyện nhà má Mặc với Ma đạo tổ sư lên bàn cân với Husky nha. Hai truyện thuộc hai trường phái khác nhau rồi , còn tùy thuộc vào gu nữa nên okw dừng ở đó đi. Tóm lại Bánh Bao là tác giả có tiềm năng bạn nào thích có thể thử.

Thứ 3

Với t Husky là một bộ truyện tình cảm ấn tượng, hội tụ đủ những gì fan thích ngược muốn , hoặc cần một câu truyện tình cảm đủ dư vị thăng trầm có thể thử ( bản edit t đọc thấy rất hút mỗi tội truyện về phía cuối hơi lan man, mong ở những tp sau Bao có thể tiết chế được )

Còn phần ý nghĩa lại tùy mỗi người cảm nhận nhé. 

Thứ 4

Theo t Sư Tôn không hẳn thánh mẫu đâu, nó giống với kiểu ý nghĩa và trách nghiệm, tư tưởng hay điều gì đó tương tự trong cuộc đời mỗi người vậy . 

Cuối cùng cảm ơn bạn Lục Hoa đã nói lên nhũng hiểu nhầm và nỗi lòng của người đọc Husky nhé, có vài lần t định đính chính lại r mà chưa có dịp ( thôi dành tg đọc lại truyện lấy thêm minh chứng để khi nào cần tranh biện thì dùng v )

Truyện đọc thư giãn là một phần vơi mình đọc truyện còn là để nuông chiều tâm hồn mình nữa. Có gì khó chịu bằng việc thứ mình yêu thích và công nhận bị người ta chối bỏ một cách vô ý phải không ? Mình không ngăn cấm các bạn phải rv tinh tế chính xác đến mức nào vì mỗi người khi viết cảm nhận còn bị tác động ở nhiều khía cạnh. Mong mn mở lòng với những ý kiến khác nhau.

Còn những bạn đang phân vân có nên đọc hay không thì... như cũ thôi theo gu, tâm trạng hoặc đơn giản bạn muốn thử một chút :))) Câu chuyện có nhiều ý kiến xung quanh có lẽ là một trải nghiệm giúp bạn mở rộng góc nhìn hơn. Và cmt mik để đây coi như là một góc nhìn cho bạn tham khảo v.

Chúc các bạn có trải nghiệm đọc truyện vui vẻ nhé .

 

Bạn phân tích chuẩn phết, đồng ý 2 tay 2 chân. Thích bộ này lắm mà vô tình đọc review trên đây chê nhiều, may mà có bạn nói đúng ý t

bộ này quá nổi tiếng rồi. Nó từng 1 thời sánh ngang với "ma đạo tổ sư" hay "đạo mộ bút ký", nên ta cố ý lưu lại chờ những lúc ngán đọc truyện thì xem mấy bộ siêu phẩm đề tăng cảm hứng.

Bất quá có lẽ ta kỳ vọng quá cao, cho nên giờ đọc cảm thấy hơi hụt hẫng.

Lên youtube thấy người ta cắt mấy đoạn ngắn xem hay quá, mà thật sự vào truyện cảm thấy nó dài dòng mà quá loãng, đồng ý cũng có rất nhiều tình tiết hay, nhưng xen lẫn vào quá nhiều cảnh câu chương. Cảm giác giống như 1 chén mỹ vị tổ yến bị pha với 1 nồi nước lã vậy, dinh dưỡng vẫn còn nhưng thiếu mất đậm đà. Chưa kể truyện nó chả có gì logic đáng nói, bug nhiều lắm mà lười kể với không dám chê quá nhiều sợ fans mắng hội đồng =))))

Nói chung bộ này hay, tình tiết ngược cũng sảng, nếu cắt bỏ nhiều đoạn vô nghĩa đi sẽ càng hay hơn.

Đánh giá: 6/10đ

Truyện này chủ đề, lập ý, cấu trúc tình tiết và xây dựng hình tượng nhân vật (nhất là nv9) đều tuyệt vời, có điều ngòi bút và thiết lập thế giới của tác giả không theo kịp với ý tưởng, đọc hụt hơi :v Nôm na là kiểu có linh khí nhưng thiếu mài dũa á. Đáng tiếc.

Cá nhân t nghĩ nếu tinh tu biên tập lại thì có thể trở thành tinh phẩm, nhưng có vẻ tác giả không định theo nghề cầm bút, đành vậy.

Tui rất thích truyện, nhưng mà chê "Cảm giác giống như 1 chén mỹ vị tổ yến bị pha với 1 nồi nước lã vậy, dinh dưỡng vẫn còn nhưng thiếu mất đậm đà" thì cũng đành phải ngậm ngùi gật đầu 🤧

... Thực ra cái này là lời bình của t dành cho 2 chương 310 - 311 kết chính văn.

Nghĩa là, KHÔNG PHẢI là review chi tiết, KHÔNG có giá trị tham khảo, KHÔNG khuyến khích đọc/không đọc, chỉ là một ngẫu hứng bất chợt, t đăng lên đây với mục đích lưu trữ và đối tượng hướng tới là Bánh Mật (tức là, những ai đã đọc và yêu mến Husky nhiều đến ám ảnh như tớ)

🍀🍀🍀

Trước Husky t không đọc tu tiên, sau Husky t cũng không đọc tu tiên. Bởi trong lòng t không thích thân là thần tiên mà lại động lòng phàm tục, nhưng Husky là ngoại lệ, bởi đây là câu chuyện mà hai con người phàm tục vô tình có sức mạnh thần tiên, nhưng mãi mãi, vĩnh viễn, họ vẫn chọn trăm năm hữu hạn, hơn tiên lộ muôn đời.

__________________________

Giọng nói của Sở Vãn Ninh đã hơi nghẹn ngào: “Bi ai thế tục đã ngay trước mắt, thứ cho đệ tử ngu dốt, không rõ vì lý gì mà sư tôn còn ngày ngày ngồi đó, nhắm mắt thăng thiên.”

“Tiên này, con không tu cũng được.”

__________________________

“Ngươi phải biết rõ một điều,” Ma Tôn nói, “Nếu ngươi vẫn kiên quyết trở về, ngươi sẽ không có được gì từ Ma tộc cả. Ngươi chỉ có thể sống được vài chục năm, cùng lắm là trăm năm.”

“Lâu đến vậy ư?”

“...”

“Ở nhân gian, vậy là sống lâu trăm tuổi rồi đó.”

“Cả đời làm nhân tộc, chẳng qua chỉ là hạng kiến cỏ. Mấy chục năm thì đã là gì? Ngươi xé rách Thời Không Sinh Tử Môn, nắm giữ thuật cờ Trân Lung, lão già Phục Hy trên trời có thiêng chắc cũng bị ngươi chọc cho tức chết. Ngươi tài hoa nhường ấy, lại cam tâm làm một con rùa ngoáy đuôi hay sao? Thật là hạng ngu xuẩn.”

Mặc Nhiên ngẩng đầu lên, cười tươi rói: “Sao ông biết hay vậy?”

“Ở nhân gian, rất nhiều người nói ta ngốc.”

[...]

“Thế nhưng, thứ lỗi, ta phải trở về nhân gian.”

“Lý do.” Cuối cùng, Ma Tôn đành phải hỏi. “Cho ta một lý do.”

“Bởi vì ta đã hứa với một người.”

“Ta đã hứa, sẽ trở về bên cạnh người.”

__________________________

Tớ vẫn luôn yêu mến một bối cảnh quá đỗi phàm tục của Husky, nơi mà con người chỉ sống trăm năm, nơi mà Tử Sinh đỉnh ngày ngày vẫn phục vụ những suất ăn đầy rau củ cá cơm trong nhà bếp, nơi duyên phận bắt đầu bằng một bát cháo, nơi có vị Bắc Đẩu Tiên Tôn thầm mê đồ ngọt, nơi có bát hoành thánh cay cay được làm ra bằng tất cả ân tình. Mặc Nhiên nhận ra mình yêu Sở Vãn Ninh giữa vụ gặt, quây quần quanh đống lửa, bên những con người chân chất bình thường. Sở Vãn Ninh cao ngạo lạnh lùng, lòng ôm giấu những tương tư thầm kín. Ừ thì tiên quân cao quý, ừ thì đế quân kiệt ngạo, nhưng rồi sau tất cả, cũng chẳng thoát được thói hồng trần trói chân.

Nhân gian, nhân gian, nhân gian đã bị giày xéo bởi lòng thù hận của Đạp Tiên Đế Quân, nhân gian của những con người mãi mãi là kiến cỏ trong mắt bậc Ma Thần cao cao tại thượng, nhân gian nơi đọa đày tộc Điệp Cốt, nhân gian nơi ác nghiệt hoành hành, nhân gian nơi thiện niệm tồn tại. Nhân gian vào mùa gặt với những đồng lúa vàng ươm, nhân gian mưa giăng giăng, nhân gian với hội hoa đăng trong tiết xuân vừa chớm. Nhân gian mà cả đời Đạp Tiên Quân kiếp trước chưa từng để tâm, nhân gian mà kiếp này Mặc Tông sư dành năm năm đi thăm thú khắp vạn dặm sơn hà, rồi viết lại trong thư, gửi cho con người hắn ngày đêm mong nhớ. Trong Husky, ta lại thấy các nhân vật chính chẳng màng truy cầu tiên đạo, người ta truy cầu nhân gian. Thương hải tang điền, hồng trần mấy độ, chẳng qua cũng chỉ muốn một đời quyến lữ, một ngọn đèn khuya, một mái nhà.

“Nhân gian rất đẹp, Vãn Ninh, ta không cần ngươi tuẫn ta.”

Trăm năm, trăm năm, sao chỉ có trăm năm?

Nhưng có làm sao, có làm sao, thời gian hữu hạn, nhưng khoảnh khắc này, cảm xúc này là vĩnh cửu, trong cái hữu hạn lại có trăm nghìn cái vĩnh cửu, cứ thế, trăm năm hẳn cũng đủ rồi.

__________________________

P.S: Thông điệp nhập thế thay vì xuất thế này thật ra là điều bất ngờ nhất khi t đọc xong Husky, chứ ko phải mấy quả plot twist xD Một cốt truyện cliché, cẩu huyết, máu chó, nhiều khi còn chả được logic rành mạch lắm (nói chung là người ta chê cũng có phần đúng cả) thì trong một câu chuyện như thế t không kỳ vọng sẽ đọc ra một tầng thông điệp gây xao xuyến đến vậy. Tác giả rõ ràng biết mình đang viết gì và đã xoay sở để diễn tả được nó, và chính cái thông điệp này, chính sự truyền tải thông suốt, trọn vẹn bất chấp những khiếm khuyết trong hành văn và cốt truyện này, mới là điều khiến truyện trở nên lung linh trong mắt tớ. Một là một, hai là hai, không đánh lận con đen, không dở ương nửa vời, cho nên đọc nó xong cứ như vừa được thông não.

Thật đấy, bơi ngập ngụa trong cẩu huyết thôi rồi, nhưng bước ra khỏi đó, bạn cảm thấy mình tìm được phương hướng, bạn cảm thấy một dư âm nào đó khiến lòng mình sạch sẽ hơn, dũng cảm hơn. Bạn khóc, bạn cười, chân thật, trần trụi. Dường như Nhiên Vãn, và cả câu chuyện này nữa, đã định hình con người bạn, quan niệm sống của bạn, và rồi họ trở thành một phần trong cá tính và lý tưởng của bạn.

Đánh giá của mọi người về bộ truyện này không đồng nhất, nhưng t chỉ biết rằng, bộ truyện này với t, tựa như tâm giao, như tri kỷ. Không phải đam mỹ t yêu nhất, nhưng là câu chuyện tác động đến t nhiều nhất. Đọc nó, cảm giác một đêm bỗng trưởng thành (ừ thì cũng có thể là do trải nghiệm đường đời của t hơi ít nên mới thấy vậy, nhưng không sao, sống nữa thì sẽ nhiều lên sợ gì).

t đọc bộ này lần đầu cách đây khoảng hơn 3 năm, cũng đọc đi đọc lại mấy lần rồi ấy, hôm nay cày lại, cảm xúc vẫn gần như vẹn nguyên như ban đầu, thì t biết rằng t vẫn còn sẽ simp nó nhiều lắm nữa 

Tui né bộ này vì nghe đồn nó máo chó nè, nhưng mà bồ viết hay ghê á 

Thanks. Tui vẫn hay nói đùa là chưa luyện thành kim thân bất toại, lại ko có pháp bảo hộ thân thì mau né bộ này lẹ chứ lại lôi kiếp đùng đoàng bây giờ ( ;∀;). Ghiền máu chó như t mà còn muốn ngắc ngoải với nó cơ (ᗒᗩᗕ) Có điều đọc quen rồi ngẫm lại thì thấy thích thích. Hành văn bộ này là điểm trừ lớn, world building còn vụng về, nhưng thông điệp cấu tứ của nó thì t đánh giá cao. Cá nhân rất thích, nhưng ko phải ko có lý khi nhiều người khuyên lui như z.

@sunny-days: t đánh giá cao cảm xúc và ý nghĩa mà tác giả muốn truyền đạt hơn. Cho nên có những truyện giọng văn còn ngây ngô nhưng t vẫn rất thích và đọc lại. Có những truyện câu từ mượt mà nhưng nội dung lại sáo rỗng hoặc theo khuôn, nếu theo trend hoặc tuýp mình thích mình còn đọc, nhưng ko đọng lại được gì.

Về Husky, với mình câu chuyện quá hay khiến mình ko để tâm đến câu chữ và bug nữa, thậm chí mô típ mình thích nữa =)) (hông phải gu máu chó). Nên trong mắt mình nó ko có khuyết điểm lun :v

@hỏa-minh: ♥️♥️♥️

Với t sự mệt mỏi chỉ có khi đọc lần đầu (vì t ít đọc cái gì trên 200c lắm), còn sau này câu chuyện đã nằm lòng trong bụng t, chỉ có càng đọc càng thích, càng chiêm nghiệm ra những thứ hay hay. Mở đầu rất hỗn loạn, rất tù túng với đủ loại tình thù rắc rối, nhưng rồi từ từ, những thứ ấy dần dần được tháo nút, gỡ bỏ, trung kỳ có ngọt ngào nhưng vẫn vui ít buồn nhiều, cuối truyện với cao trào bùng nổ như pháo hoa, mọi sự trước sau đều được phơi bày, giải phóng, nhân vật được sống đúng với bản tâm mình. Trời ơi đọc mà cực độ thỏa mãn. Đã đăng bài thì phải có trách nhiệm cảnh báo cho những bạn chưa đọc, chứ thực tâm t cũng chả care về khuyết điểm nữa, ưu điểm bự quá đá khuyết điểm ra khỏi tầm mắt t rồi 

@sunny-days: uhm thường mình đọc lần 2 toàn những truyện nhẹ nhàng thui :v chứ đọc Husky lần 2 sợ mệt đầu đau tim =))) nghĩ thui đã hãi :v

Mình đồng ý với bạn. Ban đầu đọc Husky chr vì theo trend thôi nhưng ai ngờ nó hay thật. Từng khoảnh khắc dù là nhỏ nhất đều khiến mình rung động. Lúc khóc thì khóc thật tâm, lúc cười thì cười sảng khoái, lúc đau lòng thì lại thấy day dứt âm ỉ mãi trong tim. Dư âm của bộ truyện là một thứ gì đấy khiến mình cảm thấy tâm hồn mình được thanh lọc sau những ngày tháng phân vân không biết làm gì. Bởi lẽ, đến cuối cùng tất cả những gì chúng ta cầu mong không phải là công danh, lợi lộc mà chẳng qua vì những khoảnh khắc bên những người thân yêu của chúng ta mà thôi.

Đọc đoạn đối thoại giữa Nhiên và Ma tôn mà t rớm nước mắt. Chó Husky nó ngốc quá, nhưng cái ngốc của nó làm t thương quá trời thương. Cuối cùng, làm con rối cho người khác biết bao năm, mù mờ ngây ngốc biết bao năm, cuối cùng Nhiên đã có thể có lựa chọn cho riêng mình. Và lựa chọn của Mặc Nhiên chính là lựa chọn mà ngay cả kẻ khôn ngoan nhất, quyền lực nhất cũng phải bất lực và cảm phục. Và đó cũng là điều t tự nhủ sẽ luôn chọn.

Mặc dù mình đã đọc  xong bộ này nhưng khi đọc review của bạn mình đã bật khóc. Mình cảm thấy đây là bộ tiểu thuyết đặc biệt và chúng ta nên đọc 1 lần trong đời

Cảm ơn bạn. Câu chuyện này đã nâng đỡ t một thời gian dài, nó cũng là đặc biệt trong lòng t (◍•ᴗ•◍)❤

@sunny-days:  bộ này đã được chuyển thể thành phim nà. nhưng có vẻ chờ chiếu hơi lâu đó 🥲🥲🥲

@lu-lu243: Chắc hổng chiếu được quá, mk chờ nó từ lúc chưa biết tiếng Trung đến lúc được HSK 5 rồi nó vẫn chưa ra, hơn 2 năm thanh xuân chứ có ít ỏi gì đâu :(((

@diệu-túc-phi-hoa:  mình cũng chờ nó từ lúc chưa tốt nghiệp h tốt nghiệp đại học rồi nà 🤣🤣 nhưng mình vẫn có niềm tin năm sau phim chiếu. Trung có nhiều bộ ủ 3 4 năm ms chiếu

@lu-lu243: Bây giờ chỉ còn cách niệm phật thôi chứ làm thế nào được đây, hóng lắm luôn mà chẳng ra :(((

 

 

Thôi phim chắc đắp chiếu luôn r mấy thím ạ...

@sunny-days: Chán. đúng kiểu số mệnh 🥲 Thèn nhỏ Phi Vũ nó chơi hệ mất nết. tí tuổi đầu mà ngủ với gái. Ngủ rồi còn bị chụp ko xót cái nịt, tui xoá sạch ảnh nó rồi, buồn phim quá🥺🥺🥺

@lu-lu243: t cũng khá là hóng phim ấy, follow mấy page HYH chỉ xem update lịch chiếu thôi, nma quả này tự hủy quá + nguyên tác cũng gây tranh cãi nhiều thì đúng thật no hope  Thôi t lại đọc lại nguyên tác thoy, cậu Vũ ng* quá thì chịu... Buồn cả mấy ngày.

@sunny-days: Xem còn vì Sư tôn nhưg pha tự hủy đến từ cậu Vũ đã ko cứu được Hạo nữa. Trời má nay còn ngừng luôn siêu thoại couple là ảnh hưởng của hắn đến phim trầm trọng cỡ nào🙃 Nguu quá nguu

visibility13.7K star53 15

add
add